• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thằng Hiếu la lên:

- Cái gì! Đây là Lâu đài Khởi Nguyên à?

- Ừ! Thì sao? - Tôi trả lời.

- Thế tại sao Kriknak lại ở đây? Nó thuộc phe Khu rừng Chạng Vạng mà? - Thằng Hiếu hỏi tiếp.

Kriknak liền trả lời:

- Vì mọi người đã liên kết với nhau thành lập liên minh "Tứ Phương Ánh Sáng" rồi.

Không ai nói gì nữa cả. Một lúc sau, Lindis vào phòng và nói:

- Nè mấy đứa! Ra nhập tiệc đi cho vui.

- Ơ nhưng mà ... - Tôi chưa kịp trả lời thì Lindis nói tiếp:

- Không sao. Chị bỏ qua hết. Ra đi.

Toro nói to:

- OK! Cuối cùng cũng được ra nhập tiệc rồi.

Đến lúc này, Lindis mới nhận ra thằng Hiếu và hỏi:

- Ủa nhóc là ai vậy?

- À là thằng bạn của em thôi. - Tôi trả lời.

- Vậy kêu nó ra nhập tiệc cho vui.

- Được thôi! - Thằng Hiếu trả lời.

Bữa tiệc lần này hoành tráng vô cùng.

Tối đó, thằng Hiếu đi chung với tôi về phòng. Nó hỏi:



- Ê Hùng! Ông ở đây ông cảm thấy thế nào?



- Tao thấy ở đây vui lắm.



- Vậy hả? Tao thấy chán chết đi được.



- Hay là tụi mình đi trêu chọc người khác cho vui đi ha.



Thằng Hiếu ngạc nhiên, hỏi:



- Mày tính chọc ai?



- Cho mày chọn đấy.



Nó suy nghĩ một lát, rồi nói:



- Hay chọc Krixi và Nakroth đi.



Tôi đồng ý. Thế là cả hai đứa bàn mưu tính kế. Tôi nói:



- Tao có cái này hai lắm nè. Một lúc nữa, Nakroth sẽ đưa cho Krixi một ly sữa. Cô ấy sẽ uống. Mình tìm cách đưa thuốc ngủ vào và mình sẽ bắt Krixi trong lúc cô ấy ngủ như chết. Sau đó tính tiếp. Ok?



- Ok! Chơi luôn mày.



(Tại phòng Krixi và Nakroth)



- Đây! Sữa của em đây. - Nakroth đưa cho Krixi một ly sữa.



- Cảm ơn anh nhé. - Krixi trả lời.



Bên ngoài, hai đứa tìm cách đưa thuốc ngủ vào. Thằng Hiếu hỏi:



- Ê mày! Giờ làm sao đưa thuốc ngủ vào?



- Để tao biểu diễn cho mày coi. - Nói xong, tôi lấy một cọng dây thun, làm một cái ná giống trò bắn giấy lúc đi học mà làm. Tôi bắn một viên thuốc ngủ. Nó tan rất nhanh trong nước. Uống xong, Krixi ngủ ngay lập tức. Nakroth cũng ngủ luôn.




- Đó thấy tao hay chưa?



- Ok vô bắt nó đem phòng đi! - Thằng Hiếu nói.



- Đừng! Đem nó ra ngoài căn cứ bí mật nè!



Tôi lại treo cô ấy lên cây thánh giá lần trước. Tôi hỏi:



- Giờ làm gì mày?



- Tao nghĩ tụi mình lột hết đồ nó cho nó lạnh giữa đêm chơi. - Thằng Hiếu trả lời.



- Ờ cũng hay. Trời giờ lạnh nè. Ơ nhưng mà ... lỡ cô ấy bị gì tính sao mày?



- Thì ... tao chịu.



- Thôi đi! Dám chơi dám chịu! Vô luôn! - Tôi nói to.



Thế là nguyên đám cởi ngay bộ đồ của Krixi đang mặc trên người. Xong hai đứa bỏ đi ngay không để lại bất kì dấu vết nào.



Tối hôm đó, Valhein không ngủ được và đi ra ngoài. Valhein lẩm bẩm:



- Hời! Sao tối nay khó ngủ quá.



Valhein quyết định đi vào căn cứ bí mật của cậu ta. Cậu ta hết sức ngạc nhiên khi thấy Krixi không mặc gì cả đang bị treo trên thánh giá. Cậu hốt hoảng lay Krixi dậy, nói:




- Ê Krixi! Dậy đi! Dậy đi!



Krixi từ từ mở mắt, hỏi với giọng mơ màng:



- Gì vậy ...



- Sao cô không mặc gì vậy?



- Gì chứ ... Hả? Cái gì đây? Sao cậu lại ... lột hết đồ của tôi?



- Không phải không phải tôi ...



Krixi mới nhận ra mình đang bị trói, vội nói:



- Cậu cởi trói cho tôi đi!



Valhein cởi trói. Cô xuống, vội mặc lại đồ. Mặc xong, cô tán vào mặt Valhein và nói:



- Cái cậu này đúng là mất lịch sự! Đã trói người ta rồi còn cởi đồ nữa hư hư ... lạnh quá ...



- Cô hay nhỉ! Cởi trói cho mà còn đánh người ta nữa!



- Vậy tại sao cậu lột đồ tôi nữa? - Nói xong Krixi lao vào đánh Valhein. Valhein tự vệ quay ra đánh Krixi.



(Trong phòng tôi)



Hai đứa ngủ ngon lành như chưa có chuyện gì xảy ra.



(Trong phòng Nakroth)



Nakroth cũng ngủ như chết, chẳng biết trời trăng mây gió gì cả.



(Bên trong căn cứ)



Một lúc sau, Valhein đánh bại Krixi. Krixi nói:

- Tôi thua rồi sao? Vậy cậu muốn làm gì tôi thì làm.



- Vậy tôi nhờ cô một việc được không?



Nói rồi, Krixi nằm xuống. Valhein lấy đầu của cậu đặt lên ngực Krixi, rồi ngủ. Nhờ đó, thánh Val của chúng ta ngủ tới sáng.



Sáng hôm sau, Nakroth tỉnh dậy không thấy Krixi đâu, cậu chạy đi tìm khắp nơi. Nakroth đụng phải Yorn. Yorn nói to:



- Cái gì đây trời! Nakroth! Cậu đi kiểu gì không để ý trước sau gì hết vậy?



- Xin lỗi nhưng tôi đang đi tìm Krixi.



- Hời! Cậu cứ đi tiếp đi. Nếu cậu cần thì lại gặp Lindis, cô ấy sẽ giúp cậu. Hời! Từ hồi thằng nhóc đó vào đây là người mất tích nhiều quá.



- Hừ! Lại là thằng nhóc đó à! - Nói xong, Nakroth phóng như bay lại phòng tôi.



Nakroth nói to:



- Cái thằng kia! Mày giấu vợ tao ở đâu nói mau?



- Hể? Bị phát hiện nhanh dữ vậy? - Thằng Hiếu nói.



- Chịu thôi. Ở trong căn cứ bí mật của Valhein đó.

Ngay lúc đó, Valhein trở về chung với Krixi. Nakroth vội ôm lấy Krixi, nói:



- Em! Sao em cứ đi theo thằng nhóc đó hoài vậy?



- Em không biết nữa. Em chỉ biết lúc em tỉnh dậy là em ở trong căn cứ của cậu ta thôi. - Krixi vừa nói vừa chỉ vào Valhein. Nakroth hỏi:



- Ê Valhein. Cậu làm gì lúc nửa đêm hôm qua vậy?



Thế là Valhein liền kể lại đêm qua ...



________________________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK