“Đi xuống.”
“Ách… Phải.”
Nàng thật không rõ, cùng hắn chung đụng càng lâu nàng càng phát giác mình căn bản là không hiểu hắn.
Chu Hạo Hi đã không khắc chế được dục vọng đối với nàng, hết lần này tới lần khác chỗ hoàng thúc vẫn không có động tĩnh, hắn tính toán những gì? Cuối cùng lá bài tẩy này là cái gì?
Có lẽ, hắn nên bỏ thủ mà tấn công, trực tiếp tạo cơ hội giúp hoàng thúc.
~*~
Ba ngày sau, một đêm trăng sáng, Chu Hạo Hi bày một bàn thức ăn muốn mời hoàng thúc tiến cung.
“Nhiều ngày không thấy hoàng thúc, hoàng thúc xem ra tinh thần không tệ.”
Một thân áo bào bằng tơ lụa, thân thể hắn cao lớn với mái tóc mai hoa râm, một đôi mắt đen rất sắc bén trong đôi mắt còn lộ ra tia bôi tinh quang. Bất quá lúc này hắn cố ý lấy nụ cười che dấu tia bôi tinh quang kia, nhìn một bàn thức ăn mặn nhiều món ngon thực tinh xảo này, hắn giả vờ trả lời, “Người nên ăn ít thịt, tâm liền ít đi tính tham lam, tinh thần tự nhiên rất tốt.”
Chu Hạo Hi tự nhiên là đã hiểu.
“Trẫm biết hoàng thúc một lòng lễ phật ăn chay, ngày ngày ở phật đường tại nhà tu tâm dưỡng tính, hẳn là không đụng rượu, cho nên đã chuẩn bị sẵn nước trà.” Hắn nhìn Tô Yên Nhi đứng ở phía sau một chút, nàng hiểu liền tiến lên, đem bình trà rót đầy một chén trà thơm, sau liền lui ra.
“Hoàng Thượng thật là người có tâm.” Lấy trà thay rượu kính hắn một chén. Chẳng qua là không nghĩ tới Hoàng Thượng thứ hắn uống hẳn là rượu mà mùi rượu nồng nặc kia hương thuần, hắn không nhịn được hít một hơi thật sâu.
Chu Hạo Hi không bỏ qua động tác này của hắn, cười nói. “Bữa rượu ngon này thế gian ít có, hoàng thúc có muốn thử một chút hay không?”
“Không, không cần.” Hắn hơi có vẻ lúng túng, rượu ngon mỹ nhân luôn luôn là tử huyệt của hắn.
Chu Hạo Hi cũng không kiên trì, chẳng qua là nhìn Tô Yên Nhi một cái, nàng lập tức tiến lên lần nữa thay hai người chia ra châm trà, châm rượu.
“Làm sao thái giám tổng quản không có ở đây?” Lão vương gia cố giả bộ không giải thích được nhìn tiểu thái giám “xa lạ”.
Chu Hạo Hi mỉm cười nhìn Tô Yên Nhi, “Tiểu Tương Tử rất gọn gàng, trẫm rất vừa ý, vóc dáng tuy nhỏ, nhưng chuyện lớn nhỏ bên cạnh trẫm bây giờ tất cả đều do hắn ở bên xử lý hầu hạ.”
“Nguyên lai là Hoàng Thượng tìm được người vừa ý. Tiểu thái giám, ngươi thật có vận tốt a!”
Nàng khẽ mỉm cười, không có trả lời.
Chu Hạo Hi cầm lấy chén rượu, uống một chén nữa. Nàng lập tức tiến lên lần nữa rót rượu, không nghĩ tới hắn ngửa đầu lại là một hơi cạn sạch, nàng sửng sốt. Mà lão vương gia cũng chú ý tới tối nay tâm tình của hắn tựa hồ đặc biệt tốt, cho nên thả tay xuống nâng chén trà, hỏi. “Hoàng Thượng hình như là có chuyện gì vui vẻ? Tối nay tựa hồ đặc biệt có hứng uống rượu.”
Hắn cười, “Không sai, trẫm đã quyết định sau khi Bối Nhi theo Hoàng Thái Hậu trở về kinh, tựu thay nàng cùng Thiệu Tổ chọn ngày tổ chức chung thân đại sự.”