• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng học ngành sư phạm, lại vốn là mọt sách, việc gây dựng một câu chuyện đan xen thật và giả sao cho thật chân thực, sống động không làm khó được Tấm. Cô còn lý giải mọi yếu tố thần linh gặp được rất gần gũi, không giống chút nào với những kẻ chuyên phun nước bọt, bịa chuyện nói láo.

Qua khóe mắt thi thoảng thấy Vua gật đầu tán thưởng, lại thấy bóng lưng mấy phi tần càng thêm run rẩy, Tấm thật thấy hả dạ.

Làm hại người ta, hại không được, lại bị ông trời điểm tên chỉ tội, quả là đủ đau.

- Dạ thưa hoàng thượng, ngay khi thần thiếp được ban phép sống lại, đã nằm mộng thấy Bụt hiện về báo rằng, kẻ kia lại đang muốn ra tay hãm hại Mỹ nhân - vốn là em gái ruột của thiếp. Thật là trời xanh phù hộ cho thiếp gặp lại hoàng thượng, được Hoàng thượng tin tưởng đưa về cung vạch trần kẻ ác độc nọ...

- Đã là vậy, An tần, có kẻ đó trong số những người ở đây không?

- Dạ thưa hoàng thượng, có ạ - Nhận được ánh mắt ra hiệu của Vua, Tấm mạnh dạn gật đầu,  chắc nịch nói.

- Nàng hãy chỉ đích danh kẻ đó cho trẫm. 

- Thưa hoàng thượng, chính là nàng ta.

- Thưa hoàng thượng, oan cho thần thiếp, An tần thật là ngậm máu phun người

Tấm vừa dứt lời đã có kẻ vội vàng rơi vào bẫy. Cũng không trách nàng ta được, Tấm đứng ngay sát bên, lại ở tư thế trên cao nói vọng xuống. Các nàng quỳ gần nhau, kẻ có tật, lại đã nghe khủng bố tinh thần nãy giờ, nghi Tấm được thần tiên trợ giúp sẽ chỉ ra mình, ắt giật thột vội vàng đi biện minh. Huống chi lúc Tấm chưa đến nàng ta vốn đã bị nhắc vài lần.

Vua mắt lạnh nhìn vị được xưng là Hiền phi kia đang kể lể, khóc lóc như bà bán rau ngoài chợ, có bao nhiêu là ngán ngẩm. Tưởng rằng cao tay, đã lắt léo qua được  mấy lượt  tra xét của Vua, lại bị đánh bại bởi đòn tâm lý đơn giản. 

Tấm mới ngạc nhiên hơn cả. Vị Hiền phi này với cô đụng mặt không quá 3 lần, tại sao lại có thể căm ghét đến nỗi hết âm mưu giết cô lại quay sang hãm hại Cám. Vốn dĩ là cô thả lưới vị Hoàng quý phi cao quý quỳ ngay bên cạnh, không ngờ lại cất vó được người này. Mục tiêu thay đổi làm Tấm nghĩ ngợi, tạm thời án binh bất động, theo dõi vẻ mặt, hiệu lệnh của vị phật gia chân chính ngồi trên cao kia.

- Được rồi - Vua phất tay cắt ngang những lời dài dòng của Hiền phi - Ngươi nói ngươi oan ức, vô tội, vậy trẫm hỏi ngươi tại sao trên người con cung nữ đã chết kia lại có mật chỉ của ngươi.

- Oan khuất quá thưa hoàng thượng - Bị nhà Vua dùng giọng điệu hỏi cung, giọng nức nở của Hiền phi càng thêm thê thiết - Thần thiếp đâu có đưa mật chỉ gì cho nó, hẳn là có kẻ rắp tâm đổ tội cho thần thiếp, con cung nữ ấy chết cháy rồi làm sao trên người có mật chỉ gì còn được...

- Ồ thật thú vị - Vua vươn người ra phía trước - Trẫm có nói cho ngươi là nó bị chết cháy sao?

- Là... là thần thiếp nghe họ nói thế - Hiền phi lắp bắp.

- Ngươi chỉ trẫm xem ai nói, ai lại biết trong khi việc này ngoài trẫm và một số người sẽ không bao giờ nói ra, chỉ có hung thủ thực sự là tường tận - Vua ngồi thẳng dậy, hai tay vỗ vào nhau ra hiệu, lập tức có một thái giám bê lên cái khay nhỏ, trên khay là mấy xâu tiền đồng. Vua nhặt lên một xâu rung cho nó kêu leng keng, giữa bầu không khí trang nghiêm, âm thanh vang lên nghe thật quỷ dị.

- Hiền phi, ngươi nhận ra thứ này không? Trẫm cho phép ngươi ngẩng đầu lên.

- Dạ là tiền đồng thưa hoàng thượng.

- Tiền đồng loại gì?

- Thứ cho thần thiếp không trông rõ từ xa.

- Ngươi còn cần trông rõ? Hay để trẫm xem hộ ngươi nhé, là đồng tiền một cân.

- Thần thiếp không hiểu ý của hoàng thượng. 

Từ cái gáy trơn nhẵn của Hiền phi trượt xuống càng thêm nhiều mồ hôi. 

- Toàn, ngươi nói rõ cho nàng ta biết xuất xứ của số đồng xu này.

Vua dứt lời, thái giám Nguyễn Toàn liền dùng chất giọng âm nhu kể về lai lịch của những đồng tiền một cân trên khay. Tấm nghe rõ, trong lòng thầm dựng lên ngón cái, nhà Vua quả không phải người đơn giản, có thể tra sát như vậy.

Đại thể, đồng tiền một cân vốn là đồng tiền triều đình đúc thử, sau khi đúc xong Vua và quần thần tự nhận thấy không phù hợp cho lưu hành trong dân gian liền loại nó. Số lượng đúc thử ít ỏi được phân phát cho các cung làm đồ cho các bà phi khen thưởng người hầu. Khi ra cung họ có thể đổi lấy đồng tiền thông hành. Mà trong mỗi cung, sẽ có một cuốn sổ ghi chép rõ lại từng khoản thu chi này. Chỉ cần tra từ cuốn sổ, kẻ đưa tiền mua chuộc cung nữ nọ sẽ không thể thoát. 

Như Tấm dự đoán, Hiền phi đang quỳ lập tức xuội lơ ngồi phịch xuống, tay ôm mặt, nước mắt như vỡ đê tràn qua từng kẽ ngón tay. Nàng ta không thanh minh lời nào nữa, nhận hết từ việc mua chuộc cung nữ nọ tẩm độc mạn đà la cực mạnh lên tấm vải lúc đến thu, nhân tiện làm cho mình trúng độc chút ít ngất xỉu. Một mũi tên trúng hai con chim, vừa loại được cái gai trong mắt là Mỹ nhân, vừa làm cho Hoàng quý phi bị liên lụy vào. Khi Mỹ nhân bị giải về quê, ngỡ là đã xong, liền giết cung nữ nọ diệt khẩu, lại bày ra hiện trường là tự thiêu bên khung cửi. Nếu chẳng may Mỹ nhân thoát nạn, sẽ còn nhiều người ở các cung bị lôi vào chứ không riêng gì nàng ta. Ai ngờ một phút sơ sẩy, bị nắm thóp. Nhưng Hiền phi sống chết không nhận tội giết Tấm. Vua liền cho người lôi ra ngoài, giam lại chờ hồi sau truy xét.

Cả cung Khôn Thái lại trở lại im phăng phắc, chỉ còn tiếng hít thở nông sâu của mọi người. Có vài nàng còn rung rung vai câm nín khóc, hẳn vì quá là sợ hãi. Vua im lặng ngồi nhìn, ánh mắt như điện, không chút hơi ấm, thật giống như nhìn lũ vật mình nuôi. Sau cùng ngài thở dài mềm giọng:

- Các nàng đều biết vai trò của mình, đã có không ít ngày tháng bên trẫm, thế mà vì chút ganh tị hiềm khích nữ nhân mà ra tay hãm hại, đổ oan cho người tốt...Nhà Vua dừng lại một chút, ánh mắt bắn đến Hoàng quý phi đang quỳ gần ngài nhất.

- Còn nàng, Hoàng quý phi, trẫm tin tưởng giao nàng chăm lo cho Lục cung, nàng lại thất trách để xảy ra chuyện thị phi này, phạt nàng nửa năm bổng lộc, cung vụ sẽ để Hoàng thái hậu trông nom một tháng. Nàng còn lời gì để nói không?

- Hoàng thượng anh minh, thiếp quả thực có lỗi lớn, xin nguyện chịu phạt - Hoàng quý phi giờ này mới lên tiếng, thân thể run rẩy xúc động, trên má còn hoen nước mắt, trông thật điềm đạm, khiến người thương tiếc.

Nhà Vua gật đầu vẻ hài lòng, lại quay sang Tấm vẫn đang đứng khiêm cung một bên.

- An tần, nhờ đức độ hơn người, chết đi lại được thần tiên trợ giúp sống lại. Án của nàng trẫm sẽ tiếp tục tra xét trả lại cho nàng công bằng. Nay trẫm phong nàng làm tam giai tần Hiền tần, mong nàng sẽ lấy đức độ hơn người đó làm phúc cho lê dân, bách tính..

- Thần thiếp tạ ơn hoàng thượng - Tấm quỳ xuống, trong lòng tự nhiên không tránh khỏi nặng nề.

Phân vị càng cao, cơ hội ra cung càng thấp.

Người phải trừng phạt đã phạt, người cần ban thưởng cũng đã công bố.  Vua căn dặn thêm vài điều rồi lệnh cho các nàng trở về. Riêng Tấm, Vua giữ lại bên cạnh.

Tấm bước theo chân Vua trong Tử Cấm thành rộng lớn. Đã qua đoạn lo lắng, cô lại thấy cung cấm tường vây bao quanh đột nhiên như ập trở lại, thít mình trong sự ngột ngạt đến khó thở. 

Tấm kín đáo thở dài, lại giật thót khi nghe Vua thì thầm:

- Sự việc đã ngã ngũ, phải chăng em cũng  nên đền đáp ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK