• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn sắc mặt chủ tử nhà mình đột nhiên thay đổi, bốn người Hàn Mai cùng bốn người Hồn Thiên sắc mặt cũng lập tức nghiêm túc, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, từ trong rừng cây vang lên vô số tiếng động, một lát sau, từ trong rừng cây nhảy ra vô số hắc y nhân, lúc bọn họ đi ra, một trận khí huyết tinh dày đặc xuất hiện trong không khí, đồng tử Liệt Hỏa Kình Thương và U Tà đồng thời co rụt lại, tử sĩ !

Nhưng mà U Tà lại ngửi thấy được trong không khí có độc khí nhè nhẹ, lập tức hờ hững nói: “ Độc nhân tử sĩ”, loại ngữ khí đạm mạc trong trẻo nhưng lạnh lùng này tại thời điểm trong không khí đang giương cung bạt kiếm có vẻ rất là đột ngột.

Mà mấy người Hàn Mai lại kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm, khi còn ở trong Ám U cung cung chủ đã nói qua cho các nàng vài vấn đề liên quan đến tử sĩ đặc biệt, như là tử sĩ hủ thi, u linh tử sĩ, còn có độc nhân tử sĩ!

Độc nhân tử sĩ chính là những người từ nhỏ ngâm mình trong độc lớn lên, phải chịu thống khổ mà người thường không thể chịu dược, tử sĩ càng mạnh thì lý trí càng bị tằm ăn sạch sẽ, sau đó lại ngâm mình trong nọc độc, từ đó trở thành độc nhân tử sĩ, nhưng mà muốn bồi dưỡng được một đám độc nhân tử sĩ như vậy, thì tiền lực cùng nhân lực phải bỏ ra tuyệt đối sẽ làm người đời hoảng sợ!

Giờ phút này U Tà cũng có chút ngưng trọng nhìn lướt qua hơn một trăm độc nhân tử sĩ, nếu là chỉ có nàng và Liệt Hỏa Kình Thương, thì hơn trăm tên độc nhân tử sĩ này không đủ gây cho nàng sợ hãi, nhưng ở phía sau lại có thêm mấy người Hàn Mai và Hồn Thiên, sợ rằng sẽ không đơn giản như vậy!

Mà giờ phút này khí thế quanh người Liệt Hỏa Kình Thương bỗng nhiên lãnh liệt, đem U Tà ra sau người, hôm nay nếu không phải do hắn, thì cung chủ Ám U cung cùng thủ hạ của nàng sẽ không gặp kiếp nạn này, cho dù hôm nay hắn tử, chắc chắn hắn sẽ bảo hộ nàng!

U Tà có chút ngốc lăng nhìn nam tử che ở phía trước mặt mình. Bất luận là kiếp trước hay kiếp này, chưa từng có người nào không chút do dự đem nàng bảo hộ ở phía sau, nhận thức của mọi người xung quanh đem nàng trở thành không gì không làm được, chưa từng có người nào nghĩ tới nàng cũng cần có người bảo hộ.

Nghĩ đến tận đây con ngươi U Tà chợt lóe, hôm nay hắn mấy lần rung động, sau này còn gặp gỡ nhiều lần, lần này liền vì hắn đem nàng bảo hộ ở phía sau, làm nàng có cảm giaics rung động duy nhất từ trước đến giờ!

“Hàn Mai Thanh Lan đi bên phải, Nhã Trúc Đạm Cúc đi bên trái, ta sẽ tách ra một đường cho các ngươi, lập tức đi! “, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói xong, một đường khí tức nội lực cường đại hướng đến đám độc nhân tử sĩ kia, bọn hắn là độc nhân, như vậy không thể tiếp xúc thân thể, nếu không sẽ bị độc tố xâm nhập mà chết.

Bởi vậy chỉ có thể dùng nội lực chống lại, nhưng nội lực dù sao cũng có giới hạn, mà số lượng tử sĩ lại quá mức khổng lồ! Chỉ có thể nghĩ cách để mấy người Hàn Mai đi trước, như vậy mới có thể có đường sống!

Mà Liệt Hỏa Kình Thương cũng chọn phương pháp giống như vậy cho mấy người Hồn Thiên rời đi trước, thấy chính mình trở thành gánh nặng của chủ tử tám người Hồn Thiên Hàn Mai đều lộ vẻ mặt chua sót, tuy rằng nghĩ không đi, nhưng đây là cơ hội mà chử tử phải tổn hao nội lực để đổi lấy, bọn họ nếu không dời đi, thì chẳng phải là đã uổng phí tâm ý của chủ tử sao?!

Bọn họ tin tưởng chủ tử nhà mình chắc chắn có thể hóa hiểm thành lành, bởi vì chủ tử bọn họ, không phải phàm nhân, mà là thần trong lòng bọn hắn!

Bởi vì mục tiêu của tử sĩ là Liệt Hỏa Kình Thương, cho nên mấy người Hồn Thiên Hàn Mai thuận lợ rời khỏi vòng vây, cũng không có bị vây lại, nhưng mà U Tà và Liệt Hỏa Kình Thương bị vây bên trong hơn trăm tên độc nhân tử sĩ, mới vừa rồi vì tám người bọn họ mở ra một đường đã hao phí rất nhiều nội lực, tử sĩ này thực sự làm cho người ta kinh hãi, ngay lập tức tám người liền bay đi tìm người đến giải cứu.

U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương sau khi dùng nội lực nhiều như vậy vẫn không đổi, con ngươi chợt lóe, quả nhiên không hổ là ma chủ, Liệt Hỏa Kình Thương này quả thực là sâu không lường được, hơn trăm tên độc nhân tử sĩ càng ngày càng ít đi, mà U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương do nội lực bị tiêu hao nhanh chóng, sắc mặt có chút trắng bệch.

Nhưng mà đúng lúc này, dị biến nổi lên, một đoàn sát thủ hắc y nhân hướng phía hai người mà bay đến, con ngươi U Tà nheo lại, xem ra người sau màn ngày hôm nay hạ quyết tâm muốn giết chết Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chính nàng sợ rằng hôm nay cũng khs chạy thoát.

Chạy đến tận đây, sau lưng là vách đá, U Tà nhìn xuống rồi nói với Liệt Hỏa Kình Thương với âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Nhảy xuống đi”, vừa nói xong Liệt Hỏa Kình Thương không có chút do dự nào ôm lấy thắt lưng U Tà, thả người nhảy xuống.

U Tà bị Liệt Hỏa Kình Thương ôm vào trong ngực có chút sững sờ, không phải nói là thằng nhãi này chán ghét nữ nhân sao? Hay là nói hắn không có coi nàng là nữ nhân?

Mà Liệt Hỏa Kình Thương cũng vô cùng kinh ngạc, vì sao tại thời điểm kia hắn lại theo bản năng ôm nàng vào trong ngực? Chẳng lẽ bên trong người hắn cũng chất chứa tính phong lưu?

Mấy ngày trước đây là đối với đại tiểu thư tướng quân phủ của Nguyệt Thần quốc- Tức Mặc U Tà có suy nghĩ không bình thường, hôm nay lại trực tiếp ôm lấy thân hình của cung chủ Ám U cung?

Nghĩ đến đây, lông mày Liệt Hỏa Kình Thương hung hăng nhíu lại, làm sao có thể? Thế này chẳng phải xin lỗi tiểu Vương Phi? Bàn tay đang ôm U Tà lập tức buông ra.

Mà ở thời điểm hắn buông tay, U Tà đã khôi phục thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng,hờ hững như cũ, tự nhiên rơi xuống, may mà vách đá này cũng không đặc biệt cao, mà hai người lại có một thân nội lực cao cường, cho nên sau khi rơi xuống cũng không bị thương tổn gì, cái khó chính là khi bay lên có chút khó khan, bởi vì vách đá này thẳng đứng, hơn nữa cực nhẵn không có điểm dừng chân, căn bản không có khả năng bay lên được.

Dưới vách đá này khắp nơi đều là những bộ xương khô, xem ra số người mất mạng ở nơi này cũng không ít, hơn nữa xung quanh đây toàn bộ đều là màu lục, từng rừng cây đều đứng sừng sững, xa xa tràn ngập sương mù, U Tà cau mày, dưới đây sợ rằng lại có thế lực nào đó, nàng phải càng thêm cẩn thận.

Hai người sóng vai tìm kiếm lối ra, dần dần mặt trời lặn, hoàng hôn buông xuống, nhưng là xung quanh vẫn một mảnh yên tĩnh, con ngươi U Tà càng phát ra cảnh giác cao độ, thường là càng yên tĩnh lại càng nguy hiểm.

Kiếp trước nàng là Tà Y, thường xuyên chạy vào trong rừng, độc trùng mãnh thú gặp được nhiều không đếm xuể, nên nàng biết rõ càng là địa phương yên tĩnh, lại càng có phong ba mãnh liệt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK