Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 207

“Vinh thiếu, Chiến thần đang có cuộc gọi xử lý. Có lẽ là một chút chuyện tối mật, ngài ấy sẽ quay lại ngay.” Thuộc hạ của Trình Vũ nói nhỏ với Vinh y Tiếu.

“Được được. Tôi chờ ngài ấy.” Hắn ta cười như nở hoa.

Vừa lúc Trình Vũ cùng Trần Giai Linh đi khỏi.

Vinh Y Tiếu còn đang mơ mộng với thành quả của mình.

“Ồ, Vinh thiếu, dường như cậu quên mất vài vị khách ‘quan trọng’ nhỉ?” Giọng nói Hồ Lâm khá lớn.

Tuy không làm cho cả phòng tiệc nghe thấy, nhưng một số người đừng gần Vinh Y Tiếu cũng có thể nghe rõ.

Hắn nhíu mày nhìn Hồ Lâm.

Quả thực hắn không muốn mời Hồ Lâm, Hồ gia bên kia còn có Hồ Tiêu quá càn rõ.

Bọn họ là người tìm thấy Chiến thần, sao lại phải mời Hồ gia chứ, Hồ Lâm tới đây trước bọn họ, vô dụng không tìm ra người.

Thế nào lại đến đây bắt bẻ?

“Ông Hồ, xem nào, nói gì thế.”

“Cậu làm kiểu gì vậy? Thiếp mời Hồ gia chẳng phải đưa tới rồi sao?”

Vinh Y Tiếu giả vờ trách mắng thuộc hạ trước mặt mọi người.

“Vinh thiếu… kia cậu dặn dò… mời người đứng đầu gia tộc sao? Tôi thực sự có gửi đi rồi… là Hồ gia ở phương Bắc, mà người đứng đầu vẫn là Hồ Bách Nhân, cùng các trưởng lão Hồ gia.” Tên thuộc hạ nhanh chóng giả vờ ấp úng.

Đây là muốn làm gì?

Chính là chê Hồ Lâm không đủ tư cách.

Hồ Lâm biết Vinh Y Tiếu chính là muốn mình bẽ mặt trước mọi người, cũng là cách dìm Hồ gia xuống đáy.

“Vinh thiếu, dường như cậu quên Hồ Tiêu cũng là đại diện Hồ gia… hay là muốn nói là cậu coi thường Hồ gia chúng tôi.” Hồ Lâm nhíu mày nói.

Quả thật Vinh thiếu, Trần tiểu thư chính là đại diện gia tộc bọn họ, Hồ Tiêu cứ xem như là kẻ vô dụng, nhưng vẫn là đại diện Hồ gia.

“Kìa, ông Hồ… ông nói gì thế. Hồ Tiêu chẳng phải còn nằm viện? Tôi đây là quan tâm mọi người. Sao có thể nói là coi thường, chính là quan tâm.” Vinh Y Tiếu cười trừ nhìn Hồ Lâm.

“Cậu xem đi, ngu ngốc. Ông Hồ cùng Hồ thiếu đều ở thành phố Gia, sao lại đi một vòng lớn như vậy. Đều tại cậu làm việc thất trách.” Vinh Y Tiếu quát thuộc hạ.

Nhưng lại xem như chẳng có gì.

“Ông Hồ, đến cũng đến rồi. Xem như Vinh Y Tiếu tôi làm việc quá nguyên tắc, thiếu linh hoạt. Ông đừng giận.”

Vinh Y Tiếu bày ra bộ dạng bất đắc dĩ.

Đây là muốn gì?

Chính là nói Hồ Lâm không xứng vẫn là không xứng, chỉ là nên linh hoạt để Hồ Lâm tham gia.

Ông ta tức đến đỏ mặt, nhưng phải nhịn.

Dù sao đây là tiệc bọn họ tổ chức chào đón Chiến thần, nếu ông ta làm loạn thật thì có thể gây đến phiền toái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK