Dịch: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư
---
Sáng sớm, sau khi tu luyện xong Haki Quan Sát, Phương Bình rời khỏi phòng, đi ra hoa viên ở bên ngoài.
“Hây, hây……”
Tại giữa vườn, hai thân ảnh nhanh chóng lập loè, tốc độ nhanh như tia chớp.
Xung quanh bọn họ, có rất nhiều cây cột sắt cắm trên mặt đất. Bọn họ lấp lóe xuất hiện ở bên cạnh từng cây cột, bà tay sắc bén ở bên trên cọc kim loại xẹt qua, truyền ra từng tiếng vang chói tai.
Hai người này chính là hai huynh muội Hứa Vi cùng Hứa Tình.
Một lát sau, hai người kết thúc tu luyện, nhìn thấy Phương Bình cách đó không xa liền hướng về phía này đi tới.
“Thương thế của ngươi đã bình phục rồi?”
Để ý thấy hai tay Phương Bình đã gỡ xuống băng gạc, Hứa Tình nói.
Nhìn nàng một thân vận quần áo vận động bó sát người, tóc dài cột lên, trên trán xuất hiện một màng mồ hôi mong mỏng. Đúng là một cảnh đẹp về thiếu nữ tràn đầy sức sống.
“ n, đã tốt nhiều rồi!”
Phương Bình gật đầu, rồi sau đó lại nghiêm túc hỏi.
“Thế nào, đã tìm được chỗ ở của Hạ Trùng cùng Bách Cương hay chưa?”
“Có người nhìn thấy bọn họ xuất hiện nhiều lần ở trên đường Phong Giang. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bọn hắn hẳn là ở gần đường Phong giang, nhưng mà địa chỉ cụ thể thì vẫn chưa tìm ra được.” Hứa Vi nói.
Hơi chần chờ, một lúc sau Phương Bình nói.
“Năng lực của ta có thể dùng để tìm kiếm, nếu như đã có vị trí đại khái việc tìm ra nơi ở bọn hắn hẳn là không khó.”
Nói chung, Giác Tỉnh Giả đều sẽ giữ bí mật đối với năng lực của bản thân, bởi vì điểm mạnh của năng lực cũng chính là át chủ bài của bọn họ dùng để lật ngược thế cờ trong lúc khó khăn.
Tuy nhiên trong khoảng thời gian này ở chung, hắn có thể cảm giác được hai huynh muội họ Hứa cũng không phải loại người sẽ đi hại người khác. Hơn nữa vì để tìm thấy được chỗ ở của Bách Cương cùng Hạ Trùng, để lộ ra năng lực của bản thân cũng không có vấn đề.
“Năng lực của ngươi còn có thể dùng để tìm người? Thật tốt quá, nói như vậy, muốn tìm được Hạ Trùng cùng Bách Cương liền trở nên dễ dàng.”
Nghe được Phương Bình vậy mà sở hữu năng lực tìm kiếm, Hứa Vi cùng Hứa Tình đều thập phần vui vẻ. Đã biết đại khái khu vực, lại kết hợp với năng lực tìm kiếm này, cơ hội tìm được Hạ Trùng và Bách Cương là cao hơn nhiều.
Mấy tiếng sau, Phương Bình ba người xuất hiện ở đường Phong Giang. Vì để không bị người khác phát hiện ra ba người đã ngụy trang một phen, trên đầu đội thêm mũ chụp, hai người Phương Bình cùng với Hứa Vi còn dán thêm râu để cho chắc chắn.
“Đến lượt ngươi thi triển năng lực!”
Hứa Vi cùng Hứa Tình thì thầm nói với Phương Bình, hắn hơi gật đầu cũng triển khai khả năng quan sát của Haki ra xung quanh.
Hiện giờ sau khi rèn luyện thì Haki Quan Sát của hắn đã có thể trải rộng khoảng cách bán kính 160m, tại trong cái phạm vi này tất cả sinh vật sống đều không thoát ra được cảm giác của hắn.
Lục soát từng con đường, ba người đi vào một con đường vắng, dọc con đường là những ngôi nhà có lối kiến trúc khá cổ xưa, nhìn qua hẳn là đã tồn tại rất nhiều năm.
Bỗng nhiên, Phương Bình dừng bước chân. Thấy hắn dừng lại Hứa Vi cùng Hứa Tình cũng thần sắc nghiêm trọng nhỏ giọng hỏi.
“Tìm được rồi?”
“Ừm, đang ở trong một căn nhà hai lầu ở phía trước.”
Phương Bình gật đầu, duỗi tay chỉ về căn nhà phía bên tay trái trước mặt.
Ba người liếc nhau, bước chân nhẹ nhàng từ từ đi tới trước cửa căn nhà hai lầu kia, trước mặt có cầu thằng đi lên lầu nhưng đã bị một cửa sắt đang khóa cản lại làm ba người không thể tiếp tục đi lên.
Trong lúc Phương Bình đang suy xét xem thử có nên dùng hỏa diễm để phá nát cửa hay không, Hứa Tình đi lên phía trước ngón tay duỗi ra, lộ ra những móng vuốt sắc nhọn. Lợi trảo hóa thành hình chìa khóa, đâm vào trong ổ khóa rồi xoay nhẹ nhàng vài cái rất nhanh liền có thể mở khóa. (DG: Á đù, nhỏ này mà đóng phim siêu trộm thì đúng nghề luôn.)
Phương Bình trong mắt hiện kinh ngạc mà nhìn vào ngón tay Thú Hóa lại biến thành hình chiếc chìa khóa của Hứa Tình, hóa ra năng lực Thú Hóa còn có thể dùng như vậy. Thật là mở rộng tầm mắt.
Ba người bước chân nhẹ nhàng chậm chạp mà theo cầu thang đi lên, đi tới lầu hai, xuất hiện ở bọn họ trước mặt có tổng cộng ba cánh cửa, Phương Bình ngón tay chỉ về cái ở giữa.
Phanh ——
Hứa Vi tiến lên, năng lực giống như của Hứa Tình vừa thể hiện ra, bàn tay hóa thú. Bàn tay nguyên bản còn giống người bình thường đột nhiên to ra rất nhiều, rồi sau đó bỗng nhiên một quyền nện ở trên cửa.
Cửa gỗ bị một đấm đánh bay, hung hăng mà lao đến đập thẳng vào trong phòng. Hắn bước đi như bay mà nhảy vào phòng, Hứa Tình đuổi kịp, mà Phương Bình thì tốc độ chậm hơn một chút nên còn đi ở phía sau hai người.
“Ai……?”
“Hứa Vi, Hứa Tình, Phương Bình, các ngươi làm sao mà tìm được đến tận đây?!”
Bên trong phòng, Hạ Trùng cùng Bách Cương bỗng nhiên đứng lên, vừa giật mình vừa đề phòng nhìn về phía ba người Phương Bình vừa mới nhảy vào phòng.
“Cư nhiên trốn ở đây, các người làm chúng ta tìm thật mệt mỏi a.”
Hứa Vi đã Thú Hóa trong con mắt lộ ra sát ý lạnh lẽo.
Nhìn thấy hai người, hắn không khỏi nhớ tới lần ám sát một tháng trước, chỉ thiếu chút nữa hắn đã mất đi người thân duy nhất còn lại trên đời. Nghĩ tới đây ,đột nhiên trong ánh mắt của hắn bùng lên sự phẫn nộ không kìm được, như có hai ngọn lửa đang cháy.
“Các ngươi là lũ đáng chết!”
Hứa Tình cắn chặt răng, hai tay cũng nắm chặt lại thành nắm đấm, ánh mắt phẫn nộ hung dữ nhìn chằm chằm về phía hai người kia.
Phương Bình trong mắt cũng toàn là sát khí.
Nguyên bản hắn không hề muốn tham gia vào tranh chấp của mấy người này, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Bọn hắn lập mưu vây giết hắn, nếu không phải bản thân đủ mạnh giờ này chắc đã sớm toang.
“Chuyện này đúng là do chúng ta đã làm sai trước, hôm này nguyện ý xin lỗi cùng bồi thường!”
Nhìn thấy ba người Phường Bình đầy mặt đều là sát khí, Hạ Trùng cùng Bách Cương sắc mặt biến đổi liên tục nói ra.
“Không cần xin lỗi rườm rà như vậy, dùng mạng hai người các ngươi tới trả là đủ rồi!”
Hứa Vi cùng Hứa Tình cười lạnh, tốc độ nhanh như hai đạo tia chớp nhào về phía hai người.
Đinh, đinh, đinh!
Hạ Trùng tung ra một đạo gió lốc đánh úp về phía Hứa Tình. Hai tay Hứa Tình chụp vào, phản công gió lốc, lợi trảo va chạm vào phong nhận đang đánh liền tới truyền ra thanh âm kim loại đang giao kích. Trong lúc nhất thời hai bên đang ở thế giằng co.
Đang ——
Mà bên kia, cự trảo Thú Hóa của Hứa Vi cùng lôi điện quấn quanh đại phủ của Bach Cương va chạm, cuốn lên một trận cuồng phong. Tiếp theo hai bên đều bị phản lực ép lui về phía sau.
Phanh, phanh, phanh!
Phương Bình bắt lấy thời cơ, hỏa cầu liên tiếp tập kích bắn về hướng Bách Cương. Hắn tránh không kịp ngay lập tức trên thân có thêm mấy cái vết bỏng, thân thể càng là một trận lảo đảo.
“Bọn họ nhiều người hơn, trốn!”
Hạ Trùng sớm đã vọt tới cửa sổ bên cạnh, hắn hướng về phía Bách Cương kêu to một tiếng sau đó phá nát cửa sổ nhảy từ lầu hai mà xuống.
---
Xin chào bọn mình là Dịch Giới. Các bạn đang đọc truyện Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn tại truyenyy do 1 trong 3 nhóm dịch lớn nhất của bọn mình chịu trách nhiệm xuất bản và dịch thuật. Để có những tác phẩm chất lượng đưa đến cho bạn bọn mình phải qua 1 lần dịch 1 edit và 3 lần check tiêu tốn từ 3-4h/chương. Từng câu chữ viết hoa hay không đều được bàn bạc kỹ lưỡng. Sự ủng hộ của các bạn chính là nguồn động lực lớn nhất để bọn mình thâu đêm suốt sáng dịch. Cảm ơn các bạn!
---
Rìu lớn của Bách Cương liên tục chém mấy nhát, vô số lôi xà giao nhau công kích về hướng Hứa Vi đang lao nhanh lại. Chính hắn cũng nhanh chóng lùi lại gần cửa sổ, cong người một cái nhảy lên. Sau đó cũng từ cửa sổ tầng hai chạy đi.
Vèo!
Hứa Vi Thú Hóa cự trảo một quyền đấm ra, chặn lại lôi điện, lắc lắc hai cánh tay đang tê dại vì tiếp xúc với lôi điện rồi đuổi theo, Hứa Tình cùng Phương Bình nhanh chóng đuổi kịp.
Hạ Trùng cùng Bách Cương tốc độ tuy rằng rất nhanh, nhưng mà hai huynh muội họ Hứa khi hóa thú tốc độ cũng không chậm chút nào.
Đặc biệt là tốc độ của Hứa Vi so với Hạ Trùng và Bách Cương còn muốn nhanh hơn một chút, dễ dàng đuổi kịp hai người.
Phanh ——
Một quyền vung ra, hắn thành công ngăn Bách Cương lại, làm cả người cả rìu cũng bị đánh bay ra. Lực phá hoại cường bạo hiển lộ ra không thể nghi ngờ, thực lực của hắn so Bách Cương đúng là mạnh hơn.
Mà bên kia, Hứa Tình tuy rằng không có chiếm cứ ưu thế, nhưng cũng đem Hạ Trùng kiềm chế, làm hắn thoát thân không được.
Hứa Vi bên kia đã không cần hỗ trợ, Phương Bình liền gia nhập chiến đấu cùng Hứa Tình.
Phanh, phanh, phanh!
Hỏa cầu liên tiếp tập kích hướng Hạ Trùng. Bởi vì bị Hứa Tình cản lại nên không thể tránh kịp trên thân Hạ Trùng nhanh chóng bị thương, nhiều chỗ đã bị đốt đến khét đen.
Phốc!
Hứa Tình mắt mang sát khí mà xuất hiện ở bên cạnh Hạ Trùng, năm cái móng vuốt sắc nhọn cào một cái từ trên xuống, trên người Hạ Trùng lập tức có thêm năm vết máu, cả người bị đánh bay ngược ra.
Phần phật ——
Ngay khi vừa rơi đập trên mặt đất thì lúc này một ngọn lửa của Phương Bình nhanh chóng lan tới.
Hạ Trùng lông tơ dựng ngược mà quay cuồng tránh né, nhưng lại không tránh thoát được hết, tay phải bị dính đòn sức nóng lập tức làm cánh tay cháy đen, mùi thịt khét bốc lên. (Edit: Đen ghê, lần nào gặp PB cũng phải ăn thịt nướng.)
“Bách Cương, mau dùng ma dược!”
Đau đến khuôn mặt vặn vẹo, Hạ Trùng lớn tiếng nói.
Nghe được âm thanh của hắn, Bách Cương trong mắt hiện lên vẻ quyết ý. Duỗi tay móc ra một bình thuốc, hắn trực tiếp cắn một cái làm nát miệng bình rồi lập tức đổ hết dung dịch thuốc trong bình vào miệng nuốt xuống.
“Ngao ——”
Tiếp theo, hắn tru lên một tiếng như dã thú, dáng người lúc đầu chỉ tầm trung nhưng rất nhanh cao lớn lên rất nhiều. Trong cơ thể thì tiếng lách cách lách cách của xương vang lên liên tục. Da trên cơ thể hắn nhanh chóng ửng hồng, phút chốc đã đỏ lừ khắp cả người, khuôn mặt nhăn lại, răng cắn chặt, hai mắt long xòng xọc. Hiển nhiên là rất đau đớn.
“Không tốt rồi ——”
Hứa Vi thầm kêu không ổn, nhanh chóng nhào về phía Bách Cương, muốn giết chết hắn trước khi hắn kịp biến thân xong.
Nhưng nắm đấm của hắn vừa ra đã bị Bách Cương dễ dàng chụp được, cũng bị đánh một cái bay ngược mà ra.