Chương 204
Hắn tưởng bản thân giết được hai linh thể màu vàng mà đã giỏi sao, tưởng là vô địch thiên hạ chắc?
Không có sự trợ giúp từ bộ giáp linh thạch cực phẩm của tam hoàng tử thì hắn cũng chả làm được gì.
“Các hạ nói vậy là có ý gì?” Tam hoàng tử cười nhạt.
“Ta sợ giao chìa khoá rồi thì đến lúc xuống tầng dưới sẽ không có ta nữa.”
“Cho nên, ta nghĩ ra một cách này, ngươi đưa chìa khoá cho ta, ta mở cửa tầng dưới rồi cùng nhau đi vào, tam hoàng tử thấy thế nào?” Lâm Tiêu thẳng thắn nói ra suy nghĩ của bản thân.
Lúc trước hắn giao ra nửa chiếc chìa khóa chỉ để nhử cá lớn cắn câu. Còn bây giờ hắn chỉ muốn lưu lại cho bản thân một cơ hội.
Ai mà biết được mộ kiếm Vô Cực này có nhận định người có chìa khoá là người được nhận truyền thừa hay không?
“Ha ha ha, người đứng là một tên nhãi hay nằm mơ. Đưa ngươi chìa khoá? Ngươi nghĩ thế nào?”
“Tam hoàng tử điện hạ, các ngươi định cướp à.”
“Một tên Tụ Linh cảnh, còn không biết nhìn tình hình sao?
“Xem bọn ta cướp chìa từ tay ngươi thế nào.”
Trong những lời châm biếm của đám đệ tử hoàng thất, tam hoàng tử đưa tay ngăn mấy kẻ muốn cướp chìa lại.
“Các hạ, ngài nguyện ý gia nhập đội ngũ của ta chứ?” Tam hoàng tử nhìn đối phương chằm chằm.
Hắn cực kỳ thưởng thức trận pháp sư này. Có một trận pháp sư lợi hại trong đội ngũ, nói không chừng sau này có thể khám phá ra nhiều bí mật, có lúc sẽ cần dùng tới người này. Cho nên tam hoàng tử muốn thử lôi kéo hắn.
Nếu hắn không chịu thì đừng trách bọn họ.
“Ngại quá, nhưng ta từ chối.” Lâm Tiêu không chút do dự.
Mắt tam hoàng tử trợn đứng lên, biểu tình trở nên âm hiểm.
“Giết người cướp chìa.” Hắn nhẹ nhàng nói ra vài từ.
“Vâng! Điện hạ!”
Vài người đứng sau cung kính, sau đó từ các hướng cùng lao về phía Lâm Tiêu.
Trong mắt bọn chúng khi kẻ này không sử dụng trận pháp thì chả có chút uy hiếp gì. Hơn nữa bọn chúng cũng đâu có đối phương thời gian để bố trí trận pháp.
Một tu sĩ Luân Hải cảnh hậu kì có thể chấp bao nhiêu tu sĩ tu vi Tụ Linh cảnh viên mãn? Đáp án chính là nhiều không kể siết.
Cho nên khi những kẻ này nghĩ rằng có thể một chiêu chém chết Lâm Tiêu.
“Trảm!!”
Lâm Tiêu lạnh lùng mở miệng, giơ tay phất một cái.
Xoẹt!!
Hắn vừa vung kiếm lên không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo. Mấy tiếng kêu thảm bắt đầu vang lên, những kẻ đang lao tới lập tức bị chém làm hai.
“Kiếm ý bậc 5!!! Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!!” Tam hoàng tử mặt biến sắc kinh hô.
Tam hoàng tử và ba người còn lại bên cạnh đều ngẩn ra. Cảnh tượng trước mắt vượt ngoài sức tưởng tượng của họ.
Danh Sách Chương: