• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kể từ ngày hôm đó, cũng hơn một tháng, ngày ngày cô phải tránh né anh ta bằng cách đi sớm về muộn,

Cũng kể từ ngày hôm đó, Diệp Ảnh Quân biết cô tránh né mình, thì cũng chỉ ngày ngày cùng ở cạnh Chu Huệ Di,

Lúc này Chu Huệ Di cùng anh ta đi vào khu mua sắm, thì đột nhiên bị mẹ Cố Hạ Vân vô tình nhìn thấy được họ khoác tay thân mật đi cùng nhau,

Bà thấy vậy liền nghi ngờ, sau đó đi theo thì biết được họ cũng cùng nhau đi vào khách sạn sang trọng,

Đúng như bà đã suy đoán, nếu anh ta có người tình, vậy thì con gái của bà thì sao, cho nên bà thật sự rất lo lắng,

Tối hôm nay mẹ Cố Hạ Vân đã gọi điện cho cô định là sẽ hỏi cho ra lễ chuyện của Diệp Ảnh Quân và Chu Huệ Di, thế nhưng bà lại đột nhiên do dự mà không nói,

Vì bà sẽ dùng cách khác để không thể lùm xùm và ảnh hưởng đến gia đình họ Diệp và cũng như con gái của mình,

Cố Hạ Phi nghe thấy bà phản ứng lắp bắp muốn hỏi gì đó, nhưng cô biết tính của mẹ mình, một khi bà đã không chịu nói thì không ai có thể ép bà được,

Lúc này Cố Hạ Phi đang cùng dì quản gia nấu ăn, vì dì quản gia có nói hôm nay Diệp Ảnh Quân sẽ không về nhà, nên cô mới về sớm để nấu ăn cùng dì quản gia,

Cố Hạ Phi đang mang tạp dề, tay bưng một dĩa đồ ăn đến phòng ăn, thì lúc này đột nhiên cô mới giật mình đứng hình vài phút vì đã chạm mặt Diệp Ảnh Quân, bên cạnh anh ta còn có Chu Huệ Di đi cùng,

Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô hôm nay ở nhà cũng khiến anh ta bất ngờ mà nhìn chằm chằm, vì vài tháng nay cô thật sự không hề ở nhà giờ này,

Lúc này Chu Huệ Di nhìn thấy cả hai nhìn chằm nhau, thì cô ta mới nhanh chóng chen vào lên tiếng bắt chuyện, "Ổ, là Phi Phi vợ anh hôm nay ở nhà sao, thường ngày anh đưa em về, em đâu có thấy đâu nè "

Cố Hạ Phi nghe những lời cô ta vừa nói, thì đột nhiên lòng cô bất ngờ thắt lại đến đau nhói,

Anh ta nhìn thấy cô im lặng, thì anh ta mới cau mày bực mình, sau đó anh ta quay lại mỉm cười nói với Chu Huệ Di, "Ừ, anh cũng không biết sao hôm nay cô ấy lại về sớm "

Chu Huệ Di cũng nhìn anh ta gật đầu mỉm cười, sau đó cô ta mới nhìn lại Cố Hạ Phi phát hiện trên tay cô đang bê thức ăn, thì liền lên tiếng, "Cô đang nấu ăn sao, tôi hơi đói có thể cho tôi dùng cùng được chứ "

Diệp Ảnh Quân nghe cô lên tiếng la đói, anh ta liền lên tiếng nói, "Em đói sao, vậy chúng ta ra ngoài ăn"

Chu Huệ Di tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Cố Hạ Phi, cô ta nhất định phải ở lại hôm nay, nên mới cầm tay anh ta lay lắt làm nũng nịu với Diệp Ảnh Quân, "Em nhìn vợ anh nấu ăn cũng ngon lắm, em cũng muốn ăn "

Cố Hạ Phi vẫn đứng im lặng nghe những lời thoại, thật sự khiến cô buồn nôn với những biểu hiện làm nũng của cô ta,

Sau đó lúc này cô mới giật mình khi Diệp Ảnh Quân nhẹ nhàng lên tiếng, "Cố Hạ Phi, chúng tôi có thể ăn cùng được không "

Cố Hạ Phi mới ngẩng đầu lên nhìn anh ta cau mày, nhưng vẫn im lặng,

Chu Huệ Di cảm thấy biểu hiện của Cố Hạ Phi thật sự rất hả dạ, sau đó còn dùng lời giả vờ nói, "Thôi anh ơi cô ấy không muốn cho chúng ta ăn cùng, vậy thì chúng ta đi thôi anh "

Diệp Ảnh Quân liền gật đầu, còn Cố Hạ Phi thở mạnh một hơi rồi lướt qua cả hai người họ, chịu đựng cau mày lên tiếng, "Muốn ăn thì mau ngồi xuống đi, đừng làm phiền tôi "

Lời Cố Hạ Phi nói xong, thì sự liêm sỉ của cô ta không biết nhục mà nhanh chóng kéo Diệp Ảnh Quân ngồi vào bàn ăn,

Lúc này đột nhiên từ ngoài cửa cất tiếng kêu gọi tên Cố Hạ Phi, "Phi Phi, anh đến rồi nè "

Cố Hạ Phi nghe tiếng là biết ngay đó là ai, người đến tìm cô là Bạch Tuấn Lãng, sở dĩ anh đến đây là vì công việc, và là sự vô tình gặp ngay tình cảnh này,

Dù vậy nhưng Bạch Tuấn Lãng vẫn ngang nhiên đi vào tìm Cố Hạ Phi, mà không cần sợ Diệp Ảnh Quân, "Phi Phi, anh đến đưa em bản dự án này, em xem qua đi "

Cố Hạ Phi chưa ăn tối, vẫn chưa đặt thân ngồi xuống bàn ăn, nên cô mới nhìn Bạch Tuấn Lãng gật đầu nói, "Ừm, anh lên phòng khách chờ em, em đem cho anh ly nước "

Lúc này Diệp Ảnh Quân ngồi trên bàn ăn, khó chịu ra mặt mà nhìn về hướng Bạch Tuấn Lãng cau mày lên tiếng, "Giờ này đang bữa cơm nhà người ta, cậu đến đây để làm gì "

Bạch Tuấn Lãng nghe anh ta nói những lời này, thì anh liền nhìn về cả hai mà cười khinh thường một cái rồi mới lên tiếng, "Tôi đến là có chút việc của công ty, không giống như anh đem một thể loại không liên quan hoặc chẳng giúp được gì về nhà "

Chu Huệ Di nghe những lời của Bạch Tuấn Lãng vừa nói móc mẽ cô ta khiến cô ta tức giận mà quát lên, "Anh... Anh nói ai là loại gì hả "

Bạch Tuấn Lãng nhìn cô ta liền lập tức cười khinh thường nói, "Cô giật mình rồi sao, hay là thừa nhận rồi "

Cô ta tức giận đến mặt xanh mặt đỏ, không còn lời nào để nói, cô ta liền lập tức quay sang Diệp Ảnh Quân nói, "Quân, anh ta... "

Diệp Ảnh Quân tất nhiên đã nghe hết mọi lời nói của cả hai, nên anh ta tất nhiên khó chịu bực mình phải lên tiếng,"Cậu đi quá xa rồi đấy, đừng để tôi đụng đến công ty của cậu "

Cố Hạ Phi nhìn thấy bầu không khí rất không ổn, nên nhanh chóng lại thêm một lần nữa đứng giữa cả hai để giải quyết,

Cô liền nhìn thẳng Diệp Ảnh Quân, với gương mặt lạnh tanh với anh ta mà nói, "Anh đủ rồi đấy, anh ấy đến là vì công việc theo yêu cầu của ba "

Diệp Ảnh Quân lúc này rất bất ngờ khi đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy gương mặt lạnh lùng này của Cố Hạ Phi, nên anh ta chỉ biết đứng im lặng nhìn cô,

Cố Hạ Phi nhìn anh ta sau đó mới dứt khoát rời đi, lúc đi còn kéo Bạch Tuấn Lãng, "Đi thôi anh "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK