• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phượng Minh Hiên.

Tô Yên Nhi sau khi biết được Chu Hạo Hi chính là đương kim Thánh Thượng, đầu nàng trở nên mơ màng hỗn độn. Nàng không rõ hắn là thiên tử muốn dẫn nữ nhân tiến cung làm phi tử có cái gì khó khăn, hắn biết thân phận thật của nàng sao? Hắn thật yêu nàng sao? Còn có trong hoàng cung phái ra những người áo đen, là người của hắn, hay là người của vương gia phái đi quản chế hắn?

Một đống vấn đề lộn xộn ngày ngày ở bên trong đầu nàng làm nàng thật muốn điên lên mất.

“Tiểu Tương Tử, tổng quản thái giám tới tìm ngươi!”

“Ngươi vừa gây họa cái gì nữa sao, Tiểu Tương Tử?”

Vừa hô vừa đi vào viện, Tiểu Kim Tử cùng tổng quản đại nhân trừng to mắt nhìn Tô Yên Nhi lười biếng nửa nằm nửa ngồi ở trên giường. Nhìn hắn còn muốn hồ đồ!

“Tiểu Tương Tử!” Tiểu Kim Tử chịu không được gõ trên đầu nàng một cái.

“Đau!” Tô Yên Nhi lúc này mới sực tỉnh lấy tay xoa đầu, vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, nhưng còn chưa kịp hỏi cái gì Lý Đại Duy đã đi tới. Nàng vội vàng nhảy xuống giường khom người hành lễ, mà Tiểu Kim Tử cùng tiểu thái giám khác cũng nhanh chóng quỳ xuống đất hành lễ, ba người cùng hô, “Đại tổng quản.”

“Tiểu Tương Tử a.” Lý Đại Duy nhắc tới cái tên này rồi nói tiếp, “Ngươi đời trước tạo phúc gì mà mới tiến cung không bao lâu, Hoàng Thượng liền chú ý tới ngươi, còn muốn đem ngươi điều đến bên cạnh người làm thiếp thân tiểu thái giám.”

“Cái gì?!” Tô Yên Nhi hoa mắt. Điều đến bên cạnh hoàng thượng làm thiếp thân tiểu thái giám? Nàng không muốn, nàng không nên a!

Tiểu Kim Tử cùng tổng quản đại nhân lại thay nàng cực kỳ vui vẻ. Đây là bao nhiêu vinh hạnh đặc biệt a! “Thật tốt quá, sau này làm tốt ngươi có thể sẽ trở thành tổng quản thái giám.”

“Nhất định phải nhớ đến huynh đệ chúng ta nha Tiểu Tương Tử.”

Hai người bọn họ thật cao hứng hoàn toàn đã quên sự tồn tại của người kia.

“Các ngươi muốn thế chỗ ta?” Lý Đại Duy hổn hển gõ đầu hai người một cái, bọn họ lúc này mới phục hồi lại tinh thần, bị làm cho sợ đến lập tức im miệng không dám nói thêm nữa.

Lý Đại Duy tức giận hừ một tiếng, bất quá nhìn về phía Tô Yên Nhi, khẩu khí cũng không dám quá kém, “Còn không đi? Hoàng Thượng đang chờ.”

“Đi với ngươi…” Nàng không muốn đi a!

Hắn tức giận liếc nàng một cái, “Tiểu Tương Tử, ngươi nếu đã hiểu được ngọn ngành còn muốn giả bộ đần với ta. Hoàng Thượng muốn ngươi làm cái gì không cho phép nói không nghe rõ chưa? Còn không đi!”

Tô Yên Nhi ở trong lòng than nhẹ một tiếng. Đúng vậy a, có thể nói gì? Nàng cũng chỉ biết điều một chút cùng đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK