Còn về Diệp Ảnh Quân, anh ta như người mất đi lý trí vậy, vì hiện tại những nói trên cơ thể của cô anh ta điều để lại rất nhiều dấu hôn, như thể anh ta đánh dấu chủ quyền vậy,
Anh ta lúc nãy cầm lấy phần thân dưới của mình mà nhìn chằm chằm vào nó, Cố Hạ Phi nhìn thấy thứ to lớn đó mà trở nên hốt hoảng lên tiếng, "Diệp Ảnh Quân, anh... Anh đừng làm vậy "
Tuy không phải lần đầu cô nhìn thấy thứ to lớn của anh ta, nhưng nhìn nó thật sự cảm thấy kinh ngạc, khiến cô phải tìm cách tránh né,
Dù vậy nhưng thật sự cô không thể nào thoát được, vì vị trí của cô đã nằm trong sự kiểm soát của anh,
Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô muốn thoát khỏi mình, anh ta ngay lập tức nắm lấy bao chọn hai tay đang bị cột của cô mà ngửa lên đầu,
Tư thế của cô đã được anh ta chuẩn bị, không đợi Cố Hạ Phi hét lớn hay run rẩy, anh ta ngay lập tức đưa thứ thô to lớn vào bên trong của cô thật mạnh khiến cô giật nảy mà ưỡn người lên,
Cô rên lên một tiếng, sau đó cả khuôn mặt của cô liền đỏ hơn lúc vừa nãy, còn Diệp Ảnh Quân thích thú khi vào bên trong cô, lý trí anh ta không quan tâm đến những gì xung quanh, mà chỉ hành động đẩy nhấp hông mình thật nhanh,
Cố Hạ Phi từ lâu đã quen chuyện này, nên cô cũng dần dần chìm đắm vào những cú thúc đẩy mà anh đã ra vào bên trong cô,
Dù vậy nhưng thứ to lớn của anh cũng khiến cô vừa đau lại vừa cảm giác sướng, cảm giác cứ thở hổn hển rất nhiều,
Lúc này Diệp Ảnh Quân nhìn cô rên hưởng thụ, anh ta không chịu nổi mà lập tức cúi đầu xuống hôn cô rồi khẽ nói, "Tôi làm cho em thấy sướng chứ "
Cố Hạ Phi nghe anh ta nói những lời đó, khiến cô cau mày quát mắng, "Anh... Anh, đồ khốn nhà anh mau làm nhanh chóng rồi kết thúc đi "
Diệp Ảnh Quân nhìn cô khẽ cười nhếch môi, ánh mắt tà mị ranh mãnh cúi đầu thấp gần mặt cô nói, "Phía dưới của em hút chặt lấy cái của anh hứng thú đến vậy, thì không thể nào nhanh kết thúc được đâu "
Nói xong anh ta lập tức dùng lực đẩy mạnh, khiến Cố Hạ Phi giật nảy đến cắn chặt răng vì sướng, "AH... Hức.... Nhanh... Nhanh quá, chậm lại chút "
Cố Hạ Phi không ngừng lại tiếng rên của mình, nên cô đã dùng tay đang bị trói mà che lại miệng mình để không thể phát tiếng của mình ra,
Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô dùng tay che miệng để kiềm chế tiếng rên, anh ta lập tức cấm lấy tay cô ra và thay vào đó là nụ hôn của anh ta,
Cố Hạ Phi dần say đắm nụ hôn của anh ta cùng lúc với những thúc đẩy bên dưới, khiến cô không nghĩ được gì nữa,
Lúc này không ngừng lại Diệp Ảnh Quân mới lật người cô lại, anh ta cũng vừa nhấp đẩy vừa liếm hôn lên vùng cổ của cô và lưng trắng nõn của cô để lại những dấu hôn rực đỏ,
Cuộc chiến làm tình của cả hai kéo dài đến gần hai tiếng đồng hồ mới kết thúc, vì Cố Hạ Phi không chịu được nên mệt mỏi đã ngất thiếp đi, nên anh ta mới tạm thời ngừng lại,
Sau đó anh ta lấy lại bình tĩnh và nhìn Cố Hạ Phi đang thiếp đi nằm trong lòng mình, khiến anh ta vừa tự trách nhưng lại có chút vui,
Anh nhìn cô chằm chằm sau đó đưa tay vuốt những cọng tóc lên khuôn mặt xinh đẹp của cô ra, rồi tiếp tục cúi xuống hôn lên môi cô dịu dàng,
Rút phần dưới của anh ta ra, và lúc này nhanh chóng đi lấy khăn ướt để lâu khắp người cho cô, đề cô có thể ngủ thoải mái hơn,
Lau một lúc anh ta cũng đi tắm rửa và ôm lấy cô cùng ngủ cùng nhau, sáng hôm sau Cố Hạ Phi tỉnh giấc, mở mắt ra là đột nhiên một loạt ký ức của hôm qua lại ùa trở về khiến cho cô khó chịu,
Lúc này cô mới phát hiện trước mặt của mình là một thân hình to lớn cơ bắp sáu múi vô cùng đẹp, cô mới lập tức ngẩn đầu lên nhìn là Diệp Ảnh Quân, nhìn thật khuôn mặt của anh càng khiến cô tức giận muốn tán cho anh ta một bạt tay,
Dù vậy nhưng cô thể cô đột nhiên nhói lên khiến cho cô muốn rơi nước mắt, phần dưới và toàn bộ cơ thể điều nhức nhối vô cùng,
Diệp Ảnh Quân cảm giác cô đã thức nên anh ta cũng tỉnh dậy, và nhìn thấy cô cùng với thái độ gương mặt đang cau có, anh ta liền nhìn cô mỉm cười hỏi, "Em thức rồi à, em không sao chứ "
Anh ta vừa nói phía tay của anh ta đang sờ mó phía dưới của cô, Cố Hạ Phi thấy vậy liền nắm tay anh ta hất ra, sau đó cáu gắt nói, "Không sao gì chứ, tại anh mà tôi không nhích nổi cơ thể luôn rồi đây này"
Anh ta bật người dậy, sau đó ôm lấy cô ngồi lên, còn dùng giọng điệu trách cô, "Là lỗi của ai nên anh mới như vậy "
Cố Hạ Phi tức giận cố gắng dùng sức đẩy anh ta ra rồi cau mày mắng, "Anh buông tôi ra, đừng động vào tôi nữa, đồ điên nhà anh "
Diệp Ảnh Quân mặc kệ cô đang vùng vẫy, anh ta vẫn cứ ôm cô thật chặt với nụ cười ma mị nói, "Vì anh nhìn thấy em cùng với người đàn ông khác nên anh không chịu được nên mới như vầy, em đừng giận nữa nhé "
Cố Hạ Phi càng nghe càng khó chịu, cau mày dùng lời nói đanh thép nói lời nghiêm túc, "Tôi với chủ tịch không làm gì cả, với lại tôi và anh không là gì của nhau cả, nên tôi có làm chuyện đó với ai đi nữa thì cũng không liên quan đến anh "
Nói xong cô lúc này mới rời khỏi người anh ta, nhưng lúc này đột nhiên cô bị anh ta nắm lấy cánh tay,
Khi cô quay đầu lại lúc này nhìn thấy gương mặt buồn bã của anh ta, khiến cô cũng thấy chột dạ khi lời mình vừa nói, thế nhưng cô suy nghĩ lại thì lời nói của cô đâu có sai,
Diệp Ảnh Quân lúc này thở mạnh một tiếng, dường như là đang lấy lại tinh thần, nên cô mới nhìn thấy anh ta nhẹ nhàng kéo lấy cô ngồi lại lên người anh ta, sau đó khẽ giọng dịu dàng chuyển sang thoại nói, "Em đói bụng rồi phải không, anh làm vài món buổi tối cho em nhé "
Nói xong không đợi cô lên tiếng, mà đặt nhẹ cô ngồi ở trên giường, còn anh ta nhanh chóng bước đi ra khỏi phòng, để lại Cố Hạ Phi ngồi trên giường,
Lúc ra khỏi phòng, Diệp Ảnh Quân mới đưa tay lên trước ngực của mình rồi tự nói với bản thân mình, "Đồ Ngu, xém nữa là chọc giận em, mình không thể để em ấy rời xa mình được nữa "