Tần Ngôn ở trong phòng thu thập nửa ngày, mới miễn cưỡng đem chăn ga gối nệm bao xong, trong rương đồ vật đều dọn xong, còn chưa kịp uống ngụm nước, mở cửa phòng liền thấy Lâm Dung từ tủ lạnh cầm túi sủi cảo đông, đang định đi vào nhà bếp.
"Em ăn tối chính là cái này?"
"Đúng a, tôi không biết làm cơm mà, nên ăn chút sủi cảo tùy tiện đối phó một chút." Lâm Dung nhún nhún vai tùy ý nói.
"Vậy em lúc thường ăn cái gì?"
"Lúc thường ăn ở nhà ăn trường học a, có lúc cũng sẽ cùng bạn học xuống quán ăn", Lâm Dung suy nghĩ một chút nói bổ sung, "Hai ngày nay cuối tuần cho nên ở nhà ăn, ngày mai thứ hai, tôi liền đi học, tôi cũng sẽ ở bên ngoài ăn xong mới về nhà."
"Như vậy thật không có dinh dưỡng, "Tần Ngôn giành lại túi bánh sủi cảo nhét về tủ lạnh, quay người cầm chìa khóa liền mở cửa, đưa lưng về phía Lâm Dung nói một câu, "Anh ra đi mua một ít thức ăn, lập tức sẽ trở về, em đừng đun nước sủi cảo."
"Không cần..." Lâm Dung cũng không kịp nói lời từ chối, Tần Ngôn đã đóng cửa lại rời đi.
Tần Ngôn làm sao thích chăm sóc người như vậy? Bận rộn cả ngày không mệt mỏi sao?
Lâm Dung cảm giác mình tìm không phải bạn cùng phòng, quả thực giống như là cha.
Nhưng rất kỳ quái, bị Tần Ngôn chăm sóc như vậy, hắn thật giống cũng không có rất phản cảm hoặc là không quen, cảm thấy được...!còn rất tự nhiên?
Lắc lắc đầu, Lâm Dung vứt bỏ những ý nghĩ kỳ quái sang một bên, mở ti vi tùy tiện tìm chương trình tạp kỹ bắt đầu xem, giết thời gian.
Khoảng chừng sau 20 phút, Tần Ngôn mở cửa trở lại, nhìn ra được chạy rất gấp, trên người luôn luôn mát mẻ đều có mồ hôi.
Bên ngoài 35°, không đổ mồ hôi mới lạ...!Lâm Dung trong lòng không thể nói được là tư vị gì, nhìn Tần Ngôn đem một hộp lại một hộp đồ ăn bày trên bàn, xoay người chạy đi phòng tắm vắt ướt khăn lông đi ra đưa cho anh.
.
Danh Sách Chương: