Dịch: Hám Thiên Tà Thần Biên: Hám Thiên Tà Thần --------------------- - Gia gia, chúng ta đi thật sao? Ở cửa Câu Lan, thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi chốc lát lại nhìn sang Câu Lan trống rỗng, trên mặt hiện ra vẻ lưu luyến. - Phải đi thôi. Lão kể chuyện họ Tôn thở dài một hơi, trên khuôn mặt già nua phủ đầy nếp nhăn hiện lên sự bất đắc dĩ, trong đôi mắt già nua vẩn đục cũng có chút không nỡ. Cả đời này đã đi qua không ít nơi, loại cảm giác ly biệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.