Dịch giả: Lãnh Phong – Edit: Sama --- Sáng sớm, Phương Bình vì bụng đói mới tỉnh dậy rồi lặng lẽ rời đi quán trọ. Một đêm nghỉ ngơi, thể lực đã khôi phục, mà vết thương trên người, nhờ tác dụng khôi phục của dược tề, cũng đã tốt hơn nhiều. Điểm duy nhất không ổn là… đóiii. Bắt đầu từ chiều hôm qua đã xảy ra liên tiếp rất nhiều sự việc, đến bây giờ còn chưa kịp ăn cơm. Rời khỏi quán trọ, dùng một chút thủ đoạn, hướng một cái siêu thị chưa mở cửa "mua"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.