• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Edit: medaomatcuatieuthu.
Lúc này Lâm Dung đang ngồi bên hồ trên sườn núi sau thôn, tức giận thở phì phò nhìn nhóm người ở trong hồ trắng trợn không kiêng dè nô đùa.

Mười phút trước, sau khi Lâm Dung cùng Tiểu Cửu ăn xong quả dưa hấu, Tiểu Cửu bị cha mẹ gọi về nhà làm việc đồng áng, Lâm Dung đành phải tự mình hành động.
Trời nóng quá, hắn đi tới căn cứ bí mật phát hiện hai ngày trước, dòng nước suối nhỏ chảy róc rách đến từ trên núi, một vũng tụ thành hồ nước này.


Hồ nước lạnh lẽo thấu tâm, trong suốt thấy đáy, bên trong ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy mấy con cá nhỏ.

Không nghĩ tới hôm nay căn cứ bí mật này liền bị những người khác "chiếm lĩnh", chiếm lĩnh cũng liền thôi, những người này thậm chí còn nhảy xuống đến bên trong hồ bắt cá, đem hồ nước làm náo loạn quấy nhiễu cả hồ.

Những người này nhìn lạ mắt, vừa hỏi mới biết là thôn cách vách lại đây chơi đùa, Lâm Dung trong lòng rất tức giận, mà hồ này dù sao cũng là tài nguyên công cộng, hắn cũng không tiện nói gì, lại không thể đuổi người.


Lâm Dung cảm thấy được lãnh địa tư nhân của chính mình bị xâm phạm.

Hắn ngồi chung một chỗ trên tảng đá màu đen, không ôm hi vọng gì mà thổi thổi Thanh Tiêu kia, nghĩ thầm cách xa như vậy, có quỷ mới có thể nghe được.

"Đại ca ca sao ngươi không đến theo chúng ta cùng nhau chơi đùa?" Có một đứa nhỏ không sợ người lạ chủ động tới hỏi Lâm Dung, Lâm Dung nhìn bàn tay bẩn thỉu của hắn một chút, trên tay nắm cành cây bẩn thỉu — dùng để xuyên cá, mới vừa muốn cự tuyệt, tiểu hài này lại bị người ở bên cạnh lôi đi.

"Ngươi hỏi hắn làm gì, ta nghe Lưu đại thẩm trước cửa thôn chúng ta nói, đó chính là cái ma ốm, cũng đừng dính vào, vạn nhất bị truyền bệnh, trị đều không trị hết đâu!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK