Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 581

“Cô cô, người tìm Lâm Tiêu vì……” Can Anh Túc không nhịn được hỏi.

Can Văn Văn sờ đầu cháu mình nhẹ giọng nói: “Yên tâm, cô cô hiểu chuyện, sẽ không làm chậm trễ chuyện của ngươi và Lâm Tiêu. Cô cô chỉ muốn hỏi Lâm Tiêu một số chuyện thôi!”

Sau khi nghe được câu này Can Anh Túc mới thả lỏng một chút. Chỉ là nàng ta lại bắt đầu tò mò, giữa cô cô và Lâm Tiêu thì có chuyện gì cơ chứ?

Đây cũng là lần đầu cô cô gặp Lâm Tiêu mà.

Ở một phía khác, sau khi nghe đối phương giới thiệu bản thân, bỗng chốc Lâm Tiêu cũng hiểu được.

Can Văn Văn chắc là con nợ của lão Mục!

Hoá ra là bà ta.

Kết quả này đúng là làm Lâm Tiêu kinh ngạc, thân tỷ muội của quân vương vương triều Đại Can. Lão Mục làm gì mà đến được tận đây, lợi hại thật đó.

“Lâm Tiêu các hạ, có thể không?” Can Văn Văn hỏi.

“Đương nhiên rồi, cứ gọi là Lâm Tiêu là được rồi, xin đừng thêm các hạ.” Lâm Tiêu khách khí nói.

“Được, Lâm Tiêu xin hãy đi theo ta.” Can Văn Văn nói.

“Được.” Lâm Tiêu đáp ứng.

Ba người đi tới một tiểu viện.

Sau đó Can Văn Văn đưa Lâm Tiêu ra xa khoảng hơn 100 mét, bà ta giơ tay phải lên, một trận pháp cách âm từ từ bao lấy hai người.

Lâm Tiêu nhướng mày một cái.

Đây là trận pháp sư sao?

Tu vi trên người Can Văn Văn cũng phải là Toàn Đan cảnh sơ kỳ. Lâm Tiêu không nhìn thấy đối phương dùng bất kỳ vậy gì hay cơ trận. Chỉ giơ tay đã có thể bày trận. Xem ra sức mạnh của trận pháp sư không hề kém.

“Lâm Tiêu, ngươi là người của Kiếm Ma tông, có quen người nào tên Mục Tiểu Cương, hay là trưởng lão nào họ Mục không. Nếu theo như thiên phú của hắn, bây giờ chắc là Toàn Đan cảnh viên mãn rồi.”

Lúc Can Văn Văn hỏi ánh mắt có chút căng thẳng.

“Có quen, Mục lão…….là sư tôn của ta.” Lâm Tiêu đáp.

Truyền thụ Cửu U Trấn Ma Ấn cho hắn, cho hắn lĩnh ngộ Hoang Chi ý cảnh. Gọi là sư tôn đương nhiên không sai.

“Hả? ngươi, là sư tôn của ngươi! Hoá ra là sư tôn của ngươi……” Can Văn Văn kinh ngạc.

Loại quan hệ này đúng là ngoài sức tưởng tượng của bà ta.

Lâm Tiêu gật đầu xác nhận.

“Ông ấy, có khoẻ không?” Can Văn Văn hỏi.

Lâm Tiêu: “???”

Sao cứ có cảm giác lạ lạ, thân là con nợ, sao lại hỏi tình hình chủ nợ? Chả nhẽ mong chủ nợ chết để không phải trả nợ?

Nhưng nhìn đối phương có giống loại người đấy đâu.

“Sư tôn nhà ta thân thể vẫn tốt, hơn nữa vừa đột phá Hoá Đỉnh cảnh.” Lâm Tiêu thành thật đáp.

Hắn ý muốn nói lão Mục còn khoẻ mệnh còn dài lắm, không cần lo lắng.

“Hoá đỉnh cảnh? Hắn, hắn đột phá hoá đỉnh cảnh rồi!!!” Can Văn Văn mắt như phát sáng.

“Đúng vậy, sư phụ nhà ta bảo ta chuyển lời!” Lâm Tiêu lấy ra một phong thư đưa qua.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK