Dịch: Hám Thiên Tà Thần Biên: Hám Thiên Tà Thần ---------------------- Nữ nhân thật kỳ quặc, nói tìm hắn về ăn cơm, lại một mình đi mất, có lẽ trái tim thiếu nữ lề mề già cỗi đang tràn đầy, dạo phố đến quên hết tất cả, quên cả việc nhắn lời trở về. Thời gian vốn rất gấp gáp, không thể lại trì hoãn nữa. Lý Dịch tự mình ngậm một cái bánh bao, vừa ăn vừa viết, quay lại nói với Uyển Nhược Khanh. - Nếu muội còn chưa ăn cơm thì ra ngoài ăn một chút gì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.