• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người này chính là Quan Hùng Phách, từ lần trước nhìn thấy Quan Vũ Hạm, thì giống như mê muội, không thể quên được cô. Nhìn quần áo của Quan Vũ Hạm xộc xệch, tim của anh ta nhói đau, trong mắt tràn đầy lo lắng, thật hối hận vì đã không thịt hai tên đó. Anh ta nhanh chóng mặc quần áo tử tế cho Quan Vũ Hạm, nhìn người đẹp ngủ trước mắt, hồi lâu sau. . . . . . . . . . . . . . .

"Đồ ngốc, vì sao lại uống nhiều rượu như vậy? Không sao rồi, tôi sẽ đưa em về nhà." Quan Hùng Phách ôm lấy Vũ Hạm, đặt vào trong xe mình, thay cô nằm tư thế thoải mái. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn

"Hôm nay em kết hôn, hiện tại em lại. . . . . . . . . Hừ! Thật là tạo hóa trêu ngươi?" Quan Hùng Phách luôn luôn lạnh lùng vô tình, lúc này là dịu dàng và săn sóc như vậy.

"Là ai? Là ai muốn hại em?" Lông mày anh ta nhíu chặt.

"Nhất định tôi sẽ không bỏ qua cho kẻ đó." Anh ta khởi động xe đi.

Lâm gia.

"Mẹ, mẹ đừng nói giỡn, con thật sự đã đưa Vũ Hạm về rồi." Lâm Trí về nhà phát hiện Vũ Hạm không có ở đây, thực sự lo lắng.

"Con trai, mẹ thật sự không có nhìn thấy con bé? Không có nói đùa, là thật." Tất cả mọi người cũng đều lo lắng.

"Đều là lỗi của con, cô ấy uống nhiều rượu như vậy, con nên đưa cô ấy vào." Lâm Trí oán giận bản thân .

"Chẳng lẽ là. . . . . . . . ." Đột nhiên Lâm Trí nhớ tới lúc ăn cơm, Vũ Hạm nhận được một video, chẳng lẽ là có liên quan tới nó. Mặc dù không biết nội dung, thì cũng xác định không phải chuyện tốt, nếu không thì tại sao trong đêm tân hôn mà cô dâu lại đi đâu. Thật là kì lạ, lần trước mất tích, Lâm Trí vẫn có một loại dự cảm xấu.

Quan Hùng Phách dừng xe ở trong công viên gần nhà họ Lâm, ôm Vũ Hạm xuống, rất thâm tình nhìn cô nói: "Dường như chúng ta đã quen biết từ lâu, có lẽ kiếp trước em là của tôi. . . . . . . . . Nếu không thì sao tôi lại không thể quên được em. Em ở đây nghỉ ngơi một chút, người nhà của em sẽ lập tức tới đón em trở về." Quan Hùng Phách dùng điện thoại của Quan Vũ Hạm nhắn tin cho Lâm Trí, sau đó đậu xe ở gần đấy, tắt đèn xe, tầm mắt vẫn chưa rời khỏi Quan Vũ Hạm.

Lâm Trí nhận được tin nhắn, chạy tới công viên bằng tốc độ nhanh nhất, thấy Vũ Hạm, cậu mới buông lỏng giận dữ.

"Đứa ngốc, em làm tôi sợ muốn chết. Tại sao lại chạy tới đây." Vừa đến gần, nhìn thấy Vũ Hạm đang ngủ, liền thấy kì lạ là tin nhắn do cô gửi sao? ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn

Lâm Trí cởi áo khoác xuống, phủ thêm cho Vũ Hạm, nhẹ nhàng ôm Vũ Hạm vào trong ngực, sau đó đi về phía nhà.

Quan Hùng Phách nhìn bọn họ rời đi, trong mắt tràn đầy tiếc nuối.

"A Trí, sao vậy?" Lâm Trí ôm Vũ Hàm đi vào, mẹ cậu liền thấy vậy đi tới.

"Mẹ, mẹ đi ngủ đi, ở đây có con rồi, Vũ Hạm chỉ uống say thôi." Lâm Trí không có vẻ mặt gì nói.

"Thiệt là, uống nhiều như vậy làm gì?" Mẹ cậu càu nhàu rời đi.

Lâm Trí nhẹ nhàng đặt Vũ Hạm lên giường, cậu kéo một cái ghế tới, ngồi ở bên giường. Nhìn quần áo cô cậu cũng biết đã có chuyện xảy ra.

"Sau khi tôi rời đi, rốt cuộc em đã đi đâu? Mà lúc trước tôi đã ra công viên tìm, nơi đó không có bất kỳ người nào, vậy thì em đã xảy ra chuyện gì?" Nét mặt Lâm Trí rất lạnh lùng.

"Đây chính là đêm tân hôn của chúng ta sao? Em. . . . . . . . ." Lâm Trí đứng dậy đi lấy quần áo ngủ, cậu cởi áo khoác của Vũ Hạm xuống, chuẩn bị thay cho cô. Vũ Hạm bị lật qua lật lại, có chút tỉnh táo, mơ màng nói:"Lâm Trí thối-- tại sao cậu -- muốn cùng. . . . . ." Lời còn chưa nói xong, đã lại ngủ say mất rồi.

"Vũ Hạm, Vũ Hạm?" Lâm Trí cầm điện thoại Vũ Hạm lên, tìm cái video hôm nay gửi tới. Cậu trợn tròn mắt.

"Là ai ? Là ai ? Muốn chơi trò đùa này." Vẻ mặt Lâm Trí rất khó coi.

"Vợ à, đây chính là nguyên nhân khiến em uống nhiều rượu như vậy sao? Em là đang ghen?" Vốn là biểu tình lạnh nhạt liền nở ra nụ cười, trong lòng cô đã có cậu, ha ha. . . . . . ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn

Nhưng mấy giờ này em đã làm gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK