Những người vừa ở lại xem Goliath chiến đấu, nay hoảng sợ và bỏ chạy tán loạn
Thế rồi…
Giữa đám đông, có một thợ săn lao mình về phía con quái vật và tung ra một đòn tấn công hiểm hóc. Bang-!
Con quái vật đang say sưa trong chiến thắng và đang tận hưởng chiến lợi phẩm đã bị đánh văng đi vì một cuộc tấn công rất bất ngờ.
Đó là Renat Neermann. Người đàn ông mạnh nhất nước Đức. Anh đã xông ra cứu mạng Goliath, Thợ săn cấp quốc gia đang nằm lăn trên mặt đất, thân thể tả tơi như cái giẻ lau nhà.
Thomas nhận ra Renat Neermamn, thều thào
“C…H…Ạ…Y…N…G…A….Y….Đ…I”
Tuy nhiên Renat Neermann nghiêm mặt và lắc đầu.
“Tôi có sự tự tôn của mình”
Mặc dù anh yếu hơn Thomas, nhưng khi anh ta trở thành Thợ săn, Renat đã thề.
Rằng
“Tôi sẽ không bao giờ rời bỏ chiến hữu của mình”
Mặc dù không phải là đồng đội với Thomas, dù chưa từng cùng anh ta chiến đấu với một kẻ thù chung, nhưng theo Renat Neermamn, Thomas cũng là một chiến hữu tuyệt vời.
Bất kể Thomas nghĩ gì về mình, Renat cũng sẽ không bao giờ bỏ rơi anh ta. ‘Nhưng mà… Chỉ nhìn vào nó cũng khiến cơ thể mình run rẩy’ Renat Neermamn đang sợ hãi trước khuôn mặt nhăn nhó đến biến dạng của con quái vật. Nó đang bực tức vì bị anh phá đám bữa ăn. Thomas nhìn thấy Renat run rẩy, anh cố mở miệng thều thào.
“Cậu sẽ chết đấy…”
“Tôi biết”
Renat Neermann hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai.
Anh ta không có bất kỳ trang bị nào. Ngay cả kỹ năng ‘Đột kích’ là sát chiêu của anh ta, cũng chỉ đủ chọc tức con quái vật.
‘Thợ săn mạnh nhất nước Đức?’
‘Xếp hạng thứ 12 trên toàn thế giới?’
Anh biết rõ hơn bất cứ ai rằng, những danh hiệu đó không có nghĩa lý gì trong tình huống hiện tại.
Nhưng-!
“Mình hoàn toàn không hối tiếc”
Dù đây có thể là dấu chấm hết cho cuộc đời Renat, anh vẫn không thay đổi ý định. Chết vinh còn hơn sống nhục.
‘Mình không quyết định sai!’
‘Mình không quyết định sai!’
‘Mình không quyết định sai!’ Anh ta lặp đi lặp lại cùng một câu nói trong đầu, như thể đó là câu thần chú có thể giúp anh tiếp tục đứng vững.
Đối mặt với con quái vật đáng sợ đang tiến lại gần, Renat Neermann vung nắm đấm mạnh nhất có thể.
Trong một khoảnh khắc, toàn bộ cuộc đời thăng trầm của anh hiển hiện trong đầu.
Không có gì phải tiếc nuối, Renat đã sống một cuộc đời tuyệt vời.
Điều đó không đáng để hạnh phúc sao?
Phải!
Renat Neermamn bật cười khi thấy miệng con quái vật đã tiến sát mặt mình.
Dù có chết, anh cũng được chết một cách vinh quang, không bị ám ảnh bởi cảm giác xấu hổ.
Ngay trước khi bị con quái vật nuốt chửng, Renat nhắm mắt lại.
Anh nghĩ rằng có lẽ anh sẽ không bao giờ được mở mắt ra lần nữa. Nhưng rồi…
Bang -!
Renat Neermamn giật mình trước tiếng động nặng nề vừa vang lên.
‘Cái gì?’
Con quái vật đã bị đánh văng đi vài chục mét theo một đường thẳng.
Con đường bị hư hại một đoạn dài, những chiếc xe bay tứ tung, và vài cột đèn đường sụp đổ.
“Huh?” ‘Mình có thực sự có sức mạnh này sao?’
Nhìn chằm chằm vào nắm đấm của mình, Renat Neermann ngơ ngác. Rồi anh nhận ra rằng có ai đó đang đứng bên cạnh.
“Cái gì?”
Sau khi quay sang xác nhận khuôn mặt của người đó, Renat Neermann mừng rỡ đến mức trào nước mắt. “Thợ săn Sung Jinwoo” ———- Đây có phải là sự may mắn??? ‘Nếu hôm đó mình không cài một lính bóng tối vào Renat Neermamn, liệu mình có thể đến kịp không?’
Vài phút trước…
Jinwoo chắc chắn rằng chiến binh anh cài vào bóng Thomas đã biến mất, nên anh cố gắng tìm một lính bóng tối khác vẫn còn sót lại gần khu vực trận chiến.
Và hóa ra, đó chính là chiến binh nấp trong bóng Renat Neermamn. Nhờ đó, anh ấy đã có thể cứu cả hai.
Sau khi kiểm tra chấn thương của Thomas một cách vội vàng, Jinwoo thở phào nhẹ nhõm. Vết thương nghiêm trọng nhưng không đe dọa tính mạng của anh ta.
Thomas nhìn thấy Jinwoo, ngước lên và lặng lẽ nói ra hiệu. Rằng anh không chắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu con quái vật tiếp tục chạy lông nhông.
Jinwoochỉ im lặng gật đầu. ‘Cảm ơn anh, Goliath. Anh đã cho tôi một chút thời gian.’
Sau đó, Jinwoo nghe giọng nói của Renat Neermamn.
“Thợ săn Sung Jinwoo”
“Cảm ơn anh đã ngăn chặn nó. Tôi xin lỗi, nhưng anh có thể mang Thomas đến nơi an toàn không?”
Khi Jinwoo hỏi Renat bằng tiếng Anh, Renat Neermamn gật đầu lia lịa, rồi nhìn vào con quái vật.
“À vâng! Để đó cho tôi!’
Sau đó, Renat Neermann cẩn thận ôm Thomas rồi nhanh chóng rời đi
Ánh mắt của Jinwoo chuyển sang con quái vật đang lồm cồm bò dậy.
Từ nó, Jinwoo có thể cảm nhận được một sức mạnh rất khác so với những con quái vật thông thường.
‘Ngoài ra…’
Anh đã đoán đúng. Con quái vật này có cùng bước sóng năng lượng với tên White Walker mà anh đã gặp trước đây.
Các vị Hoàng đế đang tàn sát các thợ săn.
Nhưng
‘Tại sao lại thế?‘
Không giống như White Walker, tên này có vẻ gì đó hơi khác.
Jinwoo cảm thấy khó chịu, anh cảm thấy như con quái vật này cố tình không giết Thomas. ‘Nó có mục đích gì?’
Có phải vì nó giống con người, nên nó cũng có cảm xúc tò mò và muốn chơi đùa?
Trước ánh mắt săm soi của Jinwoo, con quái vật bắt đầu từ từ bước ra khỏi đống đổ nát của tòa nhà.
Nó nhổ cái gì đó từ miệng xuống mặt đất.
Là một chiếc răng.
Nhìn thấy Jinwoo – người vừa đánh gãy vài chiếc răng của nó, con quái vật không thể che giấu sự ngạc nhiên.
[Đúng thật. Hoàng đế Bóng tối pha trộn với mùi hương của con người]
Con quái vật khịt mũi như thể nó đã tìm thấy thứ gì đó rất kỳ lạ.
[Nhưng… Với cơ thể con người, làm sao ngươi có thể đạt được sức mạnh đó?] ‘Ta cày cấp, đơn giản vậy thôi’
Thay vì trả lời, Jinwoo lấy [Cơn cuồng nộ của Karmish] ra.
Có rất nhiều điều mà Hoàng đế Dã thú muốn hỏi Jinwoo, và ngược lại.
Tuy nhiên, điều đó chỉ có thể xảy ra vào cuối trận chiến sinh tử này.
Jinwoo xót xa khi anh nhìn thấy dấu vết của những nạn nhân còn sót lại trên đường phố.
Nhưng ngay lúc đó, Jinwoo nghe thấy một giọng nói khó quên, vang lên từ bên cạnh con quái vật.
[Người thiết kế đã tìm ra cách. Hoàng đế Bóng tối đã thỏa thuận với người thiết kế hệ thống từ lâu rồi]
Sương mù đang tụ lại trước một sức mạnh bí ẩn và hóa thành một hình dáng quen thuộc. ‘Đó là…?’
«White Walker», vua Băng trốn trong sương mù, đã xuất hiện.
Ngay khi Jinwoo nhìn thấy làn sương, anh thực sự biết rằng sương mù khắp thành phố không phải là một hiện tượng bình thường.
Rồi một giọng nói khác vang lên.
[Sau đó ta có thể ăn cơ thể người này, phải không?]
Đầu Jinwoo hướng về phía phát ra giọng nói. Đó là giọng của một người phụ nữ. Và những gì đã xảy ra khiến Jinwoo nghi ngờ đôi mắt của mình. Buzzzz-!
Côn trùng xuất hiện từ cống thoát nước tụ lại và biến thành một nữ nhân khổng lồ.
[Thú vị đấy. Ta rất muốn nếm thử hương vị của một Hoàng đế ]
Sau khi nhìn thấy các kẻ thù xung quanh mình, Jinwoo nhăn mặt và tỏa ra sát khí nồng nặc. Rồi Jinwoo nhận ra điều gì đó.
Chúng không sợ bị lính bóng tối phát hiện. Chúng chỉ đang cố gắng che đậy ý định thực sự. Đây là một cái bẫy.
Đó là cái bẫy của ba Hoàng đế, được sắp đặt có chủ ý trên toàn thành phố Seoul, với mục đích săn Jinwoo.
Chúng muốn gì? Hệ thống nhận thức được sự nghiêm trọng của tình hình, ngay lập tức đưa ra thông báo. [Hoàng đế Băng giá, chúa tể của băng giá là kẻ thù] [Hoàng đế Dã thú, chúa tể muông thú là kẻ thù] [Hoàng đế Côn trùng, chúa tể của các loài côn trùng là kẻ thù]
Có ba kẻ thù khác nhau trong cùng một trận chiến. “Hắc tâm” đã ngủ đủ lâu, giờ bắt đầu phản ứng vì sự xuất hiện của ba kẻ thù cực mạnh.
‘Đây là…’
Thật tuyệt vời
Jinwoo mỉm cười.
Những tên này nghĩ rằng chúng đang bao vây anh, nhưng anh không hề cô độc.
Jinwoo gọi Binh đoàn Bóng tối để đáp lại ba kẻ thù đang vây quanh anh.
[Tất cả ra đây!] Team MoonsNovel mới add thêm số điện thoại ví Momo để các bạn có thể donate cho team. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình!
Ví Momo: 0916965192 – Nguyễn Trà