• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lâm Dung cảm thấy được Tần Ngôn càng ngày càng quá đáng.
Mỗi ngày sáng tối gọt hoa quả cho hắn uống sữa tươi, không có việc gì tới tìm hắn ăn cơm liền thôi.
Một ngày nào đó thức dậy hắn phát hiện trong nhà góc nhọn bàn ghế đều bị bao lên miếng dán chống va chạm.
Lâm Dung: 【 Anh dán miếng chống va chạm làm gì?! 】
Tần Ngôn: 【 Trong nhà sàn nhà trượt, sợ em ngã đụng vào.


Lâm Dung: 【...!Tôi cũng không phải tiểu hài tử! 】
Tần Ngôn: 【 tranh ảnh 】 【 tranh ảnh 】 【 tranh ảnh 】 【 tranh ảnh 】 【 tranh ảnh 】
Lâm Dung: 【 làm mới màn hình! 】
Tần Ngôn: 【 tranh ảnh 】 【 tranh ảnh 】
Tần Ngôn: 【Ảnh quảng cáo cá nhân công ty chụp cho anh, để anh chọn một tấm, em cảm thấy tấm nào nhìn đẹp? 】
Đợi một lúc không thấy Lâm Dung trả lời tin nhắn, Tần Ngạo cất điện thoại di động đi, nghĩ thầm may mà dì Thái gửi cho anh một số biện pháp phòng ngừa trong thời gian mang thai, nhắc nhở anh cẩn thận phụ nữ có thai bụng đụng vào vật phẩm sắc bén.

Nó được viết trên một cuốn sổ nhỏ, kết hợp với chồng tài liệu giấy A4, anh không bao giờ bỏ qua từng chi tiết mà Lâm Dung cần chú ý trong cuộc sống của mình, để ngừa bất kỳ tình huống bất ngờ nào.
Hiện tại Dung Dung đã mang thai được ba tháng rồi, dựa theo kiến ​​thức lý thuyết thì thai nhi được xem là ổn định.


Thời gian mang thai của một con long miêu bình thường là khoảng 120 ngày, nhưng Dung Dung chỉ trở nên tương đối buồn ngủ hơn, thích uống nước hơn, đi vệ sinh thường xuyên hơn, bụng nơi đó cơ hồ không nhìn ra bộ dáng nhô lên và không có dấu hiệu sắp sinh.
Điều này có thể có liên quan đến thể chất lưỡng tính đồng thể của chính em ấy, cùng dị chủng kết hợp mang đến biến hóa cũng có liên quan.
Không biết Dung Dung sinh ra, là tiểu long miêu đáng yêu, hay là tiểu xà ngốc nghếch đây?
Nếu Dung Dung đã đối với anh có hảo cảm, anh thêm ít sức mạnh, làm cho Dung Dung không thể rời bỏ anh, lại thuận thế nói mình chính là Nhan Khanh, này không phải nước chảy thành sông?
"Tần lão sư, bức ảnh anh chọn xong chưa?" Tiểu tỷ tỷ phụ trách tuyên truyền ở bên cạnh không nhịn được mở miệng dò hỏi, không hiểu tại sao Tần lão sư nhìn hình của mình cũng có thể cười ngọt ngào như vậy?
"Tối tôi về hỏi bà xã một chút, em ấy tương đối biết chọn.

Ngày mai nói cho cô biết."
"Được." Tiểu tỷ tỷ nội tâm lườm một cái, Tần lão sư này thật sự là bề ngoài cùng nội tâm cách biệt quá lớn, thoạt nhìn lạnh lùng không một chút nào dễ ở chung, cưỡi ngựa đấu kiếm có thể mê chết tất cả mọi người, nhưng chỉ cần nói đến chuyện bà xã hắn, sẽ thường thường cười ngốc, còn cả ngày thích tú ân ái (thể hiện tình yêu).
Có thể tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy ảnh lão bà hắn, kia phải là cái Thiên tiên mới có thể làm cho Tần lão sư như vậy đi?
*
Thiên tiên Lâm Dung lại không hề tự mình biết mình.
Hắn đem bức ảnh Tần Ngôn gởi tới lăn qua lộn lại nhìn một lần lại một lần, càng xem mặt càng hồng.
Tần Ngôn cưỡi ở trên một tuấn mã cao to màu nâu đậm, mang mũ bảo hiểm màu đen, thân mặc áo sơ mi trắng, phối caravat màu trắng cùng áo ba lỗ phòng hộ màu đen, quần cưỡi ngựa màu đen bó sát người đến bắp chân, trên chân là một đôi giày bốt màu đen gót thấp, ngũ quan anh tuấn của anh ấy khiến bộ đồ cưỡi ngựa này toát lên khí chất quý tộc.
Anh lúc đó hẳn là đang biểu diễn cưỡi ngựa, trong bức ảnh một chốc nằm ở trên lưng ngựa, một chốc quỳ một gối xuống trên yên ngựa hai tay buông dây cương ra, một chốc lại làm chút động tác hoa hoè hoa sói, quả thực...!chính là họa quốc ương dân thủy, người người tức giận, soái đến nhân thần công phẫn!
Quá phạm quy rồi, Tần Ngôn vậy mà dùng sắc đẹp mê hoặc hắn! Nhan khống Lâm Dung bi phẫn lau mặt một cái, đem từng cái từng cái hình gốc, lưu vào điện thoại di động.


Vừa định xem kỹ lại album, điện thoại rung lên có tin nhắn mới.
Lý Linh thông báo cho hắn tổ chức hội thao của trường vào ngày mai, nói với hắn về cuộc đua 1.000 mét, vì vậy hắn đừng quên đăng ký đúng giờ để lấy số của vận động viên.

Lâm Dung trả lời "Đã biết", nhưng lại thấy Lý Linh gửi thêm một tin nhắn khác.
Lý Linh:【Cái kia tiểu ca ca ngày đó tới đón cậu sẽ tới xem cậu thi đấu sao? 】
Lâm Dung tâm lý có chút không thoải mái, mấy ngày nay Lý Linh sẽ nói bóng gió hỏi hắn việc liên quan tới Tần Ngôn.

Hắn nhìn ra Lý Linh đối với Tần Ngôn có ý tứ, nghĩ muốn tìm hắn giắt mối bắc cầu (mai mối), nhưng hắn lại không thể trực tiếp cùng Lý Linh nói Tần Ngôn không thích nữ, đây không phải là bại lộ việc riêng tư người ta sao.
Nói nữa rõ ràng Tần Ngôn lại yêu thầm hắn, làm sao sẽ yêu thích người khác?
Lâm Dung: 【 Anh ấy không đến.


Hắn sẽ không cho Lý Linh hoặc là những người khác lại đối Tần Ngôn có hứng thú, chạy tới hỏi đông hỏi tây, phiền chết được.
*
Ngày hôm nay công ty Tần Ngôn liên hoan, lúc về đến nhà đã sắp đến hừng đông.
Lâm Dung vốn là đã ngủ, mà bị âm thanh trong phòng khách không ngừng truyền đến đánh thức.

Hắn mở cửa phòng, nhìn thấy Tần Ngôn cầm quần áo tắm rửa anh phải đi vào phòng tắm, dọc theo đường đi gập ghềnh trắc trở, một chốc đụng phải bàn trà, một chốc đụng vào tủ lạnh.
"Tần Ngôn? Anh...!uống say?"
Tần Ngôn chậm rãi ngẩng đầu lên, thật vất vả đều chỉnh trọng điểm đến trên mặt Lâm Dung: "Anh..., uống mấy ly rượu..., làm ồn...!làm ồn đến em sao?"
Bộ dáng này không phải uống mấy ly, rõ ràng chính là say rồi.
"Anh như thế này còn có thể tắm rửa sao?"
"Không...!Không có chuyện gì, anh có thể, em...!em mau ngủ đi." Nói xong người liền chui vào phòng tắm.
Lâm Dung nghe phòng trong truyền đến tiếng nước ào ào, vẫn là có chút không yên lòng, liền đi tới cửa phòng tắm trong coi.
Quả nhiên không tới mấy phút, liền nghe đến bên trong truyền đến một tiếng "Leng keng".
"Tần Ngôn?"
Không ai trả lời, Lâm Dung mở cửa vọt vào.
Chỉ thấy Tần Ngôn đem sữa tắm đều lật đổ, người ngồi trên mặt đất, nước vòi hoa sen từ trên đầu hắn dội xuống.
"Tần Ngôn? Tần Ngôn?"
Lâm Dung đi tới trước tiên đem vòi hoa sen di chuyển qua một bên, nhặt lên chiếc lọ, lại dùng lực đem Tần Ngôn từ trên mặt đất đỡ dậy, vỗ vỗ mặt của hắn: "Anh vẫn ổn chứ? Có ngã đụng chỗ nào hay không?"
"Anh....!anh không sao, chỉ là không cẩn thận đem đồ vật làm đổ..."
Nhìn thấy Tần Ngôn trên người còn có thật nhiều sữa tắm không có xoa sạch sẽ, Lâm Dung đem vòi hoa sen lấy xuống, đơn giản xối nước cho y: "Anh...! anh tự lấy tay xoa một chút a, tắm không sạch sẽ không trách tôi được!"
Hắn là có điểm mấu chốt, cho dù dáng người Tần Ngôn rất tốt, cũng tuyệt không thừa dịp người gặp khó khăn mà xơ múi chút gì (lợi dụng)!.
Tần Ngôn bé ngoan lấy tay cùng nhịp điệu xối nước của Lâm Dung cọ rửa đem thân thể xoa sạch sẽ, suy nghĩ phản ứng cũng so với lúc thường chậm nửa nhịp, mãi đến tận khi Lâm Dung đóng lại vòi nước, mới tới gần dùng thân thể ướt nhẹp ôm chặt lấy Lâm Dung, dán vào lỗ tai của hắn nói: "Dung Dung, em thật tốt."
Cái ôm này trực tiếp làm cho áo T--shirt trắng của Lâm Dung ướt một nửa, và điều đáng xấu hổ hơn nữa -- Lâm Dung phát hiện Tần Ngôn phía dưới đã cứng rồi.
Lâm Dung cầm khăn tắm tùy tiện lau mấy lần cho Tần Ngôn, nhịn xuống không nhìn tính khí cứng ngắc của Tần Ngôn, nửa tha nửa kéo mà đem người vào phòng.
Hắn đem Tần Ngôn thả ở trên giường, vừa muốn đứng dậy, tay liền bị bắt lấy.

Tần Ngôn cả người trần trụi mà nằm ở trên giường, cơ ngực, cơ bụng nhìn một cái không sót gì, tính khí cương cứng kích thước ngạo nhân, vừa to vừa dài, sắc mặt bởi vì cảm giác say dâng lên mà ửng hồng, đôi mắt màu xanh lục tuyệt đẹp nhìn chằm chằm Lâm Dung.
"Dung Dung, Dung Dung." Tần Ngôn gọi âm thanh không cao, nhưng mà tràn đầy cảm giác áp chế cùng dục vọng mãnh liệt.
Lâm Dung cảm thấy được chính mình như là con mồi bị nhìn chằm chằm, một bước đều không thể chuyển động, hô hấp dồn dập, lẽ nào dục vọng cũng sẽ bị lây nhiễm? Bằng không hắn thế nào cảm giác chính mình cũng càng ngày càng không đúng.
Cái cảm giác này khó giải thích được có chút quen thuộc.
Còn không đợi hắn kịp suy nghĩ sâu hơn thì đã thấy Tần Ngôn đem tay hắn đưa lên miệng chính mình hôn một cái, tay trái thì lại đưa xuống phía dưới, cầm tính khí phấn chấn của chính mình bắt đầu tuốt lộng.
Tần Ngôn vậy mà ở trước mặt hắn tự an ủi!
Cái nhận thức này khiến suy nghĩ Lâm Dung đều như muốn nổ tung lên.
Y tuốt đến mức rất dùng sức, lòng bàn tay bao lại dương v*t mỗi một lần đều từ dưới gốc đến đầu, từ trong mã mắt chảy ra một ít chất nhờn, thấm ướt nơi hổ khẩu, thuận theo nhịp điệu của y lại bị đưa vào trong một làn sóng mới tuốt lộng lên.
Mà cái miệng của y lại giống như là đang thưởng thức mỹ vị nhân gian, bắt lấy ngón tay Lâm Dung một cái một cái đặt ở trong miệng tinh tế liếm láp, đem mỗi một ngón tay hắn đều liếm đến ướt mem.
Lâm Dung mặt đỏ lên, lôi kéo shirt -- T đơn bạc, nhẹ nhàng che đi bộ vị đã cứng của mình.
Hắn hoài nghi Tần Ngôn đang dùng sắc dụ hắn, hắn tự nhủ với bản thân mình nên chạy đi, nhưng hai chân giống như là bị định chú, chỉ cần Tần Ngôn làm ra bất cứ động tác gì, hắn chỉ có thể không tự chủ mà nhìn anh, bị ép cảm thụ được dục vọng của y, cao trào.
Đôi mắt hai người chăm chú nhìn đối phương, tầm mắt giằng co làm cho trong không khí đều là cảm giác dính nị ẩm ướt, Tần Ngôn tăng nhanh tốc độ tuốt lộng, càng lúc càng nhanh, cuối cùng từ trong tay của y bắn ra, tinh dịch màu trắng vừa nồng vừa nhiều, thậm chí có hai cỗ còn bắn tới trên đùi của hắn.
Cảm giác khống chế cuối cùng cũng tiêu tan đi, Lâm Dung đem tay từ trong tay Tần Ngôn rút ra, có thể dục vọng kia của Tần Ngôn còn chưa tiêu tan đôi mắt hướng dưới thân hắn nhìn thoáng qua, áo shirt -- T trắng ẩm ướt cái gì cũng không giấu được, tay Tần Ngôn duỗi qua liền muốn chạm đến tính khí đang cương của Lâm Dung: "Dung Dung, anh giúp em..."
"Không...! Không cần!!" Lâm Dung giống như con chuột bị giẫm cái đuôi nhảy dựng lên, "Nếu anh không có chuyện gì, tôi...!vậy tôi đi nghỉ ngơi đây!"
Lâm Dung dùng tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay chạy về phòng của mình đóng cửa lại, dựa vào phía sau cửa ngồi xuống, đem mặt đỏ lên vùi vào trong đầu gối.

Truyện Teen Hay
Nhưng nhịp tim nhanh kịch liệt, ở trong phòng yên tĩnh như là văng vẳng bên tai, làm sao cũng không giấu được.
Rốt cuộc là ai lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn a!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK