• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hoàng thượng bọn họ vẫn đang đi dọc theo kênh đào, bây giờ chắc đã tới Tô Giang. Ai gia đã phái một đoàn binh mã đi đến đó nhắn hắn quay trở lại thương thảo chuyện tuyển phi, nếu hắn không trở lại ai gia sẽ phải đem ý chỉ tuyển phi ban chiếu toàn thiên hạ.” Hoàng Thái Hậu tạm ngừng, uống một ngụm trà tiếp tục oán trách, “Chuyện này đã sớm nên làm tốt, nhưng nha đầu Bối Nhi vẫn luôn khuyên can, nói gì nào là Hoàng Thượng sẽ tức giận, muốn ai gia ít nhất phải thông báo cho hắn lần nữa nhưng thật lâu cũng không thấy hắn trở lại…”

Hoàng Thái Hậu vừa cằn nhằn lẩm bẩm một trận, chẳng qua là lão vương gia đã vô tâm không có hứng thú nghe tiếp, hắn đứng dậy, “Mẫu hậu lúc này không còn sớm, nhi thần cần phải trở về.” Hắn chắp tay, nhìn Chu Bối Nhi vẫn đang ngồi bên nghe Hoàng Thái Hậu nhắc đi nhắc lại một lần nữa, nhưng không có chen vào nói cũng không tức giận, chẳng qua là chỉ có mỉm cười với Hoàng Thái Hậu.

“Bối Nhi!” Hoàng Thái Hậu dĩ nhiên biết hai người không đúng nhưng nàng dù sao cũng là vãn bối.

Sau khi Hoàng Thái Hậu nhiều lần nháy mắt, Chu Bối Nhi tâm không cam lòng mà đứng dậy, “Hoàng thúc, đi thong thả.”

Lão vương gia cười lạnh một tiếng, lúc này mới xuất cung.

Cho đến khi trở về vương phủ, hắn là càng nghĩ càng thấy có cái gì không đúng. Tiểu Tương Tử nếu thật là người kia, ngày ngày như hình với bóng cùng Hoàng Thượng, tại sao lại không có cơ hội hạ thủ?

Hắn tròng mắt đen híp lại. Tin đồn người kia đặc biệt yêu vàng cùng nam nhân quyền thế, có thể nào người đàn bà kia đã nhìn trúng Chu Hạo Hi?

Nguy rồi! Nếu như nàng bán đứng hắn, nàng sẽ có công lớn vậy địa vị Hoàng Hậu cũng coi như đoạt dễ như chơi. Còn có vinh hoa phú quý sẽ hưởng thụ vô tận, hơn nữa Hoàng Thượng tuấn dật phi phàm, học thức hơn người…

Hắn càng nghĩ càng sợ, hết lần này tới lần khác những tên hắn phái đi giám thị gần đây, khi xảy ra chuyện phải giúp nàng một tay, dạo này lại một chút tin tức cũng không có.

Đột nhiên tiếng cánh đập rất nhỏ lọt vào tai, hắn rất nhanh chạy tới lầu các quả thật thấy một con chim bồ câu đưa tin dừng ở trong lồng.

Hắn rất nhanh lấy bức mật hàm trên chân nó sau khi mở ra xem sắc mặt trở nên đen lại.

Chết tiệt, Tiểu Tương Tử dĩ nhiên lại là nữ nhân của Hoàng Thượng.

Thì ra là hai kẻ hắn phái đi thi triển khinh công ẩn thân ở phía trên Khuynh Hi viên, nhìn thấy Tô Yên Nhi cùng Cổ Chi kéo mặt nạ da người xuống trao đổi thân phận cho nhau, lo lắng bị phát hiện hắn lập tức phi thân rời đi. Sau đó ở Nam Kinh ngầm hỏi mới biết được Tiểu Tương Tử kia vốn tên gọi là Tô Yên Nhi mỹ nữ nổi danh đệ nhất. Chỗ Khuynh Hi viên người xa lạ đều không thể vào được, trừ một gã quý công tử anh tuấn cao ngất, hắn một năm tổng hội đến một, hai lần, ở lại một, hai tháng, mà tình hình nghe nói đã đến đó hơn ba năm rồi.

Nói cách khác…Trước lúc hắn tìm tới Tô Yên Nhi, nàng đã sớm trở thành nữ nhân của Chu Hạo Hi.

Vậy hắn tìm Tô Yên Nhi giúp hắn mưu đồ lật vị không phải là thiên đường có đường hắn không đi, địa ngục không cửa hắn lại xông vào? Phá hủy, hắn tuyệt đối phải tìm cơ hội phá hủy.

Hắn phút chốc nắm chặt quả đấm. Không, hắn sẽ không để cho hai người bọn họ sống tốt.

Cho dù hắn không chiếm được ngôi vị hoàng đế, cũng muốn đem thống khổ vô tận cấp cho Chu Hạo Hi! Hắn chợt cười một tiếng dữ tợn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK