- Anh à! Anh đuổi theo em đi ... - Krixi vừa nói vừa bay.
- Em chờ đi! Anh sẽ bắt được em cho xem ... - Nakroth đuổi theo, bảo.
Một lúc sau, Nakroth đuổi kịp được Krixi. Nakroth ôm chầm lấy Krixi, nói:
- Ha! Anh bắt được em rồi nha!
Đột nhiên, một con Zombie xuất hiện. Đó là Bóng Ma. Nakroth vội rút bảo đao ra, nói to:
- Ngươi là ... Bóng Ma! Nhà ngươi ... chẳng phải đã chết rồi sao?
- Không! Tôi không phải là hắn. Thế giới Zombie vẫn còn nhiều thứ mà các cậu chưa biết. Tôi sẽ dẫn các cậu đi. - Bóng Ma trả lời.
Thế là phép Dịch Chuyển Không gian xuất hiện. Nakroth và Krixi cùng Bóng Ma đến Đền Cổ. Nơi đây là thế giới của Zombie. Nakroth và Krixi sợ quá, cứ nép sau Bóng Ma. Bóng Ma bảo:
- Đây là ngôi làng của Zombie. Nơi đây vốn là căn cứ của những Zombie thân thiện, không muốn gây sự với nhau.
Krixi hỏi:
- Thế lũ Zombie kia là sao?
Bóng Ma trả lời:
- Thật ra, trước đây, nơi này rất yên bình. Nhưng từ khi tên Mr CNN tới đây, thì mọi chuyện mới bắt đầu ...
- Là tên mập ú thả bom màu xanh đúng không? - Krixi trả lời.
- Đúng vậy! Hắn đã liên kết vói Chúa Quỷ, chia bè kéo phái đánh nhau. Tên Mr CNN bắt các trưởng làng phải đi theo chúng. Còn các Zombie thường thật ra, đó chính là người dân ở thế giới này. - Bóng Ma trả lời.
Cả Nakroth và Krixi đều im lặng. Bóng Ma nói tiếp:
- Và tôi chính là con của Bóng Ma kia. Do tôi cũng từng ở trong đó nên tôi cũng biết một số cách phòng chống Zombie. Các cậu có muốn học không?
- Ta muốn nói với ngươi ... ngươi đang gϊếŧ người của các ngươi đó ... - Nakroth trả lời.
- Ngươi đừng nói với ta như thế. Ta không phải người của chúng! - Bóng Ma trả lời.
Đến lúc này, Krixi nói:
- Thôi thì cậu cứ huấn luyện cho chúng tôi đi. Có còn hơn không.
Bóng Ma đồng ý. Thế là Bóng Ma dẫn mọi người ra Đền Cổ.
Bóng Ma bảo:
- Đầu tiên, mọi người phải biết né tránh đòn cào của Zombie. Nếu Zombie chuẩn bị cào, hãy né sang một bên, rồi sau đó dùng lưỡi đao cận chiến chúng. Như thế này này!
Nói rồi, Bóng Ma kêu một người ra biểu diễn. Bóng ma chuẩn bị cào người đó, thì người đó đã nhanh chóng né sang một bên, rồi dùng dao găm cận chiến Bóng Ma. (Tất nhiên đây chỉ là tập huấn nên Bóng Ma không chết)
- Sao rồi? Có hiểu không? Hiểu thì làm luôn nha. - Bóng Ma nói.
Thế là Nakroth và Krixi cùng nhau làm. Nakroth thì quá dễ, bởi trước đây cậu cũng né và cận chiến rất nhiều Zombie. Nhưng với Krixi, mọi chuyện lại khác. Do cô là pháp sư yểm trợ từ xa, nên việc cận chiến gặp nhiều khó khăn. Bóng Ma bảo:
- Tôi nghĩ cô chỉ cần học né tránh. Nhưng cô nhớ, hãy đi theo đồng đội. Nhưng mà tôi nghĩ: Cô nên thủ sẵn một con dao thì tốt hơn.
Nói rồi, Bóng Ma đưa cho Krixi một con dao găm.
Bóng Ma nói tiếp:
- Để khắc chế tên Chúa Quỷ, các cậu có thể biến thành Hero. Tuy nhiên, khả năng này chỉ có thể thực hiện khi Chúa Quỷ xuất hiện. Đó là vào đêm Trăng Tròn. Chính vì thế, hãy cẩn thận. Hero không thể bị lây nhiễm, tuy nhiên sẽ gây chú ý cho Zombie. Muốn biến thành Hero, các cậu hãy nói câu: "Hero hero".
Nakroth nói:
- Nhưng tôi chưa thấy ai biến thành Hero cả.
- Thì hai cậu là người đầu tiên! - Bóng Ma nói.
Nói xong, Bóng Ma nói tiếp:
- Bây giờ là thứ cuối cùng. Đây là Huyết thanh - một loại thuốc có thể chặn được một lần lây nhiễm. Nên nhớ: Nó chỉ có tác dụng một lần. Nếu bị lây nhiễm lần hai con như xong.
Sau đó, bọn họ ở lại thế giới đó luyện tập khoảng sáu ngày. Ngày thứ bảy, cũng là ngày cuối cùng để tập luyện, bọn họ được Bóng Ma đưa trở về thế giới Athanor.
Về đến Lâu Đài, Murad đứng trước cổng, hỏi:
- Hai người đi đâu mấy ngày nay?
- Chúng tôi đi đến thế giới của Zombie! - Nakroth trả lời.
- Thế hai người có bị gì không? - Murad hỏi.
- Không! Trái lại chúng tôi còn được bọn Zombie tập luyện cho nữa. - Krixi trả lời.
Murad giật mình, vội vào báo cáo Thane. Thane lệnh cho Nakroth và Krixi vào và hỏi:
- Hai người đi đến thế giới Zombie, được chúng tập luyện gì thế?
Thế là Nakroth liền kể hết mọi chuyện. Thane nghĩ một lúc, rồi bảo:
- Được rồi. Tôi phong cho Nakroth và Krixi làm thủ lĩnh của cuộc chiến này. Còn những người còn lại có nhiệm vụ yểm trợ hai người họ.
Thế là tối hôm ấy, Nakroth và Krixi được mọi người ưu ái đặc biệt. Ngay trong bữa ăn, ai cũng gắp thức ăn cho hai người họ. Chính vì thế nên cả hai người họ ăn no phát ớn lun ...
Đêm hôm ấy, Nakroth và Krixi thức rất khuya để chuyện trò. Nakroth bảo:
- Ngày mai chúng ta chiến đấu rồi. Em có cảm thấy sợ không?
- Dạ không ... em không cảm thấy sợ ... - Krixi tuy nói không sợ nhưng run cầm cập, mặt đổ mồ hôi hột.
- Em đang sợ run cầm cập đấy thôi ... - Nakroth cười, bảo.
Dường như trúng im đen, Krixi đành nói thật:
- Hừ hừ ... em sợ quá ... - Krixi vừa nói vừa run.
Nakroth ôm Krixi. Cậu vỗ về nhè nhẹ lên lưng Krixi, nói:
- Em đừng sợ! Có anh đây, em khỏi phải lo gì hết.
Nói rồi, Nakroth hôn nhẹ lên môi Krixi. Vừa hôn, Nakroth vừa sờ ngực Krixi. Krixi hơi bất ngờ, nói:
- Ơ ơ ... anh đang làm gì vậy ... um um um ... - Đang nói, Nakroth lại tiếp tục hôn lên môi cô khiến cô không thể nói gì nữa.
Nakroth liền cởi bỏ chiếc áo của cô, liền lấy mấy ngón tay ngoe nguẩy đầu ti cô. Vừa sờ ngực Krixi, Nakroth bảo:
- Ái chà ... sao hôm nay ... ngực em mềm thế nhỉ?
- Thả em ra đi ... hôm nay ... em không có tâm trạng ... để làm đâu ...
Nhưng Nakroth không nghe, cậu cứ tiếp tục sờ ngực Krixi, để cho Krixi một cảm giác khó chịu.
Nakroth lại đi xuống dưới. Cậu lột quần Krixi ra, rồi lấy mấy ngón tay khuấy động bên trong Krixi. Càng làm, Krixi càng sướng và rêи ɾỉ. Nakroth liền lên đến đoạn cao trào. Cuối cùng, cả hai có một đêm mặn nồng trước ngày chiến đấu ...
______________________