Dịch: LapTran - Edit:Vinatel
---
“Cộng thêm một cái Nhị giai Giác Tỉnh giả nữa?”
Phương Bình không khỏi bắt đầu suy xét cẩn thận tính khả thi của chuyện này, một lát sau nói.
“Nếu thật sự có thể tìm được một Nhị giai Giác Tỉnh giả nữa, thì có thể thử một lần.”
Có hắn một người là có thể so với Nhị giai Giác Tỉnh giả, lại thêm một Nhị giai Giác Tỉnh giả, cho dù đến lúc đó gặp được Ma Vật thực lực cực mạnh, cũng có thể toàn thân rút lui.
“Hắc hắc, không cần tìm, chính là ta.”
Điện thoại đầu bên kia, Hứa Vi cười đắc ý.
“Tuy rằng ngươi đi ở phía trước ta, nhưng mà ta cũng rốt cuộc đuổi kịp tới.”
“Ngươi đã là Nhị giai Giác Tỉnh giả? Chúc mừng.”
Phương Bình có hơi ngoài ý muốn, ngay sau đó chúc mừng.
Hứa Vi thực lực mạnh hơn Giác Tỉnh giả cùng giai, điểm này hắn là biết đến.
Trong một lần vây sát Bách Cương cùng Hạ Trùng, thực tế xuất lực nhiều nhất đều không phải là hắn mà là Hứa Vi, nếu không có Hứa Vi đỡ lấy Bách Cương, chặn lại nhiều lần công kích của hắn, bọn họ căn bản không có khả năng kiên trì đến lúc Ma Dược hết hiệu lực.
Lúc ấy Phương Bình đã có phán đoán, thực lực của đối phương đã đạt tới đỉnh phong Nhất giai Giác Tỉnh giả, chỉ là không nghĩ tới đối phương nhanh như vậy liền đã đột phá đến Nhị giai Giác Tỉnh giả.
Đến nỗi Phương Bình đối với chính mình, lấy tiêu chuẩn cảnh giới ở thế giới này cân nhắc mà nói, khoảng cách tới đỉnh phong thức tỉnh Nhất giai còn có một khoảng cách, nếu không vì năng lực mạnh mẽ, nên mới có được chiến lược vượt cấp.
Chiều tối, lộ ở thành nam Hoài Tây, Phương Bình lái xe vận tải nhỏ đi tới nơi này, cùng gặp mặt huynh muội Hứa Vi, Hứa Tình.
“Quả nhiên đã là Nhị giai Giác Tỉnh giả.”
Thông qua Haki Quan Sát, Phương Bình phát hiện cường độ khí tức của Hứa Vi đã đạt tới trình tự Nhị giai, đối phương quả nhiên đã trở thành Nhị giai Giác Tỉnh giả.
“Lúc này đây Ma Vật rất có thể là Nhị giai, lấy thực lực của ta có khả năng chỉ phát huy tác dụng hữu hạn, nếu có thể săn giết, thu hoạch ta chiếm hai vạn, dư lại tám vạn cùng thi thể Ma Vật các ngươi chia đều.”
Hứa Tình chủ động mở miệng nói, nàng thân mặc một bộ dễ dàng chiến đấu, áo màu lam nhạt cùng vàng nhạt quần dài, nổi bật lên dáng người đẹp đẽ.
“Có thể, đến lúc đó thi thể Ma Vật thuộc về ta, đổi thành tiền khấu trừ vào số định mức nhận được của ta.”
Phương Bình dứt khoát đáp ứng nói.
Phương thức phân phối rất hợp lý, hắn cũng không có lý do không đáp ứng.
Đương nhiên, hắn sở dĩ đáp ứng lời mời săn giết của Hứa Vi, mục đích chính vẫn là vì thi thể con hư hư thực thực của Nhị giai Ma Vật này, cho nên hắn muốn thi thể, dùng thi thể Ma Vật để khấu trừ một bộ phận thù lao.
“Thành giao, liền như ngươi nói mà làm.”
Hứa Vi đối thi thể Ma Vật tự nhiên không có hứng thú, thấy Phương Bình yêu cầu muốn thi thể Ma Vật, không có lý nào hắn tự nhiên lại không đáp ứng.
Dưới sắc trời đã hoàn toàn tối sầm xuống, ba người nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, rồi bắt đầu truy bắt Ma Vật.
Địa phương bọn họ truy tìm đầu tiên là khu vực năm vị Giác Tỉnh giả kia tử vong, muốn nhìn Ma Vật còn giấu ở phụ cận hay không, kết quả cũng không có thấy Ma Vật, rõ ràng Ma Vật đã rời đi.
Rồi sau đó, bọn họ bắt đầu tiến hành điều tra đối các con phố cùng đường tắt ở Hoài Tây, tìm tòi qua hơn phân nửa, Ma Vật không gặp được, nhưng lại gặp qua vài nhóm Giác Tỉnh giả.
Có Giác Tỉnh giả đi một mình, cũng có Giác Tỉnh giả giống bọn họ hợp thành một tổ đội hai ba người, đều không có ngoại lệ, bên trong đều có Nhị giai Giác Tỉnh giả.
Không có ai lấy mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn cả, sinh mệnh năm cái Giác Tỉnh giả đã chứng minh con Ma Vật này rất nguy hiểm, không có thực lực Nhị giai, hoặc là Nhị giai Giác Tỉnh giả dẫn đội, thì tuyệt đối sẽ không nhận cái Huyền Thưởng Nhiệm Vụ này.
Ầm vang, ầm vang, ầm vang!
Vào thời điểm trời gần sáng, bỗng nhiên, từ nơi xa có động tĩnh của việc chiến đấu truyền vào trong tai ba người Phương Bình.
“Ma Vật bị người khác tìm được rồi?”
Trong lòng ba người Phương Bình cả kinh, hướng về phía thanh âm truyền tới chạy qua.
Ba người thật không có ý tưởng cướp đoạt, chỉ là muốn nhìn đội ngũ gặp phải Ma Vật có săn giết được Ma Vật hay không, nếu đối phương không thể săn giết, ngược lại là khiến Ma Vật đào tẩu, như vậy kế tiếp chính là cơ hội ra tay của bọn họ.
Ba người tất cả đều có phương diện cường hoá thân thể, tốc độ khá nhanh, rất mau ba người đã đến gần đó, trốn trong bóng tối nhìn về phía trận giao chiến này.
Làm bọn hắn ngoài ý muốn chính là hai bên giao chiến đều không phải là Ma Vật và Giác Tỉnh giả, ngược lại là hai nhóm Giác Tỉnh giả, chuẩn xác mà nói là hai Giác Tỉnh giả ở thế giằng co.
Trong đó, một bên là một vị nữ tử thân mặc áo da màu đỏ, nữ tử môi đỏ như lửa cháy, dáng người nóng bỏng, rất là gợi cảm.
Một bên khác, là một cái nam tử khuôn mặt trơn láng không có râu, đôi mắt đối phương thâm thúy, u ám, yên tĩnh.
“Này hai người là ai?”
Phương Bình hỏi.
“Là Chu Liên cung phụng cho Diêu gia và Cung Lương làm việc cho Liêu gia, hai người đều là Nhị giai Giác Tỉnh giả.”
Hứa Tình nói.
“Không nghĩ là gặp được hai người này, có trò hay để nhìn!”
Hứa Vi có một chút hứng thú bừng bừng.
“Diêu gia cùng Liêu gia sao?”
Phương Bình như có điều suy nghĩ.
Diêu gia và Liêu gia đều là gia tộc Giác Tỉnh giả từng mời chào qua Phương Bình, là đối tượng hiềm nghi phái người ám sát Phương Bình, Phương Bình đã từng lẻn vào qua hai cái gia tộc này, nghe trộm được một ít chuyện của cao tầng hai gia tộc.
Trong đó âm mưu tính kế lẫn nhau, quả thực không cần quá phức tạp, nếu có cơ hội, hắn dám khẳng định hai bên đều sẽ không chút do dự huỷ diệt đối phương, hai cái gia tộc có quan hệ rất ác liệt, có thể dùng tình thế như nước với lửa để hình dung.
Cho nên cung phụng của hai gia tộc là Chu Liên và Cung Lương, quan hệ tự nhiên là không có khả năng tốt.
Sưu ——
Cung Lương ở trên hư không ngưng tụ ra một thanh cung tiễn, rồi sau đó kéo cung bắn ra, tức khắc một luồng ánh sáng màu xanh lá bắn nhanh về hướng Chu Liên.
Phần phật ——
Trước người Chu Liên một đoá hoa sen màu đỏ hồng bằng lửa xuất hiện, nhanh chóng to ra nghênh đón ánh sáng màu xanh.
Ầm vang!
Hai người va chạm, màu xanh lá cùng màu đỏ đan xen nhau, rồi sau đó nổ mạnh, ở trên bầu trời đêm sáng chói tựa như pháo hoa.
Sưu, sưu, sưu!
Cung Lương ngưng tụ ra tới cung tên liền bắn, từng luồng từng luồng ánh sáng màu xanh bắn ra, những luồng sáng này ở giữa hư không đi theo đường cong mà tới, cuối cùng hội tụ với nhau, mà trung tâm hội tụ đó là Chu Liên.
“Hừ ——”
Chu Liên hừ nhẹ một tiếng, lấy nàng làm trung tâm, chợt một đóa hoa sen bằng lửa thật lớn xuất hiện, Hỏa Diễm hoa sen ngưng tụ bao quanh nàng, nàng trông tựa như là mỹ nhân ngủ say bên trong hoa sen.
Ầm vang, ầm vang, ầm vang!
Ánh sáng màu xanh lá va chạm ở trên Hỏa Diễm Liên Hoa, phát ra một tiếng lại một tiếng vang lớn, hoa sen lại kiên cố khác thường, có thể cản lại tất cả ánh sáng màu xanh.
……
Cuối cùng, hai bên giao chiến một hồi lâu, từng người lùi ra, liếc mắt nhìn nhau đầy e dè, xoay người hướng về hai hướng khác nhau mà đi.
Phương Bình và những người vây xem cũng rời đi, bắt đầu tiếp tục truy tìm Ma Vật.
Ngày đầu tiên, ba người Phương Bình cũng không tìm thấy Ma Vật.
Ngày hôm sau, ba người Phương Bình đã đem toàn bộ Hoài Tây lộ tìm tòi một lần, nhưng vẫn như cũ không có tìm được Ma Vật.
Ngày thứ ba, ba người Phương Bình đã tìm kiếm đến bên ngoài đường Hoài Tây, nhưng vẫn không có tìm thấy.
Đem phần lớn thời gian dùng trong việc truy tìm, đây mới là việc hằng ngày của liệp ma nhân.
Tuy rằng săn giết một con Ma Vật bình thường là có trên dưới một vạn vào túi, nhưng muốn truy ra và săn giết lại không dễ dàng.
Ma Vật sẽ luôn trốn tránh cùng di chuyển, lúc nhận thấy được nguy hiểm, Ma Vật càng nhanh chóng chạy trốn, cho dù Phương Bình có được năng lực tìm kiếm, đối mặt với Ma Vật đã rời khỏi, cũng không có bất kỳ biện pháp gì.
Liệp ma nhân không có năng lực truy tìm, muốn tìm được ma vật đã chạy trốn đã khó lại càng thêm khó khăn, chính là vì như thế mới thường xuyên xảy ra sự tình liệp ma nhân cướp đoạt con mồi.
Rất nhiều liệp ma nhân cướp đoạt con mồi, không phải là bản thân không muốn săn giết Ma Vật, mà là tìm tòi thật lâu đều không gặp được, cho nên mới đỏ mắt sinh ra ý tưởng cướp đoạt.
Ngày thứ tư, ba người Phương Bình lại lần nữa lựa chọn một chỗ ở gần khu vực đường Hoài Tây để tìm kiếm, đêm khuya, Haki Quan Sát của Phương Bình rốt cuộc cảm giác được tiếng động của một con Ma Vật.