“A Trí là đàn ông, phải làm chuyện lớn, còn chuyện nhỏ trong nhà, về sau con đừng sai nó làm” Mẹ chồng nói tiếp.
Cuối cùng Quan Vũ Hạm cũng hiểu rõ, thì ra là đau lòng cho con trai, nhưng cô cũng đâu có sai cậu làm chuyện gì mà? Chẳng lẽ cái đuôi hồ ly của mẹ chồng cũng lộ ra rồi. Bạn bè cô đầu nói rằng mẹ chồng đều thương con trai, không thương con dâu, lúc ấy cô còn không tin, thì ra là thật.
Nếu như Hoắc Giai biết tối ngày hôm qua đều do con trai làm hết, có khi lại xỉu tại chỗ vì tức.
Quan Vũ Hạm tự nhiên bị dạy dỗ một trận, tâm tình cực kỳ khó chịu, liền trở về phòng, nằm xuống, hết sức buồn bực.
Lâm Trí trở lại công ty, bắt tay chỉnh sửa công việc một chút, bởi vì không yên lòng với Quan Vũ Hạm, cho nên buổi trưa lại chạy trở về.
Trong lòng Quan Vũ Hạm phiền muộn, vì vậy cầm lấy ly rượu, đi đến bình rượu Lâm Trí thích uống, rót lên uống…. bởi vì uống quá nhanh, nên ho sặc sụa. tửu lượng của cô như vậy còn dám uống rượu, hơn nữa dì cả lại tới, uong1 xong bụng bắt đầu đau.
Miệng thì thỏa mãn, nhưng bụng thì thê thảm, đau đến nỗi cả trán cũng toát ra mồ hôi lạnh. Hai tay dùng sức che bụng, đay là động tác phải làm mỗi lần dì cả tới. Như vậy sẽ khá hơn chút.
Lâm Trí đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Quan Vũ Hạm nằm ở trên giường, thân thể co quắp, gấp gáp chạy tới.
“Bà xã, sao vậy? Lại bắt đầu đau sao?” Lâm Trí thấy trên trán Quan Vũ Hạm toát ra mồ hôi.
“Ừ” Quan Vũ Hạm khổ sở trả lời cậu.
Lâm Trí thấy cô khổ sở như vậy, trong lòng không khỏi khó chịu.
“Đi, đi bệnh viện nào”Nói xong muốn ôm cô đi.
“Không” Quan Vũ Hạm tránh khỏi tay cậu.
“Như vậy làm sao có thể chịu được, chắc chắn sẽ có cách” Lâm Trí thấy cô như vậy, rất đau lòng.
“Không có chuyện gì, chút nữa sẽ tốt thôi” Quan Vũ Hạm kiên trì không muốn đi.
Lâm Trí không có cách nào, vì vậy mở máy tính ra, tra tìm tài liệu liên quan, hi vọng có thể có cách ngừng đau.
“Có rồi, em chờ chút” Lâm Trí chạy xuống lầu.
Đi tới siêu thị, lấy túi nước ấm, còn có đường đỏ. Sau đó đi tới tiệm thuốc, thì ra là có thuốc có thể trị đau dì cả tới.
Nhưng mà, không tiện mở miệng, đi tới đi lui, hi vọng chính mình có thể tìm được thuốc cần, nhìn hoa cả mắt, sau đó có một nhân viên phục vụ đi tới.
“Tiên sinh, anh muốn thuốc gì? Là cái này sao?” Nhân viên phục vụ cầm lên đò dùng vợ chồng cho Lâm Trí nhìn.
“Hả…Không phải” Lâm Trí lúng túng lắc đầu trả lời.
Nhân viên phục vụ hiểu ra.
“tiên sinh muốn cái này sao?” Nhân viên phục vụ cầm lên thuốc giảm đau hỏi. Lâm Trí nhìn thấy đúng rồi, gật đầu một cái. Lấy thuốc đi tính tiền. Tốc độ nhanh chóng.
Về đến nhà, mẹ cậu thấy con trai lo trong lo ngoài, cảm thấy không vui.
“Con trai, con đang làm gì vậy?”
“Mẹ, Vũ Hạm đau bụng, cái này có thể ngừng đau” Lâm Trí vội vàng nói.
Hoắc Giai chưa từng nhìn thấy con trai làm những việc này, cảm thấy con dâu thật là yếu ớt. Mình đau lòng cho con trai, nhưng chưa chắc con trai đã cảm kích, nhìn vẻ mặt con trai lo lắng như vậy cũng biết. Nhưng cũng không thể mặc cho con dâu sai bảo con mình.
“A Trí, Vũ Hạm cũng quá yếu ớt rồi! Phụ nữ nào mà không có cái này, nếu như đều giống con bé, không phải là rất rối loạn sao!” Hoắc Giai e6 ẩm nói, không biết khi nào con trai có thể quan tâm tới mình như thế.
“Mẹ, con không thể nhìn thấy cô ấy khó chịu? Như vậy sẽ khá hơn chút!” Cầm lấy mấy thứ chuẩn bị lên lầu.
“Con trai mình lúc nào thì trở nên chịu khó như vậy, trước kia cái gì cũng không thèm quản, tuy nhiên coi như hiểu chuyện, chỉ là không có lấy lòng như vậy, đây cũng không phải là tác phong của nó?” Hoắc Giai lầm bầm nói xong, con trai đã sớm không còn thấy bóng.