Cái này hẳn là quay trộm, đặt trong phòng riêng cho khách trong hoàng cung mà Ian lúc mới về ở... Ian phát hiện điểm này, sắc mặt trở nên khó coi.
Jonathan lắp máy quay lén từ khi nào?
Còn chưa kịp tức giận y đã thấy nội dung tiếp theo của đoạn video...
Ian gia cảnh bình thường, không có ý kiến gì với thân phận của Thư Thư,, nhưng cha mẹ Chris thì không như vậy, mẫu phụ Chris sinh ra trong gia đình quyền quý, tiếp xúc với toàn các á thú nhân quý tộc ở thủ đô tinh, cho nên mới đầu cực kỳ bất mãn với Ian.
Chris được sinh ra khi cha mẹ hắn đã hơn trăm tuổi, đối với bọn họ đứa con này vô cùng quý giá, cho nên vị hoàng hậu kia căn bản không chấp nhận nổi việc con trai mình nhìn trúng một á thú nhân không có gì đặc biệt như y.
Ian khi đó không thể không rời quân đội, đến thủ đô tinh lại bị soi mói, hơn nữa không như Thư Thư học rồi là nhớ, các loại lễ nghi cần thời gian rất lâu mới quen được, khổ không nói hết.
Tâm trạng tồi tệ, ở chung với Chris càng không thể tình nồng ý mật gì được, huống chi Chris trước kia còn làm một vài việc ngu ngốc.
Hoàng thất nhận nuôi Jonathan, đương nhiên Chris và Jonathan không có quan hệ máu mủ, dựa theo luật pháp hoàn toàn có thể kết hôn, Jonathan lại vô cùng xuất sắc... Ian tới thủ đô tinh xong không ít người đem ra so sánh, vốn tâm trạng đã nặng nề, Chris lại còn chọn lễ phục đẹp nhất tặng cho Jonathan.
Thư Thư thì còn không để ý, chứ Ian thời điểm đó đang chịu áp lực lớn thì rất nhạy cảm, đặc biệt khi có người tìm tới y, nói bóng nói gió với y rằng Chris căn bản không thèm để mắt tới y, nếu không đã không để y phải mặc lễ phục xấu như thế.
Kỳ thực y không quan trọng chuyện quần áo trang sức gì, nhưng bị người ta chọc đúng chỗ đau, cũng không hiểu vì sao bữa tiệc kia mình mới là vai chính, tại sao trang phục ngăn nắp xinh đẹp nhất lại là Jonathan, người được cho là tiêu điểm cũng là Jonathan, thậm chí người Chris thân mật nhất trong nhà cũng là Jonathan... Sau đó y liền rùm beng lên với Chris một trận.
Trận cãi cọ kia đúng là vô vị, cơ bản là y chất vấn Chris có phải thích Jonathan không thích y hay không, ầm ĩ đủ trò, sau đó Chris liền tiến tới ôm lấy y, sau đó hai người giải quyết trên giường.
Cãi nhau như vậy Ian đã trải qua nhiều lần rồi, vốn đã sớm quên mất, không ngờ giờ lại có cơ hội nhớ lại.
Chuyện đã bốn mươi, năm mươi năm trước, Jonathan còn ghi hận thì thôi, lại còn tưởng nội dung cuộc cãi vã đấy là thật...
Trong đoạn video, Ian đang tức giận chất vấn Chris: "Em mới là vị hôn thê của anh, đáng lẽ phải là người quan trọng nhất với anh, tại sao ngươi mặc lễ phục cùng trang sức đẹp nhất lại là Jonathan? Anh yêu cậu ấy phải không?"
"Không phải em thích trang phục đơn giản sao?" Chris nhỏ giọng nói.
"Em không thích thì anh không tặng sao?" Ian nhéo tay Chris một cái, tiếp tục chất vấn, mà đối mặt với một đống oán trách như thế, Chris không phản bác lấy một lời.
"Tại sao trong yến hội anh bỏ mặc em, đi nói chuyện với Jonathan! Anh không biết em không hiểu gì sao?"
"Bọn họ đều nói anh thích Jonathan!"
"Chris anh tên đáng ghét này!"
...
Ian nhìn mình trong video khi còn trẻ trung, tràn đấy sức sống đang oán trách không ngừng, Chris thì yên lặng cho y trút giận, ai dè y càng giận hơn: "Chris, nếu không phải em bất cẩn ăn thú châu của anh, có phải anh cũng không định kết hôn với em phải không?"
"Có bản lĩnh thì anh lấy thú châu lại đi!"
Chris khi đó vẫn luôn nhìn y, chờ y phát tiết xong, nghe không nổi nữa, liền ôm lấy y tiến vào phòng ngủ.
Video tới đây ngắt mất, thế nhưng Ian vẫn nhớ rõ sự tình phát sinh sau đó... Chris giằng co một phen, không cho y nói linh tinh nữa.
"Ta đã điều tra, ngươi ăn thú châu ngay lúc Chris bị thương, trước đó, ngươi và Chris rất ít khi gặp mặt. Nếu không phải ngươi lừa hắn vụng trộm thú châu, hắn làm sao lại chịu lấy ngươi được? Ngươi cướp Chris, ta đã thề nhất định sẽ giết chết ngươi!" Video phát xong, Jonathan liền thu hồi máy truyền tin, sau đó nhìn Ian chằm chặp.
Ian quả thực không biết nên nói gì cho phải, chuyện y và Chris làm nhiệm vụ rồi sống chung 2 tháng kia, những người khác đều không biết, rồi sau đó... Bọn họ vừa mới đầu bên nhau không nhiều lắm, chỉ khi Chris cho y ăn thú châu xong, hắn mới quang minh chính đại theo đuổi y, bọn họ đợi trong quân đội 1 năm, tất cả mọi người đều cho là một đôi, sau đó tới thủ đô tinh kết hôn.
Người như Chris mà lại vì bất cẩn bị á thú nhân trộm thú châu, có thể sinh con cho hắn mà chịu kết hôn sao?
Jonathan căn bản chẳng hiểu gì về Chris hết!
"Jonathan, đủ rồi đấy, Chris có yêu ta hay không, trong lòng ngươi hiểu rõ nhất!" Vợ chồng cãi nhau mà lại thành bằng chứng rằng y "cưỡng ep" Chris, thực quá nực cười.
Jonathan sững sờ.
"Đừng nói ngươi yêu Chris, ngươi làm tất cả những chuyện này là vì ai chẳng lẽ còn không rõ hay sao?" Ian nhìn Jonathan, trước kia y và Chris đã từng cùng phân tích động cơ của Jonathan: "Không phải vì tài sản của hoàng thất? Trước đây ngươi là á thú nhân của hoàng thất, muốn cái gì có cái đó, ngày qua ngày ngăn nắp xinh đẹp, là người được chú ý nhất đế quốc này, gả cho Monde công tước rồi, ánh hào quang mất gần hết, ngươi đố kị ta, chỉ sợ không phải là vì ta cướp mất Chris thân yêu của ngươi, mà vì ta trở thành á thú nhân được quan tâm nhất đi?"
"Khi ta kết hôn, ngươi nghĩ mọi cách để khiến ta xấu mặt, giả mù sa mưa dìm ta xuống, cuối cùng rõ ràng hôn lễ là của ta, vậy mà hết thảy truyền thông đều khen ngươi đẹp nhất... Sau đó mọi người càng ít chú ý tới ngươi, ngươi có phải thấy khó chịu quá không?" Ian cười lạnh: "Nếu như thật lòng yêu Chris, thì tại sao phải lập gia đình? Ngươi lại ra tay với Edgar, là vì tình hình tài chính của Monde không khả quan, ngươi muốn có tài sản hoàng thất đi?"
Hoàng thất ít con cái, gần như mỗi đời chỉ có một, tài sản chưa từng phân tán, càng lúc càng nhiều, quý tộc thì lại khác.
Nhà Monde tới mấy anh em, hắn thừa kế tước vị, nhưng không có nhiều tài sản kế thừa, chỉ đủ sống thoải mái, nhưng đã quen với hoàng thất muốn gì có nấy, trước khi cưới thậm chí đem cả phi thuyền đưa rước, đối với Jonathan mà nói, phỏng chừng có chút không đủ.
Jonathan đã phục hồi tinh thần, trực tiếp cho Ian một cái tát: "Giờ ngươi nói những lời vô dụng này, đừng quên ngươi đang ở trong tay ta."
"Ngươi làm vậy không sợ Calvin sao?" Ian lại hỏi.
"Nó chẳng biết gì hết, Chris có thể làm gì nó?" Jonathan cười khẩy. Hiện giờ là xã hội pháp trị, hoàng thất không thể tùy tiện ra tay với người vô tội được.
"Ngươi cảm thấy Chris bề ngoài không làm gì, ngấm ngầm cũng sẽ không sao?" Ian nói: "Nếu giờ ngươi thả ta, hắn có khi sẽ thả Calvin đi, bằng không..."
"Khoan đã." Jonathan nói: "Ngươi cảm thấy ta lưu luyến cái gia đình kia sao?"
Ian nhìn vẻ mặt Jonathan, trong lòng hẫng một cái.
"Thư Thư, cái thứ á thú nhân không an phận còn đi câu dẫn người kia đã bị ta nổ chết, còn ngươi..." Jonathan cười cười không nói tiếp.
Y hận Ian 50 năm, Ian cướp đoạt mọi thứ của hắn, làm sao dễ dàng thả đi cho được?
Về phần Calvin...
Trước kia động thủ với Edgar, kỳ thực có cân nhắc tới hắn. Edgar chết ngay khi ấy, Ian sẽ rất đau lòng, hôn ước giữa Meillet và Edgar hết hiệu lực, tới lúc đó Calvin và Meillet có thể tới với nhau rồi.
Thế nhưng, kế hoạch lúc đó lại thất bại!
Edgar đột nhiên trở về, triệt để làm rối loạn kế hoạch của y.
Vốn phải là Edgar không thể trở về, y sẽ dùng Edgar giả dẫn Ian ra, sau đó giết người, nhưng giờ...
"Ngươi nói gì?" Ian khiếp sợ nhìn Jonathan, Thư Thư bị nổ chết? Làm sao có thể?
Jonathan chẳng thèm bận tâm y, thậm chí không giải thích thêm, tiếp tục thao tác gõ phím ban nãy.
Phi thuyền bọn họ nhanh chóng rời khỏi thủ đô tinh, ngay phía sau, Chris dẫn người theo sát không ngừng nghỉ, đồng thời gửi tin tới.
Jonathan tiếp nhận, Chris xuất hiện trên màn hình.
"Jonathan, thả người, ta đã thả ngươi rồi!"
"Thế phải chờ ta tới chỗ an toàn đã." Jonathan tham lam nhìn Chris.
"Chris!" Ian bên này thấy Chris, lớn tiếng hô lên.
"Ian!" Chris nghe tiếng Ian lại không thấy người đâu, trên mặt lộ vẻ lo lắng, cuối cùng chỉ đành cắn răng nói với Jonathan: "Ngươi chừng nào mới bằng lòng thả người?"
Jonathan không hề trả lời, đột nhiên nói: "Chris, ngươi có yêu ta không?"
Trong mắt Chris tràn ngập chán ghét, Jonathan nhìn Chris, trên mặt đột nhiên có chút điên cuồng.
Y vẫn cho là Chris còn yêu mình, chỉ vì thú châu bị Ian ăn mất nên mới ở bên Ian, cho nên ngần ấy năm, dù hận thấu xương, nhưng y vẫn nhịn.
Thế nhưng, sự thật lại không phải vậy.
Những thứ vốn là của hắn, đều bị Ian cướp hết rồi... Dựa vào đâu?
"Ngươi yên tâm, ta sẽ thả bọn chúng, chờ ta vào hố đen đã." Dứt lời, tắt máy truyền tin, đi tới chỗ Ian, phun phun sương.
Ian cứ vậy hôn mê bất tỉnh.
Phi thuyền tiếp tục tiến về phía trước, lúc này, Chris vẫn theo sau, gửi tin không ngừng.
Chris mang theo cả Calvin và Monde, gửi cho Jonathan tranh ảnh và video bọn họ quay, thậm chí nói thẳng nếu ba con tin có mệnh hệ gì sẽ lập tức giết người, đồng thời, không ngừng yêu cầu xem ảnh ba người bên đó, Jonathan nếu không chịu gửi, hắn sẽ động thủ với Calvin, hoặc thẳng tay công kích phi thuyền Jonathan phía trước.
Thoạt nhìn hắn có chút điên cuồng, đại khái bởi vậy, Jonathan vẫn chưa tổn thương gì Ian, thế nhưng, y cũng không đối xử tốt gì với Ian cho cam, con tin vẫn chưa được ăn bất kỳ thứ gì.
Phi thuyền cứ vậy đi ròng rã hai ngày, tới gần một hố đen vũ trụ.
Hố đen giống như hang động xuyên không gian và thời gian, đường hầm nối liền hai địa điểm cách trở xa xôi, số lượng không nhiều, càng kém ổn định, tuy nói nó có thể rút ngắn khoảng cách di chuyển trong vũ trụ, nhưng đế quốc Thú Nhân cũng không lựa chọn sử dụng hố đen.
Hố đen mà Jonathan lựa chọn là cái kém ổn định nhất, không thể đoán trước người xuyên qua nó sẽ bị đẩy tới đâu, mà xung quanh nó còn có vô số thiên thạch bị hút vào.
Edgar vẫn luôn theo dõi Jonathan, chú ý tới điểm này nhất thời bất an nổi lên, sau đó liền thấy y thông đường dây liên lạc...
Là chiếc phi thuyền tư nhân mà thế thân của Jonathan dùng để rời thủ đô tinh!
Chiếc phi thuyền kia thế mà lại chờ sẵn ở đây rồi!
Jonathan dừng phi thuyền, sau đó hai bên kết nối, khong chỉ vậy, trên phi thuyền của Jonathan, ngoài y ra, nhưng người khác cũng rời khỏi phi thuyền này.
Tính làm gì vậy?
Edgar có chút thắc mắc, Chris đang ở phía sau dốc toàn lực đuổi theo cũng không rõ, cưỡng ép tốc lực tăng lên tối đa đã là một vấn đề không nhỏ, còn chỉ có mấy chiếc theo đuôi... Tiếp đến tin gửi từ Jonathan, kêu họ không được đến quá gần, uy hiếp sẽ ném con tin vào hố đen, Chris chỉ có thể dừng lại đằng xa, phân phó một vài chiến sĩ cơ giáp lén tiếp cận phi thuyền Jonathan!
Hai phi thuyền nhanh chóng kết nối, người của Jonathan nhanh chóng di chuyển lên phi thuyền nọ, còn chiếc hiện tại thì cứ thế lao thẳng vào hố đen.
Hố đen này đặc biệt không ổn định, người người kia đi đâu không thể đoán được, mà ngay lúc đó, Jonathan lại mở chế độ tăng tốc lao về đó.
Ngay trước khi tiến vào hố đen, trên phi thuyền nọ bắn ra một khoang cứu sinh.
Chris lập tức phái người vớt khoang cứu sinh kia, giờ khắc đó, phi thuyền kia đã tiến nhập vào hố đen, sau đó bắn một phát đạn pháo khiến không gian càng rối loạn, người phía sau càng không cách nào tiếp cận tới được.
Jonathan nói cho Chris biết, mấy người Ian ở trong khoang cứu sinh, thực chất, trong khoang cứu sinh kia chính là thuốc nổ.
Trên phi thuyền lao vào hố đen, ngoài Jonathan ra, chỉ có hai tên kèm cặp trứng, cùng Edgar và Thư Thư đang lén lút bên trong.
Jonathan làm vậy rõ ràng là... Y... muốn đồng quy vu tận?
Y thực sự có ý đồ này!