“A? Đây là của ai nhỉ?” Lâm Trí nhìn thấy bên cạnh bia mộ có một điếu thuốc còn mới, chắc người chưa đi bao xa nên đã đuổi theo, quả nhiên nhìn thấy hai người đang đi xuống núi.
“Đứng lại!” Lâm Trí hô to, Quan Vũ Hạm cũng chạy tới.
“Bóng lưng rất quen.” Quan Vũ Hạm lẩm bẩm, lại nhớ ra, “A! Vinh Hi, Vinh Hi đợi chút!” Quan Vũ Hạm đuổi theo.
Thì ra là Hàn Vinh Hi đến thăm mộ, anh ta nghe Quan Vũ Hạm gọi liền dừng bước, chào hỏi, “Vũ Hạm, không ngờ lại gặp em ở chỗ này.”
“Vinh Hi, anh về từ lúc nào vậy? Sao không nói cho em?” Quan Vũ Hạm nhìn thấy anh ta cũng rất vui mừng.
“Hôm qua vừa về, cùng một người bạn về thăm nhà.”
“Bạn? Bạn gái à?” Quan Vũ Hạm vui vẻ hỏi, bạn cũ cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc của mình.
“Ha ha…” Hàn Vinh Hi không biết nói gì.
“Nha, còn xấu hổ?”
“Hôm nay cô ấy với anh cùng đi, ở đây này.” Hàn Vinh Hi giơ tay chỉ chỉ,
“Bóng lưng rất quen.” Lần này đến lượt Lâm Trí nói.
“A!” Lâm Trí cùng Quan Vũ Hạm cùng hô.
“Tuệ Nhàn, lại đây.” Hàn Vinh Hi gọi, thật là tạo hóa trêu ngươi, không ngờ hai người có lúc cũng đi chung con đường.
Thì ra lần trước Mạnh Tuệ Nhàn thấy Ma Điêu cùng Ma Đát bị chỉnh, cho nên cao chạy xa bay, khi đến Mĩ, ai ngờ gặp Hàn Vinh Hi mở quán ăn, hai người đều là người thất bại trong tình yêu, vì vậy dễ dàng đến với nhau. Hàn Vinh Hi lập tức bị Mạnh Tuệ Nhàn hấp dẫn, hai người đang trong thời kỳ bùng cháy, lần này về nước cũng đang chuẩn bị kết hôn.
Mạnh Tuệ Nhàn chào Quan Vũ Hạm, có thể thấy được cô ta đã thay đổi không ít, quần áo cũng không lòe loẹt như trước, ánh mắt cũng khác trước rất nhiều, từ xảo quyệt trở nên thanh thuần.
Ma lực của tình yêu thật vĩ đại, nó có thể làm người trở nên xấu xí, cũng có thể thay đổi người ta đến mức thần kỳ.
“Bọn anh trở về chuẩn bị kết hôn.” Hàn Vinh Hi vui vẻ nói.
“Thật sao? Tốt quá.” Quan Vũ Hạm vui vẻ nói.
“Mặc dù có chút vội vàng, nhưng anh đã làm ba rồi, đứa bé đợi không kịp.” Hàn Vinh Hi sờ bụng Mạnh Tuệ Nhàn nói, vẻ mặt thật hạnh phúc.
“A! Tốt, tốt quá.” Quan Vũ Hạm không ngờ đến.
“Chúc mừng anh song hỉ lâm môn.” Lâm Trí chúc mừng.
“Cảm ơn.”
Tất cả tìm thấy hạnh phúc của chính mình, mọi thứ đã hoàn hảo.
Về sau Quan Hùng Phách biết được, trái tim lơ lửng cũng đã để xuống, yên tâm rời đi, thì ra Quan Hùng Phách muốn để Lâm Trí thay mình tiếp quản cơ nghiệp, anh ta vẫn mong tìm được người nối nghiệp, trong biển người tìm được Lâm Trí, không chút do dự gì giao lại cho Lâm Trí.
Lâm Trí bí mật tiếp quản thế lực của Quan Hùng Phách, người trong nhà không biết, ban ngày cậu đi làm, buổi tối ra ngoài, người trong nhà hỏi, cậu nói học lớp Taekwondo, nhưng cậu thật sự đến lớp Taekwondo báo danh, hơn nữa còn rất yêu thích.
Ban đầu thủ hạ của Quan Hùng Phách cũng không phục theo, nhưng sau khi biết Lâm Trí lợi hại, cuối cùng cũng hiểu vì sao lão đại chắp tay phó thác bọn họ cho Lâm Trí, thật ra cậu có năng lực, cho nên mọi người cũng ngoan ngoãn, không dám trêu chọc lão đại nhỏ tuổi này.
Lâm Trí vừa mới tỉnh ngủ, thì nghe thấy từ trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng nôn mửa, vội vàng đứng dậy.
“Bà xã sao vậy?” Lâm Trí quan tâm hỏi.
“Không sao.”
“Có cần phải tới bệnh viện không?”
“Đứa ngốc.”
Lâm Trí nghe bà xã gọi, rốt cuộc là có chuyện gì?
Quan Vũ Hạm cầm lấy tay cậu đặt lên bụng mình, “Sờ đi.”
“Đợi đã, em nói là em mang thai?” Lâm Trí không thể tin được.
“Anh thật ngốc.”
“Hay quá!” Lâm Trí hoan hô. “Anh đã nói rồi, mỗi ngày anh đều chăm em tốt như vậy, còn tưởng mình làm chưa tốt, hóa ra là đứa nhỏ muốn đùa giỡn cha nó. Ha ha, anh làm cha rồi!”
Lâm Trí quả thật vui vẻ, bố mẹ chồng cũng cao hứng, cười đến nỗi không khép miệng được.
***
Một năm sau, thế lực Lâm Trí trong hắc bang đã vững chắc.
“Lại đây nào bảo bối, cho cha hôn một cái.”
“A Trí anh xem, Đồng Đồng cũng muốn rồi, mau đến ôm nó đi.”
Thì ra Quan Vũ Hạm mang thai đôi, còn là long phượng thai. Hai đứa nhỏ này phải gọi là đáng yêu, chúng đã kế thừ hết ưu điểm của cha mẹ.
Chỉ thấy Lâm Trí chân trái ngồi một đứa, đùi phải ngồi một, thật là ghen tị chết người khác.
Toàn Văn Hoàn
Cám ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện này, mong rằng các bạn sẽ tiếp tục theo dõi bộ truyện khác của mình. Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc. Tạm biệt