-Ê Hùng! Mày cầm giùm tao hai chai nước đi.
- Ờ ...
Tôi cầm được một lúc thì nói:
-Tao cầm không nổi nữa đâu. Mày cầm đi!
-Sao cầm không nổi? Mấy chai nước có nặng lắm đâu.
-Tao bị đau tay ...
Tức thì, thằng Hiếu lấy lại hai chai nước và hỏi:
-Sao mày đau tay?
-Chuyện là như thế này ...
(Trở lại quá khứ)
Đêm hôm qua, trời vừa hầm vừa nóng. Tôi cởi nguyên bộ đồ, bật quạt số mạnh nhất mà vẫn nóng kinh khủng. Tôi nực quá, chịu không nổi bèn đi ra ngoài.
Bên ngoài, Murad cũng cởi trần và lấy cuốn sách mà quạt. Tôi hỏi:
-Ủa anh ơi. Anh làm gì ở đây vậy?
-Nực muốn chết nên anh ra đây hóng mát thôi.
-Hay là mình đi xem phim ma cho lạnh.
-Phim ma? Là cái gì vậy?
Tôi không giải thích gì và bật máy tính lên xem. Quả nhiên, Murad sợ sởn tóc gáy và ôm chặt lấy tôi. Tôi thì lúc đầu không sợ nhưng lúc sau cũng sợ dựng tóc gáy. Hai đứa ôm nhau chạy vô phòng, trùm luôn cái mền.
Mười giây sau, hai đứa vứt bỏ cái mền và thở hồng hộc. Murad bỗng nảy ra ý:
-A! Anh có cách này hay lắm nè.
-Cách gì chỉ coi anh!
Murad liền thì thầm vào tai tôi. Tôi nghe xong cảm thấy khoái và bắt đầu. Hai đứa đặt tay lên ngực Krixi và ngủ. Quả nhiên, cách này khiến hai đứa ngủ ngay không nói gì cả.
Năm phút sau, Krixi tỉnh dậy. Cô ấy nhìn thấy liền nắm tay hai đứa bẻ từng ngón tay. Krixi bẻ sao mà mạnh đến mức tới sáng tôi vẫn còn đau ...
(Hiện tại)
-Chuyện là vậy đó.
-Ai bảo mày ngu. – Thằng Hiếu vừa cười vừa nói.
Tôi liền tát thằng Hiếu một phát và bỏ đi.
(Ra chơi)
Tôi và thằng Hiếu ngồi trên băng đá mà nói chuyện. Thằng Hiếu nói trước:
-Ê mày! Trưa nay đi leo hạng không?
-Nghe cũng hay đó ... mà tay tao đau thế này sao chơi ...
-Vậy hả? Tiếc nhỉ. Thôi chiều nay mày lên nhà tao chơi đi.
Tôi đồng ý. Thế là chiều hôm đó tôi lại lên nhà nó.
Tôi nhìn tụi nó chơi Liên quân mà phát thèm. Tôi cũng muốn chơi nhưng tay cũng đang rất đau, không chơi được. Tôi bèn hỏi:
-Butterfly đâu rồi?
-Cô ta hả? Cô ta đi đâu mất rồi.
-Vậy hả ...
-Mà có chuyện gì không?
-Không có gì ...
Tôi đứng lên thì tờ giấy trong túi quần tôi rơi ra. Đó là lá thư của "Băng đảng Liên Quân". Thằng Hiếu nói:
-Ủa lá thư này ...
-Thì là lá thư của bọn băng đảng kia đó – Tôi thở dài.
Trong thư viết: "...Bọn ta sẽ tái đấu với các ngươi một lần nữa. Địa điểm y chang lần trước. Hãy đến đó lúc bảy giờ tối...".
Thằng Hiếu đột nhiên nói to:
-Cái gì! Bọn chúng lại đấu nữa à ...
-Ừ ...
-Vậy mày kêu Murad và Krixi tới đây mau!
Hai người họ đến. Tôi nói:
-Chiều nay bọn băng đảng sẽ thách đấu chúng ta một lần nữa. Mọi người chuẩn bị đi.
-Đệt! Tay đau muốn chết đây này ... - Murad trả lời.
-Hai người còn tái phạm lần nữa thì coi chừng cái bàn tay hai người không còn đấy! – Krixi nói to.
Tôi và Murad sợ chết khiếp. Thằng Hiếu lại nói:
-Nói chung bây giờ ai có thể chiến đấu được?
Krixi, Nakroth và thằng Hiếu là có thể chiến đấu được. Tôi thở dài:
-Hời ... Kiểu này là ba đánh năm rồi ...
-Chán thật chứ! Mà nếu như mày với Murad không làm thế thì chúng ta đâu có phải như vầy ...
-Ờ thì do tui ... - Murad trả lời.
-Thôi! Bây giờ cố gắng luyện tập được miếng nào hay miếng đó còn hơn là thua.
Trong đầu thằng Hiếu lại nghĩ: "Thua là cái chắc".
Thế là họ luyện tập một buổi.
Sáu giờ rưỡi. Cả đám kéo nhau ra trước siêu thị Điện máy Chợ Lớn. Cả đám hồi hộp đợi đối thủ. Đột nhiên từ xa có hai người bí ẩn. Tôi và Murad lại gần. Bọn họ là một nam một nữ. Tôi hết sức bất ngờ khi cả hai người bọn họ đều có một cái cây rất dài. Người nam nói trước:
-Anh sẽ đi nghĩa vụ, em à.
-Không được! Anh đi nghĩa vụ thì ở nhà ai rửa chén quét nhà hả?
-Thì anh chỉ đi có hai ba năm thôi mà ...
Người nữ liền vung gậy lên. Thoáng chốc, một tảng băng xuất hiện.. Người nữ liền nói:
-Này thì đi nghĩa vụ!
-Anh sai rồi ...
-Ờ. Biết sai thì tốt.
-... em xin lỗi anh đi.
Người nữ liền đấm vào đầu người nam, nói to:
-Láo toét này!
(Bên ngoài)
Tôi và Murad hết sức ngạc nhiên. Tôi nói:
-Này anh ơi. Anh có biết hai người họ là ai không?
-Anh cũng không biết ... Nhưng hình như cái tảng băng này ... anh đã thấy ở đâu đó rồi thì phải.
-Mà anh nghĩ họ có biết chơi Liên quân không?
-Cái này anh chịu ...
Hai người họ tới gần. Người nam nói trước:
-A Murad! Cậu cũng ở đây à?
-Anh là ai mà biết tôi?
-Tui là Lữ Bố nè. Bộ anh không nhận ra tôi à?
-À Lữ Bố. Tôi nhận ra rồi ... (Nhận ra chết liền)
-Nếu nói như vậy người kia là Điêu Thuyền à? – Tôi hỏi.
-Ừ. – Lữ Bố trả lời.
Đúng lúc đó, băng đảng Liên quân đã kéo đến. Thằng Vương nói to:
-Lần trước tụi này xui thôi! Lần này tụi này sẽ gỡ lại cho mà xem!
-Cứ thử xem! – Thằng Hiếu trả lời.
Tôi liền quay ra hỏi:
-Hai người có thể chơi Liên quân chung với tụi em một ván không?
-Được chứ. Nhưng mà cứ xưng hô như người thân mật đi.
-Ok mày!
Lữ Bố liền tán tôi một cái bốp, rồi nói:
-Như vậy quá vô lễ! Nói lại.
-Dạ ... - Tôi không dám xưng hô nữa.
(Giai đoạn cấm chọn)
Phe ta cấm trước. Thằng Hiếu hỏi:
-Giờ cấm gì?
-Cấm gì cũng được.
Thế là thằng Hiếu cấm Omen.
Tới phe địch cấm. Thằng Vương hỏi thằng Hải:
-Giờ cấm gì đây Hải?
-Tao chắc chắn thằng kia (Chỉ thằng Hiếu) sẽ chơi Nakroth. Vậy mình chặn trước. Cấm Nakroth đi!
Thế là địch cấm Nakroth. Thằng Nakroth nói:
-Chết rồi giờ tao chơi gì?
-Mày chơi con gì mà best trừ Nakroth ra đi.
-Vậy tao chơi Kriknak vậy.
Bây giờ là lượt cấm thứ hai. Nakroth cấm Superman.
Tới phe địch cấm. Thằng Hải hỏi lại thằng Vương:
-Đại ca! Giờ cấm gì đây đại ca?
-Ờ để tao xem ... (Thằng Vương nhớ lại cách đây mấy hôm, team đang xanh tự nhiên đi ăn King Kong, Ngộ Không từ đâu bay ra ăn King Kong và làm team lên bảng và thua ngược). Cấm Ngộ Không đi mày.
-Ok để em cấm.
Phe địch cấm Ngộ Không làm thằng Hiếu bất ngờ. Nó nói:
-Ơ đệt ... tao tính cầm Ngộ Không mà ...
Nakroth lại nói:
-Thế gian còn rộng tìm tướng khác mà chơi.
(Giai đoạn chọn)
Trong lúc thằng Hiếu hoang mang thì nó chợt nhìn thấy vị tướng đứng đầu danh sách của nó. Nó nói:
-Tao đã có tướng để chơi rồi. Để tao gánh team cho.
-Ê khoan đã. Tay tao bớt đau rồi. Để tao chơi cho. Nakroth ra đi.
Nakroth đồng ý và nhường vị trí lại cho tôi.
Một lúc sau phần chọn đã xong. Danh sách:
+ Lữ Bố (Lữ Bố )
+ Điêu Thyền (Điêu Thuyền)
+ Xeniel (Tôi)
+ Violet (thằng Hiếu)
+ Krixi (Krixi)
Phe địch:
+ Lindis (Vương)
+ Ormarr (Trường)
+ Zuka (Hải)
+ Raz (Trọng)
+ Zill (Anh)
Thế là trận đấu bắt đầu ...
_____________________