Dù đã ngăn chặn mình sẽ mang thai, nhưng trên gương mặt của cô chứa rất nhiều nổi buồn bã, sau đó Anh ấy mới nhìn cô mỉm cười hỏi, "Cô đã bình tĩnh lại rồi chứ "
Cố Hạ Phi thở mạnh một hơi rồi mới lên tiếng, "Cảm ơn anh, tôi ổn rồi "
Vị bác sĩ ngồi dựa vào ghế, hai tay khoanh lại với nhau nhìn cô quan tâm nói, "Cô ổn rồi thì mau về phòng nghỉ ngơi đi nhé "
Cố Hạ Phi nhìn vị bác sĩ, im lặng một chút rồi lên tiếng, "Tôi muốn xuất viện về nhà "
Vị bác sĩ nghe vậy liền gật đầu đồng ý ngay cho cô xuất viện, "Được, tôi sẽ nào người chuẩn bị cho cô "
Cố Hạ Phi nghe xong liền thật nhanh đứng lên đi, trước khi đi còn lịch sự nói, "Cảm ơn anh, bác sĩ "
Nhìn thấy cô đi, anh liền kêu cô đứng lại, sau đó ung dung đưa một lọ thuốc cho cô, "Khoan đã, cô hãy cầm lấy lọ thuốc này mà dùng "
Cố hạ Phi do dự nhận lấy lọ thuốc, sau đó nhìn vào mới biết đó là thuốc tránh thai, cô mới nắm chặt lọ thuốc trong tay mà gật đầu tiếp tục cảm ơn anh,
Nói xong thì cô mới rời đi, mà đi thẳng về đến nhà, cô về đến nhà thì dì quản gia nhìn thấy cô thật nhanh chạy đến với vẻ lo lắng hỏi, "Mợ chủ, người không sao chứ ạ "
Cố Hạ Phi mặc dù rất mệt, nhưng vẫn cố mỉm cười với bà mà bình tĩnh nói, "Cháu không sao, dì cứ làm đồ đi ạ "
Dù cô nói như vậy, nhưng dì quản gia vẫn cảm thấy rất xót cho cô, vì bây giờ nhìn cô rất nhợt nhạt và vô cùng mệt mỏi,
Nói xong cô nhẹ nhàng bước lên lầu, hôm nay cô không về phòng anh ta, mà đi thẳng vào phòng mình trước đó để nằm nghỉ ngơi,
Cô ngủ đến trời không biết gì, nhưng đến khi dì quản gia kêu gọi cô dậy, "Mợ chủ, mợ chủ "
Nghe vậy Cố Hạ Phi mới chợt tỉnh giấc, nữa tỉnh nữa mơ nhìn thấy dì quản gia mà mỉm cười nói, "Có việc gì sao ạ "
Dì Quản gia lúc này giúp cô ngồi dậy, sau đó dì còn đưa chén canh cho cô và nói, "Tôi nấu canh gà hầm nhân sâm, mợ chủ uống đi nha "
Nhìn thấy chén canh của dì, thì cô cảm thấy không muốn ăn dù nó rất ngon và thơm, nhưng cô vẫn giữ lịch sự lên tiếng, "Cảm ơn dì " . Xi𝔫 ủ𝔫g hộ chú𝔫g 𝒕ôi 𝒕ại [ TrU mTruy𝗲𝔫.v𝔫 ]
Nói xong cô liền cầm lấy chén canh, múc từng muỗng canh ăn rất ngon lành, quả thật rất ngon đồ dì quả gia nấu thật sự khiến cô dễ ăn, mùi vị cũng hệt như mẹ cô nấu vậy,
Uống chén canh xong xuôi, thì cô lại tiếp tục ngủ, thật lâu sau đột nhiên cơ thể cô phát sốt khiến cô rất khó thở,
Lúc này Diệp Ảnh Quân từ công ty biết được Cố Hạ Phi lại tự ý xuất viện, nên anh ta cau mày đi thẳng về nhà,
Về đến nhà, anh ta ngay lập tức tìm Cố Hạ Phi, anh ta đi thẳng đến phòng mình thì không thấy cô đâu hết,
Anh ta liền tức giận hét toáng lên kêu gọi cô, nhưng anh không hề nghe tiếng cô hoặc bóng dáng cô đâu,
Lúc này dì quản gia mới từ dưới đi lên lầu nhìn anh nói, "Mợ chủ đang ngủ, cậu chủ nhỏ tiếng một chút được không ạ "
Anh ta nghe những gì mà dì quản gia vừa nói, liền cười khinh thường nói, "Cô ta đang ngủ, thoải mái quá nhỉ "
Anh ta lúc này định đi đến phòng cô để giải tỏa, thì dì quản gia lại nắm tay anh mà xin cho Cố Hạ Phi, "Cậu chủ, xin cậu đừng hành hạ mợ chủ nữa được không ạ, tội nghiệp mợ chủ lắm cô ấy quá mệt mỏi rồi "
Dù nghe những lời năn nỉ của dì quản gia, nhưng anh cũng không một chút nào thương cảm hay thông cảm mà bỏ qua cho cô,
Anh ta còn trừng mắt nhìn dì quản gia lạnh lùng nói, "Không phải chuyện của dì
Nói xong anh ta liền cau mày đi đến phòng của cô, và quả nhiên là cô đang nằm ngủ thật thoải mái,
Anh ta mới hừ mạnh một tiếng, và nhanh chân đi đến gần cô mà áp cô dưới thân mình,
Cố Hạ Phi lúc này đang ngủ, thì đột nhiên cảm giác được người nào ở cạnh mình, cô nhanh chóng mở mắt ra, cô liền nhìn thấy Diệp Ảnh Quân đang nhìn cô cau mày rất đáng sợ,
Cô liền giật mình với cơ thể run rẩy hốt hoảng lên tiếng, "Diệp... "
Lời cô chưa kịp nói ra, thì lại bị Diệp Ảnh Quân lạnh lùng bóp chặt hai má của cô tức giận nói, "Cô ngủ thoải mái quá nhỉ "
Cố Hạ Phi tâm lý sợ hãi, cô chỉ biết hoảng loạn vùng vẫy hét lên, "Không... Không, anh thả tôi ra "
Cho dù cô có hét lên, thì tay anh ta vẫn cứ bóp chặt hai hai má của cô mặc cho cô la hét và vùng vẫy,
Anh ta còn mạnh tay nắm chặt hai tay của cô kéo lên đến đầu, thì ngay lập tức anh ta lại tiếp tục ham muốn và dày vò cơ thể cô,