Chính là một nhà hàng đồ ăn Nhật, mà Lâm Trí phiền nhất là ngồi dưới đất ăn, ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang nhưng không còn cách nào khác vì người ta đã chọn nơi này!
"A Trí, anh đã đến rồi, chúng ta vào thôi." Mạnh Tuệ Nhàn thật sự cao hứng khi mời được vị soái ca này, cô cư xử giống như rất thân quen, mà Lâm Trí thấy bộ dạng tự cho là đúng của cô ta như vậy, thì rất ghét, thế nhưng đành nhịn.
Lâm Trí vừa dùng đồ ăn vừa ứng phó với vị tiểu thư ngực lớn này, nó có thể khiến đàn ông chảy máu mũi, nhưng hôm nay, cô ta đụng phải cậu thì chẳng có ích, vì ngoài Quan Vũ ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ Hạm ra, thì cậu đều miễn dịch với người phụ nữ khác, nói thật hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn ăn mặc cực kì quyến rũ, hơn nữa lại cực kỳ hấp dẫn, chẳng qua tất cả đều vô dụng, coi như có cởi hết toàn bộ ra, thì người này chưa chắc đã cắn câu.
"A Trí, anh cứ dùng từ từ, tôi đi rửa tay một chút."
"Được, đi đi." Cuối cùng Lâm Trí thở dài một hơi: mẹ kiếp, A Trí với cả A Trí, khiến cậu nổi cả da gà, ở chung một chỗ với loại phụ nữ này thật sự rất mệt mỏi.
Mạnh Tuệ Nhàn ở trong phòng vệ sinh gọi điện thoại ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang cho Hàn Vinh Hi.
"Mấy người tới đây đi!" Nói xong cúp máy.
Thật ra thì bây giờ Hàn Vinh Hi đang ở chung một chỗ với Quan Vũ Hạm.
"Vũ Hạm, thời gian không còn sớm, không bằng chúng ta đi ăn cơm đi, rồi trở lại công ty sau?" Hàn Vinh Hi cố làm ra vẻ bình tĩnh nói.
"Được, tôi thật sự cũng đói bụng, nhưng đi đâu ăn đây?"
"Tôi biết một nhà hàng Nhật rất ngon, cách chỗ này rất gần, chúng ta đến đấy đi?"
"Nghe anh vậy." Hai người rất vui vẻ cùng đi.
Mạnh Tuệ Nhàn đi ra khỏi phòng vệ sinh, trở lại phòng ăn, ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ cố ý không đóng cửa, Lâm Trí cũng không nói gì, cậu chỉ muốn mau chóng ăn xong bữa cơm này.
Gian phòng này thông với đường đi bên ngoài, cho nên Quan Vũ Hạm và Hàn Vinh Hi đều phải đi qua. Lúc này điện thoại của Mạnh Tuệ Nhàn rung lên, cô ta liền hiểu. Bởi vì di động đã tắt chuông, cho nên Lâm Trí không nghe thấy.
"A Trí, tôi ăn no rồi, anh ăn no chưa?" Mạnh Tuệ Nhàn ân cần hỏi.
"Ờ, đã ăn no, không bằng chúng ta trở về đi!" Hai người đều đứng dậy. Hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn lại đi đôi giày rất cao, liền cố ý vấp một cái.
"A! Chân của tôi." Lâm Trí vội vàng tiến lên đỡ, Mạnh Tuệ Nhàn thừa dịp nằm ở trong lòng Lâm Trí. Một màn trước mắt vừa lúc khiến Quan Vũ Hạm đi vào nhìn thấy.
"Lâm Trí, cậu ở đây làm gì vậy?" Quan Vũ Hạm lớn tiếng.
Hàn Vinh Hi tỏ vẻ xem kịch nói.
"Lâm Trí, cậu thật là quá đáng? Cậu là người sắp kết hôn, lại vẫn không kiềm chế như thế, thì Vũ Hạm phải làm sao?" Hàn Vinh Hi tỏ vẻ người tốt nói.
"Vũ Hạm, không phải như em thấy đâu." Lâm Trí lập tức buông Mạnh Tuệ Nhàn ra, vừa kinh ngạc vì sao Vũ Hạm ở đây.
Quan Vũ Hạm nhìn người phụ nữ quyến rũ trước mắt, dường như đã hiểu rõ mọi chuyện. Cô chỉ vào Lâm Trí kêu to:
"Cậu thật vô liêm sỉ, đi tới đâu cũng giở trò lưu manh." Quan Vũ Hạm tức giận đến nỗi tìm hết những lời khó nghe để nói thì mới hả giận. Mặc dù Lâm Trí bị oan uổng, nhưng nghe thấy chữ lưu manh, tính tình càng nóng nảy, đi tới trước mặt Vũ Hạm nói: "Đừng tranh cãi nữa, cùng tôi trở về."
"Đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu của cậu chạm vào tôi, cậu thật sự là ghê tởm." Lâm Trí mạnh mẽ lôi kéo Quan Vũ Hạm đi. Trái lại Mạnh Tuệ Nhàn và Hàn Vinh Hi tươi cười.
Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí nhét vào trong xe. Lâm Trí rất buồn lòng, cậu đã liều mạng mới có được cô, chẳng lẽ. . . . . . ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang Cô không có nhận ra. Cô nàng ngốc nghếch, nhất định tôi sẽ khiến em yêu tôi, bất luận người nào cũng đừng muốn cướp em khỏi tay tôi.
Qua mấy ngày liên tiếp, Quan Vũ Hạm cũng không để ý tới Lâm Trí, mà Lâm Trí cũng ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ không giải thích, vì cậu cho là không có cần thiết. Dù sao cô cũng sẽ là vợ của cậu, là người phụ nữ của Lâm Trí cậu.