Từ khi bắt đầu tu luyện xong, cậu đã không còn là chuột đồng bình thường, không chơi được với đồng loại, cậu mong biến thành người, nhưng đến cùng lại không phải...
Rất nhiều năm trước kia, kỳ thực cậu vẫn luôn cô độc, không có lòng trung thành, mãi tới cách đây không lâu gặp được rắn bự mới có cảm giác có bạn có bè, thế nhưng rắn bự vẫn là rắn hoang, cậu không dám tới quá gần.
Hiện tại đột nhiên thấy một lang yêu, Thư Thư vui lắm, không còn sợ mấy người kia nữa – những người này đi cùng lang yêu, hẳn là không ghét yêu tinh đâu nhỉ?
Đương nhiên, dù con người không có ác ý, Thư Thư vẫn thích nhất lang yêu kia thôi.
"Xin chào, ta tên Thư Thư, ngươi tên gì vậy?" Thư Thư cười vui vẻ, lại nhìn về phía lang yêu.
Jeka thấy nụ cười ấy, nhất thời có chút lâng lâng.
Thiêm tư tinh cầu là một khỏa tinh cầu xa xôi, truyền tin bất tiện mua sắm bất tiện nốt, người nhập cư cũng ít, cơ bản đều là thú nhân yêu thích hoàn cảnh nguyên thủy, bởi vậy á thú nhân là phi thường hiếm hoi.
Bọn họ được sắp xếp trú quân tại đây, trừ mấy á thú nhân trong quân đội còn lợi hại hơn cả thú nhân ra, quanh năm suốt tháng không gặp á thú nhân được mấy lần, có thể tưởng tượng ra tiểu á thú nhân trước mắt này đối với họ là cỡ nào hiếm lạ.
Tuy nghe không hiểu tiểu á thú nhân nói gì, nhưng Jeka vẫn cảm thấy giọng nói của cậu ấy nhẹ nhàng khiến người ta phải mê say.
Mấy người bên cạnh cũng đều thấy vậy.
Tiểu á thú nhân bao bọc trong mấy tầng da thú này thoạt nhìn vô cùng khả ái, bọn họ cơ hồ đều khắc chế không nổi muốn thân thiết với cậu, nhưng mà... Tiểu á thú nhân tựa hồ chỉ có hứng thú với Jeka thôi thì phải?
Chuyện gì thế này? Jeka dung mạo giống ai? Chẳng lẽ... Tiểu á thú nhân thích thú hình a?
Jesis suy nghĩ một chút, đột nhiên biến thành một con sư tử.
Cự đại hùng sư vẩy vẩy đầu mình, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt Thư Thư. Jesis là người mạnh nhất trong đám, Jeka thực lực vượt trội hơn người khác, nhưng đánh không lại hắn, thú hình của hắn phi thường uy mãnh.
"Đại ca!" Jeka nhìn thấy hành vi của lão đại, khóc không ra nước mắt, đại ca nhà hắn làm vậy, tiểu á thú nhân nhất định sẽ trêu chọc đại ca, làm lơ hắn đi? Sao có thể như vậy a!
Sư tử liếc nhìn Jeka không lên tiếng, tâm tư không khó đoán đâu – muốn theo đuổi á thú nhân phải xem bản lãnh của chính mình!
"Oa!" Thư Thư kinh hô một tiếng, so với con sói kia, cậu quả thực thích sư tử hơn nha.
Sư tử lớn như vậy, lợi hại như vậy, căn bản không thèm để mắt tới chuột đồng! Sói đói còn ăn quàng, chứ còn sư tử... Hình như chưa bao giờ ăn loài nhỏ xíu như chuột đồng?
Thư Thư chỉ thích động vật như thế!
"Hóa ra ngươi cũng là yêu tinh a!" Ánh mắt Thư Thư dời đến trên người sư tử, so với vừa nãy còn cháy bỏng hơn, cậu muốn sờ sờ bộ lông hùng sư, nhưng không dám động thủ, tỏ vẻ xoắn xuýt rối rắm hết sức!
Sau đó, những người khác ở đây đột nhiên đều biến thành động vật! Tiểu á thú nhân thích thú hình, lúc này không biểu diễn một chút thì còn chờ tới lúc nào?
Sư tử, sói, linh dương, gấu đen... Một đám động vật vây quanh Thư Thư, nỗ lực lấy lòng.
Thư Thư thấy cảnh này sung sướng cực kỳ - những người này đều là yêu tinh hết a!
Cậu không cảm nhận được chút ác ý nào trên người bọn họ, ấn tượng càng tốt thêm, ríu ra ríu rít nói chuyện cùng bọn họ.
Ngôn ngữ của tiểu á thú nhân bọn họ tựa hồ nghe không hiểu? Jesis nghe tiểu á thú nhân nói hồi lâu, đột nhiên phát hiện điều này, lập tức biến về hình người, nỗ lực giao lưu với cậu.
Thư Thư rất thích con sư tử này, đối phương có biến thành người cũng không ghét chút nào hết, chỉ là hai bên "trao đổi" hồi lâu, cậu mới để ý, cậu với nhóm yêu tinh đó ngôn ngữ không liên quan.
Đối với việc này, Thư Thư nghĩ, trên thế giới này có bao nhiêu ngôn ngữ như vậy, đa số cậu đều không hiểu, mấy người này không cùng ngôn ngữ với cậu cũng hết sức bình thường!
Jesis cũng không coi đây là chuyện gì to tát, chỉ đoán chắc vì sống trong rừng quá lâu nên cậu mới không biết nói chuyện: "Một mình cậu sống trong rừng rậm quá nguy hiểm."
"Phải a, nơi này quá nguy hiểm, cho dù có đọa thú trông chừng, cũng không chắc sẽ bảo vệ tốt được cho cậu, cậu nên theo chúng tôi đi!" Jeka cũng nói, không ngừng quơ hai tay mình, cố gắng diễn tả bằng ngôn ngữ hình thể cho Thư Thư hiểu.
Thư Thư vẫn không hiểu lắm, nhưng từ tay của người này đoán chừng người này muốn đưa mình đi đâu đó... Chẳng lẽ là nơi ở của yêu tinh?
Thật ra cậu không thích chốn đông người, nhưng bây giờ không biết gì về nơi đây cả, cậu có chút bất an, muốn biết bên ngoài rốt cuộc là như thế nào.
Thư Thư gật gật đầu, đồng ý nhìn ra ngoài: "Ngươi muốn đưa ta ra ngoài chơi sao? Ta muốn đi!"
Edgar đứng bên cạnh nhìn, thấy cậu gật đầu, chỉ cảm thấy tấm thân mình bị băng tuyết lạnh lẽo đông lại tựa hồ càng lạnh hơn.
Gà rừng trong miệng vẫn chưa bị hắn cắn chết, giờ đang kịch liệt giằng co, Edgar dường như lại không phát hiện thấy.
Thư Thư lúc này chợt nhớ tới Edgar.
"Rắn bự, rắn bự, ngươi tới đây." Thư Thư vẫy tay.
Edgar ngậm gà rừng bò qua chỗ cậu, hắn lo tới gần Thư Thư sẽ lùi về sau, cách Thư Thư chừng 2-3 mét liền dừng – chung sống đã lâu như vậy, khoảng cách này Thư Thư hẳn sẽ chấp nhận được, không sợ hãi.
Tiểu á thú nhân, đây là muốn cáo biệt mình sao?
"Đồ đệ ngoan, sư phụ mang ngươi đi tiếp xúc với xã hội đi!" Thư Thư vui vẻ nói với rắn bự, sợ hắn không hiểu, liền cặn kẽ giải thích: "Ta mang ngươi, ra ngoài chơi!"
Edgar sững sờ, trong nháy mắt có loại cảm giác từ địa ngục bay tuốt lên tận thiên đàng.
Nghĩ tới đây, Edgar lập tức vẩy vẩy con gà trong miệng kia, sau đó đem đặt trước mặt Thư Thư, tỏ vẻ tranh công không kém.
"Rắn bự thật lợi hại! Hôm nay chúng ta có canh gà để ăn rồi!" Thư Thư vui mừng nói, phất tay với đám Jesis, ý mời bọn họ cùng ăn cơm.
Nhiều người như vậy, một con gà rừng chắc chắn không đủ chia, đây là đồ đệ bắt được để hiếu kính với sư phụ, mình và đồ đệ chia nhau là được, nhưng còn hạt dẻ và khoai kia đem chiêu đãi người ta đi, thịt khô cũng có thể cống hiến một ít...