• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: Minh Nguyệt Linh Nhi

“A……….đáng chết!” Giờ phút này bên trong Phượng Nghi cung của Phong Mâu quốc, Thái hoàng thái hậu vốn đoan trang ôn thiện lúc này lại đầu tóc hỗn độn, đổ đầy mồ hôi lạnh, khuôn mặt vốn được trang điểm rất tỉ mỉ, đẹp đẽ giờ phút này lại tràn đầy tơ máu, con ngươi tràn ngập lệ khí trợn to, xem ra hẳn là hoảng sợ không nhỏ!

Khi trở lại Phượng Nghi cung vẫn mạnh khỏe, nhưng vì sao khi đêm dài lại cư nhiên đau đớn vô cùng ?!

Thái hoàng thái hậu Trầm Thanh Nhu nheo con ngươi đáng sợ lại, hồi tưởng lại mọi việc xảy ra ngày hôm nay, khả năng duy nhất chỉ có thể là do cây trâm của Tức Mặc U Tà!

Nghĩ đến đây Trầm Thanh Nhu lại bạo phát đập bàn kêu lên: “Chết tiệt Hỏa Uyển Hinh! Chết thì chết cư nhiên lại còn lưu lại một cái nghiệt chủng tai họa như vậy! Nay lại cưới một cái tiện nhân tâm cơ sâu thẳm khó lường như thế, ta thề, mối nhục hôm nay các ngươi nhất định phải trả bằng máu !” Từng tiếng âm lãnh dày đặc phiêu đãng trong không khí, vang vọng rất lâu chưa hề tiêu tán…

Nàng có từng nghĩ, nếu không phải là do nàng cố ý tứ hôn, Tức Mặc U Tà_nữ tử hoàn mỹ như thế sao lại có thể gả đến Phong Mâu? Nếu không phải là do nàng hạ độc Tức Mặc U Tà trước thì làm sao phải chịu loại thống khổ bậc này.

Ngày thứ hai, sau khi U Tà thắng lớn ở Sơn Man, danh tiếng đã truyền khắp tứ quốc, truyền vào tai Thái hoàng thái hậu Trầm Thanh Nhu, trong Phượng Nghi cung liền truyền ra tin tức: “Thái hoàng thái hậu nhiễm phong hàn, nghỉ mấy ngày, bất luận kẻ nào cũng không được phép đến quấy rầy!” .

U Tà ở Nhiếp Chính Vương phủ nghe tin tức này nở nụ cười ý vị thâm trường, độc nàng đã dùng nàng muốn nhìn xem người nào có thể giải? !

“Tà Nhi, ngươi muốn đi đại hội võ lâm? !” Liệt Hỏa Kình Thương biết U Tà muốn đi đại hội võ lâm liền cảm thấy kinh ngạc, tuy nói dựa vào thanh danh của Ám U cung thì tham gia cũng không phải chuyện kỳ quái. Nhưng mà người Ám U cung làm việc luôn luôn kín cẩn, cũng không bại lộ nhân thủ, nhưng mà lần này lại tham gia đại hội võ lâm?

“Ân, ta sẽ đi “. Thanh âm trong trẻo nhưng vẫn lạnh lùng như trước bay vào bên tai Liệt Hỏa Kình Thương.

Nghe nói lần này nếu đoạt được chức võ lâm minh chủ liền đạt được một viên bách độc bất xâm Bích U độc châu, chẳng lẽ Tà Nhi là vì nó mà đi? Chẳng lẽ độc mà lão yêu bà kia hạ vẫnchưa giải được? !

Nghĩ đến đây Liệt Hỏa Kình Thương thất kinh, chạy nhanh đến kiểm tra U Tà xem có cái gì không ổn không, lập tức hận không thể bay ngay đến Ngự Long sơn trang đoạt lấy Bích U độc châu kia.

U Tà nhìn đôi đồng tử lục sắc đang bối rối của Liệt Hỏa Kình Thương, sửng sốt một chút liền biết suy nghĩ trong lòng hắn, hốc mắt có chút nóng nóng, ngốc tử này chẳng lẽ chưa bao giờ vì chính mình suy nghĩ sao?

“Ngươi đừng lo lắng, lần này ta quả thật là vì Bích U độc châu kia mà đi, nhưng ta không trúng độc ” Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương mới bớt lo lắng, nếu Tà Nhi có việc, hắn nhất định sẽ san bằng Phượng Nghi cung, làm cho cái lão yêu bà kia xương cốt cũng không còn, như vậy đã là quá tiện nghi cho nàng ta rồi !

“Tà Nhi nếu muốn, cứ nói với ta là được, ta nhất định vì ngươi mà mang tới !” Khi nói chuyện này ngữ khí Liệt Hỏa Kình Thương không có chút phập phồng, giống như vô số người có nội lực thâm hậu trong giang hồ tất cả đều là con kiến, hắn mang theo một cỗ bá khí tung hoành thiên hạ!

U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương, trong lòng đột nhiên có chút thỏa mãn, nam tử như thế, cũng là của nàng!

“Thương, thiên hạ này ngươi có muốn không?” U Tà cảm thụ được Liệt Hỏa Kình Thương có khí chất của thiên hạ đế vương, nên không khỏi khẽ mở miệng hỏi.

Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương khẽ sửng sốt, không nói gì, dùng ngón tay thon dài khẽ chạm lên khuôn mặt tinh tế hoàn mỹ của U Tà, khóe miệng khẽ cười. U Tà có chút khó hiểu nhưng cũng không có hỏi nhiều.

Lúc này tại môn đình của Ngự Long sơn trang đã vô cùng đông khách, người trên giang hồ đều đã đến, chuẩn bị tham gia đại hội võ lâm.

Mà giờ phút này tại chân núi Ngự Long sơn trang có một hàng mấy người thật nổi bật, một nữ tử tuyệt sắc đi trước phía sau có bốn nữ tử che mặt, năm người cưỡi năm tuấn mã nhắm t hẳnghướng Ngự Long sơn trang mà đến.

Nữ tử đi đầu tuyệt mỹ giống như thiên tiên giáng phàm, giữa mi tâm có một nốt chu sa đỏ rực, con ngươi màu Hổ Phách tràn đầy lạnh lùng, cái mũi cao thẳng tinh xảo, môi anh đào mềm mại như nước, một thân ngân y, bộ dáng kia làm cho những nam tử đang nghỉ chân dại ra.

Mà nữ tử này đúng là người đi tới tham gia đại hội võ lâm trước_Tức Mặc U Tà, mà bốn nữ tử che mặt phía sau chính là Hàn Mai, Thanh Lan, Nhã Trúc, Đạm Cúc không thể nghi ngờ.

Chung quanh tiếng nghị luận liên tiếp vang lên.

“Đẹp quá, nữ tử này là thế lực nào trong giang hồ? ! Thật sự rất là đẹp a ” .

“Đúng vậy, không biết so với người vừa đạt danh hiệu Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân_Tức Mặc U Tà thì như thế nào? ” .

“Ta xem A Hữu à, bộ dáng của nữ tử này có thể làm cho bao nhiêu người thần hồn điên đảo a, ta đoán nữ tử này cũng phải sánh ngang với Tức Mặc U Tà mới đúng” .

“Bất quá cho dù phải chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phải phong lưu ” .

“Ta nói ngươi biết, tẩu tử cách vách nhà ta có dì của muội muội có con làm hạ nhân ở trong phủ Nhiếp Chính Vương ! Theo như hắn nói Nhiếp Chính Vương phi_Tức Mặc U Tà mỹ đến mức không giống phàm nhân a !” .

“…” Dân chúng xung quanh Ngự Long sơn trang nói nhỏ, nhưng vẫn truyền vào trong tai U Tà, khóe miệng tinh xảo của U Tà khẽ cong lên một chút không dễ nhận ra!

“Cô nương, cô nương xin chờ !” Một đạo thanh âm dồn dập truyền vào trong tai, mấy người U Tà dừng ngựa lại, không bao lâu, một đoàn người đã đuổi đến trước mặt U Tà.

Con ngươi U Tà có chút nheo lại, nhìn nam tử trước mặt, thập phần thanh tú, khí chất tao nhã.

Đại hội võ lâm lần này U Tà đi trước, mà Liệt Hỏa Kình Thương mấy ngày nữa mới đến.

“Có chuyện gì? !” Hàn Mai chắn trước người U Tà, con ngươi lạnh lùng nói.

“Cô nương, cô nương đừng hiểu lầm, tại hạ cũng không có ác ý, chính là chủ tử nhà ta lần đầu đi vào Ngự Long sơn trang, muốn cùng cô nương đồng hành thôi .” Tiểu đồng thanh tú hơi ngượng ngập nói.

“Chủ tử nhà ta không đồng hành cùng người khác !” Thanh Lan cũng lạnh nhạt nói, không có chút do dự.

“Khụ khụ. . . Khụ, cô nương đừng. . . Đừng nóng giận, là do tại hạ đường đột .” Một đạo tiếng động thanh nhã truyền đến, U Tà nâng mắt nhìn lại, chỉ thấy một nam tử tuấn mỹ áo xanh đang được đỡ từ kiệu ra, sắc mặt trắng bệch, khí lực nói chuyện cũng rất yếu, hiển nhiên là dấu hiện của bệnh lâu đã ngấm vào xương tủy.

“Hơi thở không xong, cước bộ vô lực, hít thở hổn hển, bệnh tận xương tủy, nếu không trị liệu, tử .” U Tà thản nhiên nói, mà nghe vậy Vụ Ảnh Khuynh Liên kinh ngạc nâng mắt, ngay cả huynh trưởng cũng không chữa khỏi cho hắn, mà nữ tử này chỉ cần liếc mắt liền đoán ra bệnh tình của hắn?!

Mà tiểu đồng kia lại kích động quỳ rạp xuống đất “Cô nương, nếu cô nương có thể cứu công tử nhà ta, Băng Tuyết đỉnh sẽ nợ cô nương một đại ân tình !” .

Nghe vậy U Tà lại liếc mắt đánh giá nam tử đang đứng bên cạnh kiệu kia, hắn không phải Vụ Ảnh Khuynh Thành ! Vụ Ảnh Khuynh Thành là một người trong trẻo nhưng lạnh lùng quái đản nổi tiếng hậu thế, mà nam tử này mặc dù cũng có khí chất lạnh như băng, nhưng lại thiện lương có lễ, không có một chút quái đản nào.

Nếu không phải Vụ Ảnh Khuynh Thành, vậy thì cũng là người có liên quan tới Vụ Ảnh Khuynh Thành, có thể làm cho Băng Tuyết đỉnh thiếu nàng một cái đại ân tình, vụ mua bán này có lời.

“Hừ, chỉ là có khuôn mặt đẹp thôi, thật sự nghĩ rằng chính mình là một thần y sao ?!” Đúng lúc này, một đạo thanh âm chói tai của nữ nhân truyền đến. Khóe miệng U Tà khẽ nhếch lên, a, người quen đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK