Ở cái thời đại này, cả bốn thế lực đều đã bị lật đổ bởi chính những người dân bình thường. Họ lật đổ lần lượt các thế lực, rồi kí một hòa ước, cho phép các thế lực và người dân bình thường được sống chung với nhau. Từ đó, thành phố Athanor được thành lập.
Giữa trong thành phố phồn hoa ấy có một gia đình nhỏ. Gia đình ấy sống tại một căn phòng trong một chung cư.
Sáng sớm, người chồng thức dậy. Anh ấy nói nhỏ:
- Thôi. Anh đi làm đây.
- Vâng. Em cũng đi đây.
Anh ấy là Valhein. Còn vợ anh ấy là Violet. Hai người cưới nhau cũng đã hai năm nay. Hai người sống hòa thuận với nhau, và chưa bao giờ nghĩ đến chuyện nuôi một đứa con. Lí do là Valhein thì kinh nghiệm không có, nuôi mình còn chưa xong, làm sao nuôi con được. Còn Violet hiện đang làm phi công, công việc ngập đầu, lấy thời gian đâu mà nuôi con. Bởi thế nên cũng hai năm nay, hai người chưa có một mụn con nào.
Bạn bè Valhein cứ trêu chọc cậu là đứa bị yếu sinh lí, vì cậu vẫn chưa có con. Những lúc đó, cậu chỉ biết lặng yên nghe người khác trêu chọc, chứ không muốn tỏ thái độ phản kháng gì cả.
Một hôm nọ, Valhein hẹn với Yorn và Lữ Bố đi nhậu. Quán nhậu cũng ngay đường trong thành phố. Yorn lại bắt đầu thói trêu chọc Valhein:
- Ê thằng yếu sinh lí!
- Sao cơ?
- Sao mày vẫn chưa quyết định có con? Mày cứ như tao nè, cưới Lindis về rồi là đã có đứa con rồi đấy.
Valhein ngập ngùi trả lời:
- Tao cũng muốn lắm chứ ... nhưng khổ nỗi ... tao chẳng có tí kinh nghiệm gì về việc nuôi con cả.
Lữ Bố ngồi ngoài nghe nói chuyện một hồi, rồi phán:
- Tao có một cách này.
- Cách gì vậy hả Lữ Bố?
Yorn và Lữ Bố kéo Valhein tới nhà của Mganga. Mganga hỏi:
- Mấy người kéo tới nhà tui có việc gì không?
- Có đấy. Mày làm sao cho Valhein có con đi. - Yorn trả lời.
Mganga ngạc nhiên, nói:
- Mày đùa à? Đàn ông mà có con ...
- Mày không hiểu tao nói gì à? - Yorn bực mình.
- Biết rồi ...
Valhein vội nói:
- Này khoan đã ... chuyện này ...
Chưa nói hết câu, Valhein đã bị Mganga tống cái thứ thuốc độc vào người. Valhein vội bỏ chạy về nhà. Còn đám còn lại đứng cười ha hả. Yorn liền nói:
- Kì này chắc chắn thằng Valhein sẽ có con thôi. Tao đảm bảo.
Về tới nhà, người Valhein nóng bừng như bị sốt. Cậu ta lẩm bẩm:
- Sao nóng dữ vậy ... hộc hộc ... mệt quá ...
Cậu ta bước tới tủ lạnh để lấy nước uống. Lấy được ly nước, uống xong là cậu ta bẹp dưới đất. Nhưng cũng may là cậu ta đã lết tới giường. Valhein nằm bẹp dí trên giường một buổi trời.
*
Tối, khi Volet đã trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi. Nhìn thấy Valhein đang nằm bẹp trên giường, Violet vội vứt bỏ cái vali qua một bên, chạy thẳng đến chỗ Valhein. Violet hỏi:
- Anh sao thế ... trời ơi trán anh nóng quá ... đợi em tí.
Violet vội đi lấy cái khăn đắp lên trán Valhein. Violet lại tiếp tục hỏi:
- Hôm nay anh đi đâu mà lại bị sốt cao thế? Sốt gì tới 38 độ ... thôi nguy rồi ...
- Anh ... anh chỉ đi nhậu với Yorn và Lữ Bố thôi.
- Anh đi nhậu? Đi nhậu mà sao sốt cao thế?
Valhein không nói gì nữa. Cậu liền giả vờ ngủ. Cậu cứ suy nghĩ: "Mình cưới Violet cũng đã hai năm rồi. Mình yêu cô ấy ... và mình cũng muốn có một đứa con ... nhưng mà ... chuyện này mình phải ..."
Đột nhiên Violet nói:
- Này anh. Em pha cho anh ly nước chanh nè.
- Em làʍ ŧìиɦ ... à nhầm ... em vất vả quá.
Violet hơi ngạc nhiên.
Nguyên đêm hôm ấy, Valhein thấy Violet cứ chạy tới chạy tui chăm sóc cho cậu. Cô ấy cũng chẳng kịp thay đồ nữa. Valhein cảm thấy tội cho Violet, nhưng không dám nói ra.
Một giờ sáng. Violet đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Còn Valhein thì không ngủ được. Nhìn thấy Violet đang nằm ngủ dựa vào người cậu, Valhein lẩm bẩm:
- Hay là ... mình sờ ngực cô ấy một lần nhỉ ... một lần thôi ...
Valhein nhè nhẹ lấy tay sờ vào ngực Violet rồi vội rút ra. Valhein lại nghĩ: "Một lần nữa thôi".
Cậu ta lại chạm vào rồi vội rút ra. Cứ như vậy ba bốn lần.
Valhein lại nghĩ: "Mình đã lỡ rồi ... hay là ... mình cởi hết quần áo của cô ấy ra? Dù gì cô ấy cũng đang ngủ mà".
Valhein liền cởi bỏ dần từng cái một. Từ cái áo ngoài, áo giữa, ... giờ chỉ còn lại đúng chiếc áo ngực. Valhein lấy tay luồn vô bên trong ngực mà mân mê thứ của lạ bên trong.
Còn phần bên dưới, Valhein cởi bỏ dần, cởi bỏ dần trong âm thầm và lặng lẽ. Valhein lấy tay vuốt ve đùi, mông cô. Cho đến khi còn chiếc qυầи ɭóŧ, Valhein lấy tay chọt chọt vô bên trong của Violet. Chưa bao giờ cậu ta có cảm giác mân mê đến như vậy. Chơi mãi một hồi cũng chán, cậu ta vứt bỏ đống đồ của Violet và ngủ dần. Chợt Violet tỉnh dậy, nói nhỏ:
- Anh làm tiếp đi anh.
- Ơ ... gì vậy ...
- Anh ơi ... làm tiếp đi ... em muốn ...
Valhein ngạc nhiên, rồi bảo:
- Nhưng mà anh ...
- Em ngứa lắm rồi ... anh làm tiếp đi ... em thương.
Violet chiều Valhein. Cô tự động bỏ hết đống đồ lót mà cô đang mặc. Trước mắt Valhein bây giờ là một cơ thể tràn đầy sức quyến rũ và mê hoặc. Cậu ta mân mê từng chỗ, không bỏ qua vị trí nào.
Violet lại bảo:
- Hay anh liếm huyệŧ của em đi ... em muốn ...
- Em cho thì anh làm.
Valhein đưa lưỡi liếm khắp huyệŧ Violet. Violet vô cùng sướng. Dâʍ ŧɦủy̠ chảy khắp đùi cô, rồi rơi xuống cả nệm. Valhein vội liếm hết kẻo một hồi nó làm ướt nệm lại khổ.
Thằng nhỏ của Valhein căng cứng lên rồi. Violet cởϊ qυầи Valhein, rồi bú. Bú một hồi, hai bên cũng đã sẵn sàng. Valhein đưa vào bên trong của Violet. Hai người đẩy qua, đẩy lại một hồi. Violet lên đến tột đỉnh, không còn cảm giác gì nữa. Valhein liền nói:
- Anh sắp ra rồi ...
- Anh cứ bắn vào bên trong em đi.
- Nhưng mà ... lỡ em có thai thì sao?
- Em đang mong điều đó đấy.
Valhein liền bắn một đợt vào bên trong Violet.
Một tuần sau, Violet chạy về nhà, nhảy đến bên Valhein, nói nhỏ:
- Anh ơi ... em có thai rồi ...
_________________