Dịch giả: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư
---
Tách, tách, tách!
Từ miệng vết thương nơi tay phải Phương Bình chảy ra máu đỏ tươi, nhỏ giọt mặt đất.
“Tê ——”
Cảm giác được đau đớn truyền tới từ tay phải, Phương Bình hít vào một hơi khí lạnh. Đến từ một thế giới hòa bình, từ nhỏ đến lớn, hắn rất ít khi bị thương, đừng nói tới việc vừa gặp mặt đã bị người ta cầm mũi thương đâm tới.
Nhưng lúc này hắn không có thời gian mà đi quan tâm tới vết thương trên người. Bởi vì, ngay lúc hắn tránh luồng gió lốc đang đánh úp lại từ phía sau thì Bách Cương đã bắt lấy thời cơ đánh tới.
Đối phương tựa như một chiếc xe tăng đang lao tới với khí thế kinh người, trên chiếc rìu lớn của hắn có mấy con lôi xà quấn xung quanh, tựa như đàn rắn đang cuồng loạn nhảy múa, tản mát ra luồng khí tức cực kì nguy hiểm.
“Thập Tự Hỏa ——” (Dg: Ngọn lửa hình chữ thập hay ngọn lửa hình dấu + gọi là thập tự hỏa.)
Phương Bình hai tay kết ấn, mười ngón đan vào nhau ngón trỏ hướng lên, Hỏa Diễm trong giây lát bùng phát lan tràn mà ra, xoáy mạnh điên cuồng, đâm hướng tới gần Bách Cương.
“Hây ——”
Ngọn lửa cuồn cuộn tiến lại gần. Cảm giác được uy lực của một kích này,sắc mắt của Bách Cương trở nên ngưng trọng. Hô to một tiếng, Lôi Xà vờn quanh cây rìu lại to lớn thêm một vòng, uy lực lại mạnh hơn 1 chút, bổ về hỏa diễm đang điên cuồng đánh tới.
"Ầm!!!"
Hỏa diễm lốc xoáy cùng lôi điện quấn quanh rìu lớn va chạm giằng co với nhau. Tại chỗ va chạm tạo nên một vòng gợn sóng.
Hỏa diễm và lôi điện đều đang rất nhanh tiêu diệt lẫn nhau. Nhưng mà, cuối cùng vẫn là lôi điện tiêu bị triệt trước tiên. Một tiếng lạch cạch vang lên, hỏa diễm còn sót lại dũng mãnh thiêu tới trên người của Bách Cương.
Thiên phú trưởng thành thuộc loại Ưu đẳng, cộng thêm năng lực cường đại của Mera Mera no Mi, Phương Bình còn sử dụng những tài nguyên thu hoạch được để tu luyện. Trong mấy tháng, cuối cùng hắn cũng đã sánh ngang với những Giác Tỉnh Giả đã tu luyện vài năm, so sánh về uy lực thì lại càng mạnh hơn Bách Cương, dù hắn đã là Giác Tỉnh Giả từ mấy năm trước.
“A ——”
Bách Cương bị đánh đến nỗi phải liên tục lui về phía sau, quần áo trên người cũng đang bị thiêu đốt bởi hỏa diễm, hắn cảm thấy ngay lúc này, giống như có hàng vạn con kiến thi nhau cắn ở trên người.
Hai tay của Phương Bình tạo thành hình súng lục,liên tục bắn về phía Bách Cương. Nhưng ngay sau đó hắn liền từ bỏ, xoay người liên tiếp bắn ra nhiều hỏa cầu về phía sau.
Từng làn từng làn lưỡi đao gió, nhiều đến mấy chục đạo đao trảm, lao thẳng về phía hắn.
Bồng, bồng, bồng!
Ở trong những làn mưa đạn viên nào cũng to tròn béo ú phừng phực lửa được bắn ra dày đặc, tất cả những lưỡi phong đao còn chưa kịp tới gần Phương Bình đã bị nổ nát tan tành, còn những hỏa cầu dư lại tiếp tục lao về phía người đánh ra đao phong là Hạ Trùng đang đứng phía sau.
Vèo!
Lôi Quyển Phong, sức mạnh đáng sợ được tăng cường lên thân thể, dù mặt ngoài không mảy may biến hóa những cũng làm cho tốc độ của Hạ Trùng không chút nào thua kém với Bách Cương.
Hắn nhanh chóng nhảy về phía sau tránh đi những viên hỏa cầu bắn tới. Hỏa cầu ở cách chỗ hắn vừa mới đứng không xa nổ vang làm cho mặt đất bạo tạc tạo thành nhiều hố to lớn, cây cối đổ rạp vô số.
Nhưng hỏa cầu lại có rất nhiều, muốn tránh né hết là rất khó khăn, đã có một vài cái trúng vào trên người hắn. Bởi vì thuộc tính khắc nhau, thể thuật Lôi Quyển Phong mà hắn dùng phòng ngự nhanh chóng bị nhiệt lượng từ lửa phá vỡ, lúc này rất nhiều cục lửa hình tròn cute hột me đang lao thẳng vào và tiếp xúc thân mật với cơ thể của hắn.
“A ——”
Hắn hét thảm một tiếng, đã có những vết bỏng nặng xuất hiện trên thân thể, quần áo của hắn thì đã có nhiều chỗ bị thiêu rụi, vẫn còn chỗ đang bốc cháy. (DG: Chắc tầm này mùi thịt nướng thơm lắm :>)
Càng thảm hơn là thể thuật Lôi Quyển Phong bị phá, sức mạnh tăng cường lên thân thể cũng không còn, tốc độ hắn càng ngày càng chậm lại. Do đó số lần hắn cùng những quả cầu lửa ôm lấy nhau càng lúc càng nhiều, trên thân vết bỏng rất nặng nhiều đến mức đếm không hết.
Phần phật ——
Phương Bình ánh mắt lạnh như băng, trong mắt tràn ngập sát ý.
Lúc này Phương Bình hai tay lại kết ấn, mười ngón đan xen ngón trỏ chỉ lên, ngay lập tức một cột lửa bùng lên công kích Hạ Trùng.
Chợt, hắn có cảm giác nguy hiểm, nhờ vào Haki Quan Sát, hắn thấy được Bách Cương đang từ phía bên phải chạy tới.
Từ tốc độ thân pháp mà hắn di chuyển, có lẽ đối phương cũng đã chịu sóng nhiệt của Hỏa Trụ lan ra làm bị thương, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm. Khi quay qua đối phó Hạ Trùng, lửa trên quần áo của Bách Cương không có ai khống chế nên đã tắt đi.
Bùm bùm!
Một con lôi xà to lớn lao vào đập mạnh lên cột lửa, trong lúc nhất thời lôi hỏa giao nhau, Hỏa Trụ uy lực tức khắc giảm mạnh, mà sát thương còn lại từ cột lửa cũng bị một cơn lốc xoáy của Hạ Trùng cản lại.
“Đáng tiếc ——”
Phương Bình trong lòng tiếc nuối , vừa rồi Hỏa Trụ hoàn toàn có khả năng đánh trọng thương thậm chí giết chết Hạ Trùng, nhưng mà lại là bị Bách Cương phá hủy.
“Thằng khốn, ngươi đáng chết ——”
Nhìn trên người quần áo bị cháy đến chỉ còn lại vài mảnh vài (edit: khỏa thân đánh nhau???), cả người đầy vết bỏng, Hạ Trùng đau đến sắc mặt vặn vẹo.
Một lượng lớn phong đao hiện lên trước người hắn, hoa cỏ ven đường đều chịu vạ lây, bị chém nát bấy. Sau đó, tất cả đều theo những đạo phong nhận lao thẳng về hướng Phương Bình.
Cùng thời gian, Bách Cương cũng ra tay đánh úp về phía Phương Bình, từng con lôi xà xoắn vào nhau, biến thành một cột lôi điện to lớn tấn công Phương Bình.
Phương Bình sắc mặt trở nên ngưng trọng, đôi tay ngón trỏ chữ thập giao nhau, hỏa diễm quay cuồng nghênh hướng đánh úp lại phong nhận cùng lôi điện.
Ca ca ca!
Dưới thuộc tính tương khắc của các đặc tính, những đạo phong nhận dễ dàng rách nát, nhưng lôi điện lại là đánh bại khiên hỏa diễm, mang theo uy lực còn sót lại tập kích hướng Phương Bình.
Phanh ——
Lại dồn thêm chút sức vào đôi tay, hỏa diễm lại bốc lên trong lòng bàn tay. Phương Bình gian nan tiêu diệt sạch sẽ lôi điện còn sót lại, dù đỡ được kích này nhưng tay hắn cũng đã bị lôi điện làm cho tê liệt, trở nên chết lặng không còn cảm giác.
Vẫn chưa kịp thở ra một hơi, bỗng nhiên, thần thức của hắn lại cảnh báo đến một đạo thân ảnh đang nhanh chóng vọt tới, đúng là Bách Cương.
Lôi điện kinh khủng đang ngưng tụ lại trên cây rìu lớn đánh tới, một áp lực to lớn phát ra từ thân hình của Bách Cương ập thẳng lại.
Phanh, phanh, phanh!
Phương Bình liên tiếp dùng hỏa cầu tập kích về phía Bách Cương, nhưng đều bị Bách Cương lấy rìu bổ đôi ra, bỏ qua áp lực từ vụ nổ của hỏa cầu mà tiếp tục lao về phía Phương Bình.
Phương Bình liên tục nhảy về phía sau lui nhanh, nhưng tốc độ căn bản so với Bách Cương chậm hơn nhiều, khoảng cách đang nhanh chóng bị kéo gần lại.
“Thập Tự Hỏa ——”
Một cột lửa phóng ra, chặn lại hướng Bách Cương, Bách Cương rốt cuộc cũng bị chặn lại, hắn không thể lại gần Phương Bình thêm chút nào. Ngược lại là bị Hỏa Trụ đánh mạnh đến nỗi liên tục lui về phía sau.
Nhưng vào lúc này, Hạ Trùng đã xuất hiện ở Phương Bình bên phải (edit: mặc áo rồi à?), một đạo gió lốc nhanh chóng xoay tròn, bay ngang lao về phía Phương Bình.
Bách Cương chính diện hấp dẫn sự chú ý của Phương Bình, Hạ Trùng lại đánh lén từ bên hông.
Có thể nói thành thạo phối hợp, vừa thấy liền biết hai người đã không phải lần đầu tiên như thế phối hợp. Chắc đã có không ít Giác Tỉnh Giả bị hai người như thế quần công giết chết.
Nhưng một màn này lại không cách nào tránh thoát được khả năng cảm giác đến từ thần thức của Phương Bình.
Hắn cố tình chịu đựng một vài vết thương sau đó nhanh chóng tránh né, rồi ngay lập tức đánh ra một chiêu Hỏa Trụ hướng về Hạ Trùng.
Vèo ——
Hạ Trùng biến sắc, Lôi Quyển Phong nhanh chóng tránh né, nhưng lại không thể tránh được hoàn toàn. Kết quả liền bị dư nhiệt của Hỏa Diễm Trụ lan trúng người, chỗ bị lửa lan tới ngay lập tức cháy đen, bị thương không nhẹ. (DG: Quay lưng chạy dự là cháy mông rồi, toang :v)
Bùm bùm!
Bỗng nhiên, một đạo lôi điện thật lớn hướng Phương Bình đánh tới, đây là do Bách Cương ở một bên tụ lực đánh ra.
Phương Bình tự nhiên đã thấy trước được lần đánh úp này.
Đôi tay dùng hỏa diễm ngăn cản, nhưng lại bởi vì quá mức hấp tấp ngăn cản, không thể đem lôi điện hoàn toàn chặn lại, bị lôi điện còn sót đánh trúng tay.
Hai tay xuất hiện vết cháy đen, trên người càng là một mảnh chết lặng, không thể động đậy.
Bồng ——
Nhìn thấy cơ hội, Bách Cương đột nhiên đạp mạnh lên mặt đất nhảy lên, cầm rìu lớn nhằm phía Phương Bình phóng tới.
Phần phật ——
Tuy rằng vô pháp nhúc nhích, nhưng lại không ảnh hưởng Phương Bình vận dụng năng lực Mera Mera no Mi.
Cả người hắn bốc cháy hỏa diễm hừng hực, rồi sau đó đoàn lửa chợt giống như sóng biển quay cuồng mà ra.
Đối mặt với biển lửa như vậy, Bách Cương tạm thời bị ngăn lại, mà Phương Bình lại tận dụng trong khoảng thời gian này khôi phục thân thể đang bị không chế. Chỉ là hai tay đang chịu thương vô cùng nghiêm trọng, đau đớn từ đôi tay đang kịch liệt truyền đến.
Vèo!
Nhìn thoáng qua tuy rằng bị thương không nhẹ, nhưng Hạ Trùng vẫn còn dư lực đánh tiếp một trận. Lại nhìn thoáng qua Bách Cương, Phương Bình nghiến răng chịu đựng đau đớn,cố gắng nâng hai tay lên, bắn liên tiếp hỏa cầu đánh úp về phía Bách Cương, cơ thể lại hướng phía bên ngoài công viên bỏ chạy.
“Muốn chạy trốn ——”
Thấy Phương Bình chuẩn bị đào tẩu, Bách Cương ngăn cản liên tiếp đánh úp lại hỏa cầu, theo đuổi không rời, Hạ Trùng điều khiển gió, cũng đuổi kịp.