Trên con đường đá dài trong hoàng cung, khuôn mặt như người chết của thủ vệ đứng ngay cửa cung, ánh mắt sắc bén quét mắt chung quanh, tránh cho những người không người không có phận sự tới gần. Lý Dịch đi ra cửa cung, liếc mắt một cái, giờ khắc này cảm thấy tất cả đều bình thường, nhưng hình như toàn bộ cũng không giống nhau. Chưa tới giữa trưa, ánh nắng sáng nhẹ, nhiệt độ thích hợp, đứng nữ tử ôm kiếm đứng dưới cây liễu cũng là một cảnh đẹp, cuộc đời tốt đẹp như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.