U Tà cũng không có đẩy Liệt Hỏa Kình Thương ra, đôi con ngươi màu Hổ Phách thâm thúy mà xa xưa, nhìn phản ứng của hắn tựa hồ nhận thức vết huyết nhớ trên người chính mình, vậy có phải chuyện mà chính mình từng phỏng đoán kỳ thật là đúng hay không? !
Từ lúc tới Nguyệt Thần Tướng quân phủ, sau khi gặp qua Tức Mặc Hoành cùng Vân Thu Thủy, trong lòng U Tà đã bắt đầu hoài nghi, bởi vì bộ dạng của U Tà cùng hai người này cũng không có bất kỳ điểm nào tương tự, hơn nữa thái độ của Vân Thu Thủy cũng thật sự là quá mức khác thường, cho dù lại chán ghét nữ nhi của chính mình, nhưng cũng không có khả năng làm ra bộ dạng để cho nữ nhi của mình tự sinh tự diệt đến như vậy.
Cho nên chỉ có thể nói Vân Thu Thủy căn bản là biết Tức Mặc U Tà cũng không phải nữ nhi thân sinh của mình, nhưng Tức Mặc Hoành cũng là bị nàng giấu giếm!
Liệt Hỏa Kình Thương bình ổn cảm xúc trong lòng, tự mình kể ra chuyện cũ: “ Khi ta bốn tuổi, có một ngày mẫu hậu ôm một cái nữ oa nhi một tuổi phấn điêu ngọc trác đi đến trước mặt ta, nói cho ta biết nữ oa nhi này là nữ nhi của một khuê trung tri kỷ (khuê nữ bạn thân từ nhỏ) của nàng, nhưng mà chỉ vì phụ mẫu của nó cũng không được mọi người chúc phúc, bị người ta đuổi giết, cho nên mới đem đứa nhỏ đưa đến nơi này để mẫu hậu thay nàng nuôi nấng. Nhưng là có một ngày ta cùng với phụ hoàng xuất cung tế tổ, đến khi hồi cung cho dù là thấy cũng chưa từng thấy qua mẫu hậu cùng nữ oa nhi kia."
U Tà nghe nói như thế trong lòng hung hăng chấn động, tuy rằng nàng đã sớm đoán được sự tình không đơn giản, nhưng hiện tại nghe được như thế vẫn là cảm thấy khiếp sợ cùng kinh ngạc, thản nhiên nói: "Ta chính là nữ oa nhi kia?" .
Mà Liệt Hỏa Kình Thương dùng đôi đồng tử Thương Lục sắc thật sâu nhìn thoáng qua U Tà ở bên người, gật gật đầu: "Đúng vậy, tuy rằng bộ dạng của ngươi đã thay đổi, nhưng là vết huyết nhớ Bỉ ngạn hoa trên người của ngươi căn bản không có khả năng tiêu trừ, bởi vì cái này là di truyền từ gia tộc của ngươi mà có, cho nên ta mới có thể nhận ra ngươi, mà không có chút hoài nghi." .
Con ngươi U Tà chợt lóe: "Ngươi biết thân phận phụ mẫu của ta?”. Đang nghe đến phụ mẫu của chính mình bị người ta đuổi giết, bất đắc dĩ đem chính mình đưa tới chỗ của bằng hữu, ở chỗ sâu thẳm từ tận đáy lòng liền cảm thấy đau nhói, nàng thật muốn nhìn xem rốt cuộc là ai dám đuổi giết phụ mẫu nàng. Nghĩ đến đây đôi con ngươi màu Hổ Phách của U Tà tràn đầy lệ khí.
Nhưng mà Liệt Hỏa Kình Thương cũng là lắc lắc đầu: "Mẫu hậu vẫn chưa nói cho ta biết thân phận của cha mẹ ngươi, nhưng là có một người có lẽ sẽ biết!" .
Nghĩ đến người nọ trong con ngươi của Liệt Hỏa Kình Thương chợt lóe lên thị huyết. Cái nữ nhân kia, chính mình vốn định phóng nàng một con ngựa, nếu nàng dám ra tay, còn làm hại người trong thiên hạ bị thương, vậy không nên trách hắn tâm ngoan thủ lạt. Chẳng sợ không moi được nơi ở mẫu hậu, giải không được phệ tâm cổ, hắn cũng nhất định phải đem nàng chém giết!
Cảm nhận được trên người Liệt Hỏa Kình Thương bốc lên sát khí, U Tà có chút tò mò, là ai làm cho hắn phẫn nộ như thế: "Là ai?", "Phong Mâu Thái hoàng thái hậu_Trầm Thanh Nhu" Nghe vậy U Tà kinh ngạc mày liễu nhướn cao, như thế nào lại liên quan đến một cái Thái hoàng thái hậu, nhưng mà không bao lâu ánh mắt liền xẹt qua một tian hiểu rõ, sợ lại là tranh đấu trong cung đình.
"Nàng vì sao sẽ biết phụ mẫu ta?" .
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương thu hồi sát khí nghiêm nghị kia, nhìn thoáng qua U Tà.
"Kỳ thật thế giới này cũng không chỉ có Lăng Thiên đại lục, còn có một địa phương khác tên là Di Thất đại lục, nhưng mà bởi vì địa thế của Di Thất đại lục cực kỳ thần bí, vì vậy Lăng Thiên đại lục cũng không có mấy người biết được, hơn nữa ở trong Di Thất đại lục, người nội lực cao thâm chỗ nào cũng có, mẫu hậu Hỏa Uyển Hinh của ta là người Di Thất đại lục, ở trong mắt những người Di Thất đại lục, mọi người của Lăng Thiên đại lục là trên không thể bàn, dưới không để mắt, vì vậy ngoại công của ta cũng không đồng ý để mẫu hậu gả cho phụ hoàng."
Nghe vậy đồng tử của U Tà co lại, Di Thất đại lục? ! Thì ra thế giới này thật sự rộng lớn vô ngần như thế, nhưng tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, con ngươi U Tà chợt lóe: "Chẳng lẽ. . . Phụ mẫu của ta còn có cái Thái hoàng thái hậu kia là đến từ Di Thất đại lục? !" .
"Đúng vậy, Thái hoàng thái hậu Trầm Thanh Nhu vốn là ám vệ của ngoại công ta, được phái tới tìm mẫu hậu của ta trở về, vì vậy ở đại điển tuyển tú của phụ hoàng đem nữ nhi của Thừa tướng_Trầm Thanh Nhu thủ nhi đại chi, rồi lấy thân phận đó tiến vào hoàng cung, sau lại đối với phụ hoàng có tình ý, nhưng nhìn đến phụ hoàng độc sủng một mình mẫu hậu, ghen tỵ quá, nhân cơ hội ta cùng với phụ hoàng xuất cung tế tổ bức mẫu hậu ta rời đi!" .
Nói tới đây nắm đấm của Liệt Hỏa Kình Thương gắt gao siết chặt cùng một chỗ, nhưng khi một đôi bàn tay nhỏ bé tinh tế trắng nõn đặt ở trên tay hắn, cái phẫn nộ thị huyết gì trước đó tất cả đều biến mất không thấy.
"Nếu là ngươi muốn tìm về mẫu hậu của ngươi, như vậy có thể bắt tay vào điều tra từ Nguyệt Thần Trấn quốc Tướng quân phủ" .
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương kinh ngạc đánh giá U Tà: "Ngươi là Tức Mặc U Tà?" Thì ra từ khi vừa nhìn thấy nàng hắn liền cảm thấy một tia quen thuộc là vì nàng chính là Vương phi tương lai của hắn_Tức Mặc U Tà? ! Chẳng lẽ trên đời thật sự có hai chữ “duyên phận” này sao?
Từ nhỏ mẫu hậu liền nói với chính mình nàng sẽ là Vương phi của chính mình, nhưng mà mười mấy năm trôi qua, Trầm Thanh Nhu vì vũ nhục cho hắn, vì hắn mà hỏi cưới một phế vật vô nhan cư nhiên lại chính là người mà trước đây mẫu hậu vì hắn định ra Vương phi!
Nhưng mà nghĩ đến mười mấy năm qua, đáy lòng chính mình cư nhiên quá coi trọng việc bị người trào phúng chê cười, hắn thật sự hận không thể giết chính mình. Nếu là chính mình sớm đi tìm được nàng, có phải hay không nàng sẽ không phải chịu nhiều cực khổ như vậy, nhưng là vì sao nàng lại là Cung chủ Ám U cung?
Nhìn Liệt Hỏa Kình Thương, U Tà trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: "Ta là Tức Mặc U Tà, Ám U cung cũng là do ta kiến tạo" Nghe nói như thế, tâm Liệt Hỏa Kình Thương hung hăng co rút một chút đau đớn. Muốn thành lập ra một tổ chức, phải trả giá bao nhiêu hắn là người biết rất rõ, hơn nữa nàng cư nhiên còn quen thuộc phương pháp sinh tồn dã ngoại như thế, nghĩ đến cũng là trải qua rất nhiều khổ cực!
Thế nhân đều là khinh thường trào phúng đích nữ của Nguyệt Thần Trấn quốc Đại tướng quân - Tức Mặc U Tà. Mặc dù sinh ra tôn quý, cũng là ngay cả hạ nhân cũng không bằng, nhưng ai lại biết bao cỏ phế vật, xấu nữ vô nhan trong miệng bọn họ đúng là so với công chúa hoàng thất còn muốn tôn quý gấp trăm lần. Kinh tài diễm diễm là nàng, hào quang sáng rực là nàng, tuyệt mỹ khuynh thành cũng là nàng!
Nàng không muốn bị thế nhân soi mói, vì vậy mới để cho cát bụi che lấp chính mình, nhưng nếu là thổi bay lớp cát bụi này, nàng lại nở rộ ra quang hoa đến như thế nào đây? !