Chương23.Bộ Dạng Đanh Đá Chưa Từng Có Nay Đã Xuất Hiện
Chương23.Bộ Dạng Đanh Đá Chưa Từng Có Nay Đã Xuất Hiện
Chẳng mấy chốc dinh thự lớn trước dần xuất hiện từ lớp sương mờ tối. Bạch Mai Trúc đã thiếp ngủ vì quá mệt, Cao Trí Đức nhếch mày trái nhìn những chiếc xe hơi được xếp ngay ngắn thành một hàng trong sân.
Mũi giày đen nhọn của gã lấp ló phía cánh cửa, sau là tất cả những ánh nhìn kia dồn về gã, nói đúng hơn là nhìn người đang nằm trong vòng tay gã, đã vậy hành động dụi vào lồng ngực gã của cô càng khiến người sắp trở thành phu nhân họ Cao điên lên.
Tần Yến Trinh trút giận vào chiếc gối ôm giây trước còn nằm trong tay ả, giây sau đã lăn dưới sàn. Ả tiến đến nơi gã đứng, bàn tay đầy móng nhọn định vồ lấy mặt cô nhưng thời khắc ả sắp đạt được mục đích thì gã lùi một bước về đằng sau khiến ả ngã sõng soài ra đất.
“Bây giờ anh còn ra mặt bênh con hồ ly tinh này, anh xem tôi là gì vậy hả?”
Bà Trịnh đứng lên đến bên cạnh ả an ủi “Yến Trinh, đừng nóng kẻo ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng, cứ để bác nói chuyện với nó”
Cao Trí Đức bế cô lên phòng, đặt cô nằm ngay ngắn trong lớp chăn ấm “rốt cuộc là định ngu muội đến bao giờ đây?”
“Bạch Mai Trúc còn nghe những lời không hay từ mẹ nữa, thì Cao Trí Đức này sẽ chết luôn cho mẹ xem”
Chương23.Bộ Dạng Đanh Đá Chưa Từng Có Nay Đã Xuất Hiện
“Bạch Mai Trúc còn nghe những lời không hay từ mẹ nữa, thì Cao Trí Đức này sẽ chết luôn cho mẹ xem”
“Con dọa ai đấy hả?” bước chân gã khựng lại, ánh mắt xoay chuyển, bấy nhiêu máu như dồn hết lên, vô cùng doạ người.
“Mẹ có thấy Cao Trí Đức này nói xuông bao giờ chưa?”
Trịnh Thúy Mỹ liếc về phía Bạch Mai Trúc khi gã đã khuất bóng, Bạch Mai Trúc trong lớp chăn dày đang run lên không ngừng, tay bám chặt vào ga giường, mắt rung liên hồi, cố gắng nuốt nước mắt vào trong, không dám nấc. Gã dùng cả tính mạng để bảo vệ cô ấy vậy mà cô không ngừng muốn chạy khỏi gã dẫu chỉ là phát hiện ra một khe hở nhỏ.
Ánh sáng chiếu rọi vào khuân mặt nhợt nhạt, nước mắt đã chảy ra khi ánh mắt ngước lên nhìn ra gương mặt của người phụ nữ trung niên kia. Bà ta nhẹ đặt chiếc túi da xuống bàn nhỏ cạnh tay, cột lại tóc thật chắc chắn nhìn giống như chuẩn bị đi đánh ghen.
“Mục đích cô dai dẳng bám lấy nó là gì? Là do tôi không giữ lời à?” Bà ta không giữ lời là chuyện của bà ta còn ai bám ai thì bà ta phải hỏi quý tử yêu dấu của bà ta kìa. Gã như con đỉa đói bám dính lấy cô, chứ cô nào muốn.
Bạch Mai Trúc chống một tay xuống giường cẩn thận nhấc người dậy, xoã tóc ra, đưa hai tay lên từ từ búi lại cho gọn gàng, nét mặt cũng đã chuyển, sự sợ hãi, thục trang lâu nay biến mất. Điệu bộ đanh đá chưa từng có đang hiện hữu trước mắt Trịnh Thúy Mỹ.
Chương23.Bộ Dạng Đanh Đá Chưa Từng Có Nay Đã Xuất Hiện
Bạch Mai Trúc chống một tay xuống giường cẩn thận nhấc người dậy, xoã tóc ra, đưa hai tay lên từ từ búi lại cho gọn gàng, nét mặt cũng đã chuyển, sự sợ hãi, thục trang lâu nay biến mất. Điệu bộ đanh đá chưa từng có đang hiện hữu trước mắt Trịnh Thúy Mỹ.
Dùng ngón trỏ hất tóc thừa sang một bên, trước khi nói thì một nụ cười mỉa mai từ miệng cô đã xuất hiện “cháu rất cảm động đối với tình cảm của con trai bác đối với cháu, hơn nữa là rất mãnh liệt đối với cơ thể cháu” cô bước xuống giường, ngồi vào chiếc sofa đơn màu chàm, hai chân vắt chéo.
“Vả lại, bác là người lớn, khi nói nên giữ được lời nói, nếu không đến con trai bác cũng sẽ chẳng coi bác ra gì đâu. Lời khuyên chân thành cháu dành cho...” Trịnh Thúy Mỹ vung tay đánh cô khi câu nói chưa trọn vẹn, bạt tai không mạnh đến mức khiến cô ngã thế nhưng Bạch Mai Trúc lại đang khóc lóc, nằm dưới sàn vờ như bản thân vừa chịu thứ gì đó rất đau.
“Bác, cháu xin lỗi, cháu sẽ làm theo lời bác, đừng đánh cháu” Bạch Mai Trúc ôm lấy chân bà ta, hai tay không ngừng xoa vào nhau, ra vẻ vô tội, khóc lóc cầu xin. Trịnh Thúy Mỹ bà ta vẫn chưa hiểu chuyện gì, vừa mới đây cô nói ra những lời mà bà ta nghĩ những người như cô không thể, vậy mà ngay lúc này đây lại trở về là cừu non.
Hóa ra là cô nghe thấy tiếng bước chân của Cao Trí Đức ngày càng gần.
Chương23.Bộ Dạng Đanh Đá Chưa Từng Có Nay Đã Xuất Hiện
Gã vội chạy vào khi nhìn thấy cô đang cúi gập người dưới sàn, Bạch Mai Trúc đẩy tay gã ra khi gã cố gắng muốn đỡ cô lên “bác, bác đừng im lặng, hãy tha lỗi cho cháu” cô vẫn cố chấp bám vào chân bà ta. Trịnh Thúy Mỹ mặt đã tái mét trước mũi mắt nhọn từ gã đang đâm vào người bà ta.
“Cô đang muốn dở trò gì đây hả?” Trịnh Thúy Mỹ quát.
“Bạch Mai Trúc mau đứng lên cho tôi”
Bạch Mai Trúc nằm thành quỳ, vịn vào giường đứng thẳng chân, nhẹ nhàng đưa tay gạt đi nước mắt giả tạo. Cho đến khi Cao Trí Đức cùng mẹ của gã quay lưng ra ngoài, nét mặt hiền dịu của cô một lần nữa thu vào trong, ánh nhìn ngoảnh lại của bà ta chạm mắt vào nụ cười sắc mép của cô.
Bạch Mai Trúc bắt đầu từ đây sẽ lợi dụng tình cảm của gã dành cho cô mà được nước lấn tới, sẽ trả lại tất cả những gì mà cô đã nhận suốt thời gian ở trong căn nhà này. Cô tiến ra phía cửa, khoanh hai tay trước ngực, dỏng tai lên nghe tiếng qua tiếng lại của hai mẹ con họ.
“Trí Đức, con tin cô ta hơn mẹ hay sao?”
“Con chỉ tin vào những gì chính mắt con nhìn thấy mà thôi”
*chát.
*chát.
Chương24.Tôi Có Nên Thưởng Cho Hành Động Của Em Không (H)
Chương24.Tôi Có Nên Thưởng Cho Hành Động Của Em Không (H)
Một bạt tai in vào má gã, người ra tay không ai khác chính là Cao Trí Phi, ba của gã.
“Mày đang lớn giọng với ai vậy hả? vì một đứa con gái không ra gì mà mày cãi lời ba mẹ” lão lớn tiếng.
“Người không ra gì ở đây hai người biết rõ là ai mà!” lão đưa tay đánh gã một lần nữa nhưng người nhận không phải gã mà là một người khác. Bạch Mai Trúc ôm lấy gã hứng chịu bạt tai này thay gã.
“Bác đừng đánh anh ấy, cháu sẽ là người đi, cháu xin lỗi vì đã gây ra rắc rối không đáng có” Bạch Mai Trúc cúi người như thể rất thành tâm với lời nói giả dối mà mình vừa thốt ra.
Cao Trí Đức nắm chắc tay cô, kéo cô đứng vào bên cạnh, tay còn lại chìa ra phía cửa “mời ba người đi cho”
“Đừng quên, ngày mai lễ cưới sẽ được tổ chức lại” Trịnh Thúy Mỹ nói xong không quên liếc qua Bạch Mai Trúc trước khi ra khỏi đây cùng lão và Tần Yến Trinh.
Gã quay ngược người về phía cô, điệu nũng nịu ôm ngang hông cô, nụ cười rất vui hiện hữu “hôm nay còn biết chủ động ôm tôi, tôi có nên thưởng cho hành động này của em không?” gã ôm sát cô vào ngực, môi chầm chậm chạm môi, Bạch Mai Trúc không kháng cự ngược lại còn âu yếm giúp gã hứng thú hơn.
Chương24.Tôi Có Nên Thưởng Cho Hành Động Của Em Không (H)
Cô đưa hai tay lên gáy gã, tiến lên thêm chút nữa, di chuyển từng ngón tay trong tóc gã như đang tìm kiếm gì đó, đẩy gã sâu hơn vào nụ hôn. Cô ẩn gã lùi về sau, từng bước một lên bậc thang, đầu lưỡi chủ động chui tọt vào khoang miệng gã. Cao Trí Đức quả thật phải giật mình vì hành động táo bạo chưa từng có này của cô.
Chẳng mấy chốc là lên đến phòng, Bạch Mai Trúc như mắc kẹt cả người trong miệng gã, muốn dứt ra nhưng liên tục bị gã níu lại. Nằm dưới thân gã mà ngỡ như đang nằm dưới đáy đại dương, chết đuối vì ngợp thở.
Gã muốn day dưa lâu hơn nhưng liền tỏ ra như ân nhân cứu cô từ đáy biển lên bờ, Bạch Mai Trúc nghiêng đầu sang một bên thở không ra hơi, mép miệng chảy ra một dòng bạc trắng, đáp xuống ga giường và dần in hằn vào, biến mất.
Quay đi quay lại trên người cô đã không còn một mảnh vải, Cao Trí Đức đỡ người cô ngồi vào lòng, đưa hai tay cô lên, Bạch Mai Trúc hiểu ra ý gã, trước tiên là cởi chiếc áo vest bên ngoài, sau là từng nút áo sơ mi bên trong, gã nhấm nhá bả vai cô khi tay cô đang cởi đồ gã.
Cứ tưởng rằng chỉ cởi hết áo, lộ ra cơ ngực của gã là cô muốn dừng lại nhưng không, Bạch Mai Trúc từ bao giờ lại trở lên mạnh bạo hơn hết. Cô đưa tay xuống cạp quần gã, gã rời miệng chăm chăm nhìn cô, Bạch Mai Trúc tay bên dưới đã kéo tới khóa quần của gã, dướn người lên hôn vào môi gã như cách gã luôn làm với cô.
Chương24.Tôi Có Nên Thưởng Cho Hành Động Của Em Không (H)
Bạch Mai Trúc đẩy gã nhẹ nhàng nằm dưới thân mình, rồi trườn xuống dưới hông gã dùng hai tay một lực kéo thẳng quần gã xuống, nếu như mọi khi cô gượng ngùng nhìn thấy cậu nhỏ của gã xuất hiện thì hiện tại đây cô lại nhìn nó không chớp mắt.
Cô nằm nghiêng người lên gã, một chân vắt ngang hông gã, một chân duỗi thẳng, một tay bám vào ngực gã, một tay đưa xuống phía dưới vuốt dọc theo thứ to lớn hơn một nắm tay của cô vuốt lên xuống, miệng linh động phía trên, nơi đâu cô đi qua cũng có chút son đỏ lưu lại.
Cao Trí Đức chỉ biết ngửa đầu thở dốc vì sự bạo dạn đột ngột xuất hiện ngày hôm nay của cô.
Bạch Mai Trúc buông tay bên dưới giữa hai chân gã, cả thân nằm gọn trên người gã, hai tay chỉ điểm trọn vẹn trước hai bên ngực của gã, hôn dọc theo yết hầu, nắm chắc hai bắp đùi của gã, Cao Trí Đức nhấc đầu lên nhìn rồi lại nằm xuống.
Bạch Mai Trúc lấy hết can đảm đưa thứ bên trong giữa hai chân gã vào miệng, thật sự muốn nôn ra nhưng lại cố gắng đưa sâu hơn, Cao Trí Đức càng ngày càng rít lớn, quận chặt tóc cô vào tay, ấn lên, ấn xuống nhanh nhất có thể. Bạch Mai Trúc nắm lấy cổ tay gã, gỡ ra khỏi đầu, nhả thứ trong miệng ra.
Cao Trí Đức thấy cô luống cuống muốn đưa cậu nhỏ của gã vào trong thì liền mạnh tay lật cô xuống dưới “biểu hiện hôm bay rất tốt!” gã vuốt tóc cô, hôn vào trán, đến mắt, mũi, đẩy lưỡi vào trong miệng cô, vẫn chỉ đến khi hai bên mép miệng cô chảy ra hai dòng bạc trắng gã di chuyển miệng xuống cần cổ. Bấu chặt tay vào hai bầu ngực.
Cao Trí Đức thấy cô luống cuống muốn đưa cậu nhỏ của gã vào trong thì liền mạnh tay lật cô xuống dưới “biểu hiện hôm bay rất tốt!” gã vuốt tóc cô, hôn vào trán, đến mắt, mũi, đẩy lưỡi vào trong miệng cô, vẫn chỉ đến khi hai bên mép miệng cô chảy ra hai dòng bạc trắng gã di chuyển miệng xuống cần cổ. Bấu chặt tay vào hai bầu ngực.
Bạch Mai Trúc hai chân vòng lên, đặt trên lưng gã, gã ôm lấy eo cô, chầm chậm từ từ đưa vào bên trong cô, nhịp bắt đầu gã sẽ nhẹ nhàng “ưm...a...ư...ưm” Càng về sau, gã càng di chuyển nhanh hơn, Bạch Mai Trúc hai tay di chuyển lệch hướng trên lưng gã, biểu cảm khuôn mặt lộ ra rất tốt giúp gã cao trào hơn.
Gã lau đi mồ hôi đã lấm tấm trên trán cô. Bạch Mai Trúc mắt lờ đờ, ti hí nhắm mở “ưm...a...a....a....ữ...ư”
“Aaaa” Bạch Mai Trúc ưỡn người lên cao khi bên dưới gã thúc mạnh. Sau tiếng hét là ngất lịm đi.