"Thiếu Đinh Khánh Lam và Trạch Thanh Hy, họ đâu rồi?" Một nam sinh viên lên tiếng.
"Mình đây!" Giọng nói mềm mại đáng yêu vọng ra, Trạch Thanh Hy bước ra với bộ váy màu phấn hồng dài ngang đùi. Mái tóc dài buông thả, chỉ tết vài nọn rồi kẹp ra phía sau.
"Hú hú, xinh quá!"
"Thanh Hy đẹp gái quá nha~"
Những nam sinh không kìm nổi mà đua nhau huýt sáo tán thưởng. Trạch Thanh Hy mỉm cười ngại ngùng, loay hoay tìm kiếm Lý Ngộ Tranh, lại thấy anh vẫn nhắm hờ mắt tựa vào gốc cây khiến cô ta có phần tủi thân.
"Thế còn Tiểu Lam đâu?" một nữ sinh không thấy Đinh Khánh Lam liền hỏi.
"Cô ấy hình như vẫn trong phòng thay đồ." Trạch Thanh Hy vẫn cố nặn ra nụ cười khi nhắc đến Đinh Khánh Lam, nhưng rõ ràng trong ánh mắt lại rất lạnh lùng.
"Ngộ Tranh!!" Một tiếng gọi thanh thoát vang ra từ khe cửa khép hờ của cửa hàng. Anh chàng đang nhắm mắt nghe thấy liền mở mắt ra, duỗi chân tới gần. Mọi người nghe thấy Đinh Khánh Lam gọi Lý Ngộ Tranh thì cũng chẳng nói gì, im lặng chờ Lý Ngộ Tranh tiến tới.
"Chuyện gì?" Lý Ngộ Tranh nhìn qua khe hở, lông mày nhíu chặt lại "Đổi bộ khác đi."
Mấy người đằng sau nghe thấy vậy liền lao nhao hết cả lên.
"Bộ nào thế?"
"Tiểu Lam ra đây cho tụi này chiêm ngưỡng nào!!"
"Hú hú, mĩ nhân ơiii"
Một cậu năm sinh vô tình bị xô vào cánh cửa, khiến cả cánh cửa mở toang ra. Mọi người ngơ ngác nhìn Đinh Khánh Lam đang đứng trước mắt không thốt lên lời. Nữ thần!! À không, quỷ!! Cũng không phải... Phải nói thế nào đây? Trông cô giờ đây đẹp vô cùng. Chiếc quần bò ống rộng dài ngang bắp chân, cùng với chiếc áo Croptop cộc tay đen bó sát để lộ ra phần eo thon gọn, mái tóc buông thả tự nhiên. Cả bộ đồ tôn lên vóc dáng quyến rũ. Đôi mắt diều hâu tinh sâu sắc sảo, cả khuôn mặt không tính tí phấn son nào, hồng hào tự nhiên. Đôi môi đỏ mọng, đôi chân mày thanh thoát hơi nhíu lại.
"Xấu, đi thay bộ khác." Lý Ngộ Tranh tối sầm mặt mày, kéo tay cô trở lại vào trong.
Những con mắt đằng sau trợn tròn. Anh trai à, cực phẩm luôn đấy? Xấu chỗ nào hả?