Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 261

“Con không cần trực tiếp ra mặt nữa. Tìm một người nào đó… thay con đi.”

“Thay con? Làm sao có thể… hắn sẽ biết…”

Trần Giai Linh không tán thành.

“Phẫu thuật thẩm mỹ.”

Bà ta nhìn con gái nhấn mạnh.

“Chỉ cần tìm người đáng tin, nắm được gia đình người đó trong tay. Dù sao chúng ta cũng trả một khoản lớn, xong việc… có thể không lo nghĩ tiền bạc.”

“Với lại… tên kia cũng chỉ muốn thỏa mãn… sao có thể để tâm.”

“Nếu chuyện bại lộ, con chỉ cần chối không phải con… con có bằng chứng có kẻ giống con. Đổ hết tội lỗi lên người kẻ thế thân… không phải tốt rồi sao?”

Thẩm Thanh Hương càng nói càng tự cảm thấy cách này khá hợp lý, có thể một công đôi chuyện.

“Chuyện này… ai nguyện ý chứ?”

Trần Giai Linh trong lòng cũng sợ hãi sự biến thái của vị Chiến thần kia, cô ta muốn thoát còn không được.

“Sẽ có… chỉ cần là kẻ ham tiền, có thứ cần lo… chắc chắn cô ta sẽ nghe theo chúng ta.”

“Nhưng…”

“Để mẹ lo… dù sao cũng nên có khí chất một chút… nếu không rất dễ nhận ra.”

“Được… nhưng khi tìm được người phải để con nhìn qua.”

Trần Giai Linh dặn dò.

Sau khi bàn tính xong, Thẩm Thanh Hương nhanh chóng để Trần Giai Linh tĩnh dưỡng.

Mình nhanh chóng tìm kiếm người có thể giúp con gái.

Chợt!

“Tài xế Chu! Ông còn nhớ cô gái hôm trước chúng ta đến thành phố Gia đón tiểu thư chứ?”

Ông hơi nhíu mày ròi gật gật đầu tỏ vẻ nhớ.

“Ông quay lại thành phố Gia một chuyến, đưa cô ấy về đây.”

Thẩm Thanh Hương nhanh chóng phân phó.

“Vâng.” Người tài xế nhanh chóng nhận nhiệm vụ.

-……

Mà lúc này ở biệt thự phía Tây, Hữu Thủ cùng Lão Lý đã chờ sẵn, Thanh Ngũ đứng bên cạnh cũng cảm thấy có chút quái lạ.

“Hữu Thủ! Anh thay đổi!”

“Gì chứ? Đổi gì cơ?”

“Anh không thấy bản thân dạo gần đây rất hay đấu khẩu. Xem đi, anh em từ trong ra ngoài, lớn tới nhỏ đều bị anh nói chợ hãi.”

Thanh Ngũ đây là bất mãn chất vấn.

“Làm gì có? Còn không phải họ làm sai còn không cho tôi nói?” Hữu Thủ không đồng ý cách nói của Thanh Ngũ.

“Luộc trứng hồng đào là sai? Đi giày trắng là sai? Còn có, tên đàn em nấu bếp cũng bị anh dọa sợ tái mét.”

“Hắn từ chỗ nấu ăn pha cà phê rất ngon… Hiện tại thì…”

Thanh Ngũ có chút bất lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK