Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 21

Nhưng hắn còn chưa kịp hành động, toàn thân đã giống như bị một ngọn núi lớn đè xuống khiến hắn không thở nổi.

“Không cần phải chạy, ta không có ác ý.” Một giọng nói già nua từ trong miệng ông lão truyền tới.

Khi Lâm Tiêu nghe thấy giọng nói này, đôi mắt hắn mở to hết cỡ.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy ông lão này, nhưng hắn lại nhớ rất rõ giọng nói này.

Đây là giọng nói của người đã đưa bọn họ vào Phạm Thiên mộ kiếm và truyền thụ Dưỡng Khí quyết cho họ.

Lâm Tiêu nhớ Trần trưởng lão gọi đối phương là Cảnh lão.

Người này là ai? Tại sao ông ta lại ở đây? Ông ta muốn làm gì?

Trong lòng Lâm Tiêu vô cùng nghi ngờ, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng bất lực.

Trước mặt cường giả thực sự, hắn thật sự giống như một con kiến, tuỳ người xâu xé. Căn bản không có cách nào để phản kháng.

Cảnh lão tùy ý tiến lên một bước, xuất hiện bên cạnh Lâm Tiêu. Sau đó, ông ta đặt tay lên vai Lâm Tiêu, một luồng linh lực thâm nhập vào trong.

“Hả? Cơ thể không có dấu vết bị kiếm khí ăn mòn? ?”

“Hơn nữa rõ ràng chỉ có tu vi Tụ Linh Cảnh tầng thứ nhất mà thật sự có thể ngưng luyện ra một đạo kiếm ý. Tuy kiếm ý còn có chút khuyết điểm, nhưng tài năng này thật sự là hiếm thấy…”

Sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt già nua của Cảnh lão. Ông ta nhìn Lâm Tiêu rồi thu tay về.

Sau khi đối phương thu tay lại, Lâm Tiêu liền cảm thấy áp lực trên cơ thể mình biến mất và hắn đã có thể động đậy.

Nhưng hiểu rõ sự lợi hại thực lực của lão giả trước mặt, hắn làm sao dám chạy trốn.

“Xin chào Cảnh lão!” Lâm Tiêu cung kính cúi đầu nói.

Chưa nói đến thực lực thâm sâu khó dò của ông lão trước mặt, mà đối phương đã truyền thu Dưỡng Khí quyết và chính thức dẫn hắn nhập môn nên cái cúi chào này cũng là cần thiết.

“Đây là một viên Hồi Nguyên Đan, ngươi có thể dùng để ổn định cảnh giới, còn hai miếng lệnh bài này có thể khiến ngươi đến Tàng Công các để lựa chọn hai môn công pháp võ thuật.”

Cảnh lão không giải thích gì nhiều, sau khi đưa cho Lâm Tiêu ba thứ đó, ông ta liền bước ra khỏi cửa.

Lâm Tiêu: “? ? ?”

Hắn thẫn thờ nhìn đan dược và lệnh bài trên tay, mặt vô cùng bối rối.

Hồi Nguyên Đan là đan dược tuyệt vời chỉ tu sĩ Tụ Linh cảnh mới sử dụng, một viên cần hai trăm linh thạch hạ phẩm.

Còn lệnh bài đến Tàng Công các chọn công pháp võ thuật, chỉ có đệ tử ngoại môn dựa vào tông môn và điểm số mới có thể đổi lấy.

Lâm Tiêu có nói gì nói nấy, đối với người vừa mới đột phá Tụ Linh cảnh như hắn mà nói, hai thứ này có thể nói là sự trợ giúp đúng lúc, là thứ hắn đang rất cần.

“Cảnh lão, đây là ngài. . . ” Lâm Tiêu quay đầu lại muốn hỏi sự nghi ngờ trong lòng.

Nhưng khi hắn quay đầu lại, hắn phát hiện Cảnh lão một giây trước còn ở phía sau hắn đã biến mất. Chỉ còn lại một câu nói, lọt vào tai hắn.

“Sau khi kiểm tra ngoại môn kết thúc, hãy đến kiếm các tìm ta. Còn nữa… tiểu tử, ở Kiếm Ma Tông của ta, ngươi có thể phô bày tài năng của mình, không cần phải che giấu!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK