Chương46.Không Muốn Trở Về Với Sự Cô Độc Trước Kia
Một phông bạt hiện ra đỡ người của Bạch Mai Trúc đang rơi từ trên cao, nóc xe đóng lại, tiếng cười hồ hởi vang lên. Đập tay với Nam Phong, nụ cười tươi của cô một lần nữa lại thu hút sự tập trung của đối phương, biết là không nên vì vậy mà anh sẽ từ bỏ khi tình cảm này chưa lún sâu.
“Nam Phong, phải mất một thời gian khá lâu tôi mới tìm được một người bạn, cho nên tôi không muốn bản thân trở về là Bạch Mai Trúc cô độc ngày xưa” Bạch Mai Trúc đưa tay ra, cả hai bắt tay vui vẻ như rằng từ bây giờ sẽ làm bạn với nhau.
Cao Trí Đức chạy ra hướng ban công thì không thấy cô đâu nữa, chỉ còn một làn bụi mù mịt ở lại, gã nghiêng đầu khó hiểu, quay trở lại phòng khách sạn vẫn chỉ thấy 5 người họ nhìn nhau, nhặt từng bức ảnh dưới sàn lên, gã cũng phải trầm trồ “woah, những bức ảnh sắc nét này là sao?” giơ lên trước mặt ả, bấy giờ gã đã có lí do để chối bỏ cuộc hôn nhân này.
Ông bà Tần lắc đầu cùng thông gia rời đi.
“Cô rốt cuộc là muốn gì trong cuộc hôn nhân giả dối này chứ? Và cô đang bày ra cái trò gì vậy?” Cao Trí Đức cúi đầu, cảm thấy bất lực khi trong một khoảng thời gian ngắn đang dần mất đi hai người bạn thân, một bên là vì Bạch Mai Trúc, một bên là vì Tần Yến Trinh. Nếu hai người họ yêu nhau, gã chắc chắn sẽ không có vấn đề gì mà vô cùng tác hợp, nhưng trong trường hợp này thì biết nói thế nào nữa đây?
Chương46.Không Muốn Trở Về Với Sự Cô Độc Trước Kia
Sau lưng gã, bóng người của Lãng Quy đã xuất hiện, hắn không đến để bênh vực hay bào chữa cho Tần Yến Trinh mà là đến để phơi bày lí do bản thân làm ra chuyện này “mở màn rất tốt mà kết thúc cũng rất hay” hắn đẩy kính, nhìn thẳng vào ả “cảm ơn vì đã góp phần trong vở diễn này”
Liếc qua gã mà buông chân định đi thì đã bị gã nắm vai lại và một cú đấm vào mặt “mày, rốt cuộc là đang làm trò gì thế hả?” Lãng Quy lau đi máu dính trên mép miệng mà cười lớn.
“Tao chính là muốn những người yêu mày và những người mày yêu phải lần lượt đón nhận đau khổ, nhưng mà điều mà tao không ngờ chính là có kẻ ngu ngốc lại thực sự yêu tao”
Liên tục đấm vào mặt hắn, Tần Yến Trinh hốt hoảng ngăn cơn giận trong gã lại. Đẩy gã xa khỏi tầm mắt của Lãng Quy, giờ đây ả mới đủ can đảm ôm mặt khóc, hai lần yêu nhưng đều chỉ nhận lại được tổn thương, bản thân cuối cùng cùng chỉ có thể để người ta lợi dụng mà sai khiến. Cao Trí Đức nhìn cô chua xót, trước sảnh khách sạn ôm cô an ủi, đây là lần đầu tiên Tần Yến Trinh cảm nhận được cái ôm ấm áp này từ gã.
“Bây giờ anh cảm thấy thương hại em lắm đúng không? Xin lỗi bởi tất cả những phiền phức mà trước đây em mang lại cho anh” nắm tay gã, ả bộc bạch.
“Em sẽ nuôi đứa bé này thật tốt, lí do duy nhất để em cố gắng” ánh mắt ngập nước, nụ cười hạnh phúc ngước lên nhìn gã.
Trở về nhà, Cao Trí Đức thở dài, vứt áo xuống ghế, ngồi chưa ấm chỗ thì người kia xuất hiện, gã không bất ngờ, bởi từ lúc cô biến mất không một dấu vết thì gã đã nhìn ra thực chất đây là một kế hoạch có sự sắp xếp từ trước và được hỗ trợ từ một người nữa. Ôm cô trong lòng, nghĩ về chuyện đã trôi vào quá khứ từ rất lâu.
Chương46.Không Muốn Trở Về Với Sự Cô Độc Trước Kia
Năm đó, Lãng Quy có quen một cô gái ấy nhưng khi dẫn theo bạn gái đến gặp những người bạn thân của mình thì không ngờ rằng, cô ta lại thích gã bởi sự nổi tiếng là cháu đích tôn nhà họ Cao, thậm chí là lén lút lấy số điện thoại của gã từ máy Lãng Quy, những ngày sau đó cô ta liên tục tìm đến gã để làm phiền, Cao Trí Đức quyết định gặp cô ta một lần để nói cho ra lẽ, ấy nhưng bởi quyết định đó mà hai người bạn thân xảy ra tranh cãi mà cạch mặt nhau.
Lãng Quy vô tình bắt gặp người yêu của mình ôm gã mà không nhìn ra gương mặt khó chịu, cánh tay xua đuổi của gã. Dù gã có giải thích khô cả họng, Lãng Quy vẫn không tin, chỉ cho đến khi gã phải tự mình theo dõi cô ta như một tên paparazzi, khổ sở bởi lần đầu tiên phải đích thân ra tay làm chuyện này, trước là khẳng định sự trong sạch của bản thân sau là giúp kẻ đang bị che mờ mắt kia sáng mắt ra.
“Đâu phải một mình tôi, cô ta còn chủ động giăng bẫy với những người khác nữa kìa”
Giật lấy những tấm ảnh từ tay gã, Lãng Quy bóp chặt nó trong tay, tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc tại đây, tình bạn vẫn có thể tiếp tục nhưng không ngờ, Lãng Quy lại thù dai mà ý định trả thù vẫn còn hiện hữu, dù cho lỗi lầm không phải do gã.
Ôm gã, Bạch Mai Trúc xoa lưng an ủi, bạn thân quay lưng dửng dưng với nhau bởi những điều không đáng. Cô cảm thấy bản thân như vừa làm một việc tốt, giúp sự việc này lật tẩy, nếu càng để lâu hơn, sẽ có người càng tổn thương.