Mục lục
ĐÍCH NỮ TRUYỆN KÝ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khó coi, quả thực là quá khó coi! Cô nương tốt nhà ai sẽ không biết xấu hổ như thế? ! Quả thực là mất hết mặt mũi Hạ gia! Hạ Lịch thấy một màn như vậy, tức giận đến mức cả người phát run, nếu không phải Hạ Liên Phòng rúc vào trong ngực ông nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, Thượng Quan thị thật sự cảm thấy mình sẽ chết dưới ánh mắt ông!



Hạ Lục Ý vẫn mơ mơ màng màng, nàng đưa tay dụi dụi con mắt, vào đông giá lạnh vô cùng, rất nhanh, nàng ta liền triệt để thanh tỉnh, thấy bốn phía đứng tất cả đều là ngoại nam, trên người mình lại không mảnh vải che thân, lập tức hét lên một tiếng, dùng thảm đem mình bao chặt chẽ lại, nhưng cho dù vậy, vai vẫn lộ ở bên ngoài, cho mọi người nhìn đủ. "Phụ thân, phụ thân? !" Quay đầu nhìn thấy Thượng Quan thị, vội cầu cứu: "Mẫu thân, mẫu thân! Nương mau cứu ta a! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra nha!"



Thượng Quan thị phịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Hạ Lịch: "Lão gia! Tỳ thiếp tuy không so được phu nhân xuất thân cao quý, nhưng cũng là đích nữ thư hương thế gia, trước giờ đều tuân thủ quy củ hiểu cấp bậc lễ nghĩa, ngày thường chỉ bảo nữ nhi cũng là tận tâm tận lực, việc này khẳng định không phải ý của Lục Ý, nhất định là có người âm thầm hãm hại nó! Bằng không sao nó không ỏ sân viện của mình, lại cố tình chạy đến trong sân Liên nhi? !" Nói xong, tầm mắt đảo qua người ba tỷ đệ Hạ Liên Phòng, trên mặt lại là uất ức , nước mắt nói đến là đến, vẻ nhu nhược bất lực, để người ta thấy, thật là làm cho lòng người sinh không đành lòng.



Nhưng người ở chỗ này, ai mà không phải quan to lộc hậu, thê thiếp thành đàn? Bọn họ trong ngày thường cao cao tại thượng, thấy qua mĩ nhân đếm không hết, Thượng Quan thị có mĩ, cũng là đã có tuổi tác, lại là di nương Hạ phủ, nay xem thái độ của Hạ Lịch, ai dám nói chuyện giúp bà ta?



"Hãm hại? !" Hạ Lịch cười lạnh. "Ngươi dưỡng ra hảo nữ nhi, không hiểu tiến thoái không rõ lễ pháp, nay làm ra gièm pha nhe vậy, lại trách người bên ngoài hãm hại vu khống nàng?"



"Khụ, khụ!" Hạ Liên Phòng đưa tay bịt miệng mũi, hít một hơi thật sâu, lo âu nhìn Hạ Lịch, thỉnh cầu nói: "Phụ thân, hay là trước cho Lục Ý muội muội phủ thêm bộ y phục đi, ở đây chư vị đại nhân đều là nam tử, mặc kệ Lục Ý muội muội đã làm sai điều gì, đều muốn bảo toàn danh tiết cho nàng trước nha!" Nói xong, run rẩy cởi bỏ áo choàng giao cho Lục nương bên cạnh, "Nhanh đi phủ thêm cho tứ tiểu thư."



Mọi người nghe xong, đều cảm thấy Hạ gia đại tiểu thư này đoan trang thanh lịch, có phong cách quý phái, cộng thêm tâm tư thiện lương nhẵn nhụi, thực là giai nhân khó được đáng quý. Trái lại di nương Hạ phủ, nữ nhi gặp chuyện không may, trước tiên không nghĩ tới khoác thêm bộ y phục cho nàng, mà ngược lại là quỳ xuống dập đầu với Hạ đại nhân, chỉ trích có độc thủ sau màn, tâm địa không thể không nói không lãnh khốc, thủ đoạn không thể không nói không cao minh a! Nếu không phải Hạ đại tiểu thư nhắc nhở, ở đây rất nhiều trọng thần, lấy cách nói của Thượng Quan thị, nói không chừng còn muốn vu cáo bọn họ cộng đồng làm bẩn danh tiết Hạ Lục Ý đâu!



Kỳ Hoài Húc lấy trọng điểm lại không giống người khác: "Nguyên lai, khuê danh đại tiểu thư là Liên, hương xa ích thanh, cao vút tịnh thực, quả nhiên là thanh lệ thoát tục như đại tiểu thư. Hạ đại nhân thật là có nữ nhi tốt nha!" Hắn là thích chơi đùa ấu đồng, nhưng cũng phân rõ người nào thân phận có thể chơi, người nào thân phận không được đụng vào.



Hạ Lịch nhìn hắn một cái, không biết hắn rốt cuộc là thật tâm tán thưởng Hạ Liên Phòng hay là ám phúng thứ nữ Hạ Lục Ý, lãnh đạm nói: "Thế tử tán thưởng."



Hạ Lục Ý được áo choàng, vội vàng đem mình vây lại, không còn da thịt loã lộ ra ngoài, nàng thế này mới quay đầu đi xem nam tử bên người. Vừa thấy là Thượng Quan Ngộ, nhất thời vừa hận vừa giận, tại sao là hắn? ! Tuy rằng ông ngoại cùng cậu đều làm việc dưới trướng Tề vương môn hạ, nhưng cũng chỉ là cái chính lục phẩm, mình sau này phải gả cái rể hiền chứ! Sao có thể cùng biểu ca gây ra cái thị phi gì? Lập tức khóc lóc kể lể: "Phụ thân! Nữ nhi vô tội, nữ nhi không có gặp riêng nam tử! Chỉ là không biết kẻ cấu xa nào, đem ta cùng biểu ca gộp chung lại! Ngộ biểu ca là con trai độc nhất của cữu phụ, cháu trai của mẫu thân, chẳng lẽ nữ nhi sẽ cùng hắn làm cái chuyện xấu xa này sao? Cầu xin phụ thân làm rõ, cho nữ nhi một cái công đạo!" Nói xong, anh anh sụt sùi khóc, bộ dáng thập phần ủy khuất.



Hạ Hồng Trang thuỷ chung chưa từng mở miệng cũng đi tới quỳ bên cạnh Thượng Quan thị: "Cầu xin phụ thân cho muội muội một cái công đạo! Hồng Trang tin tưởng nàng quyết sẽ không làm ra chuyện như thế, nhất định là có người cố ý hãm hại!"



Thượng Quan Ngộ không nói một lời, bởi vì hắn đã bị dọa sợ ! Chuyện này không giống cô cô nói! Không phải nói ở cùng hắn hắn sẽ là Hạ Liên Phòng sao? Cô cô nói đến lúc Hạ Liên Phòng bị huỷ danh tiết, chỉ cần mình đợi đến nàng cập kê, nàng nhất định phải gả cho mình, Hạ Lịch ái nữ sốt ruột, tiền đồ của mình cũng có bảo đảm, nhưng, nhưng cùng hắn nằm cùng một chỗ thế nào lại là Lục Ý biểu muội? !



Hắn lúc trước đích thật là đã thương lượng xong với Thượng Quan thị, đầu tiên là hắn vào Hạ phủ giúp Hạ Lan Tiềm giải độc, sau đó mượn danh nghĩa này ở tạm Hạ phủ, rồi lộ diện trên yến hội của Hạ Lịch để mọi người biết hắn là ân nhân Hạ phủ, nói như vậy, chờ "gian tình" của hắn cùng Hạ Liên Phòng bị phát hiện, cũng sẽ không có ai đem hắn nói thành là đăng đồ tử hoặc là kẻ tặc, chỉ cho rằng hai người lưỡng tình tương duyệt. Cho nên hắn mới có thể tại nửa đường liền nói mình say, có chút choáng váng đầu, mượn cớ này hồi khách sân viện, nhưng lại đi nhầm đến Hạm Đạm trúc, bởi vì âu yếm cô nương của mình trụ ở bên trong, vốn là muốn dùng cái này làm cớ, khi Thượng Quan thị dẫn người đến "Bắt kẻ thông dâm", thuận nước đẩy thuyền nói lẫn nhau nhất kiến chung tình, tình đến khó giữ mình, nhiều người làm chứng như vậy, dù Hạ Lịch muốn từ chối cũng không được!



Nhưng sự tình sao sẽ biến thành cái dạng này? ! Hắn đích xác là đến Hạm Đạm trúc, cũng cùng Hạ gia tiểu thư nằm ở trên giường, nhưng đó là thứ xuất tiểu thư, không phải đích xuất ! Hai người căn bản chính là khác nhau một trời một vực!



"Di, vị này... Hình như là lúc trước trên yến hội nói choáng váng đầu trở về phòng nghỉ tạm Thượng Quan công tử nha!" Trong đám người có tinh mắt nhận ra được. "Hắn không phải ân nhân Hạ phủ ân? Như thế nào lại cùng tiểu thư Hạ phủ làm ra việc xấu xa như thế? !"



Nghe vậy, Thượng Quan Ngộ vội vàng vẫy tay phủ nhận: "Không không không! Ta, ta không có, ta không có! Ta, ta căn bản là không biết đã xảy ra chuyện gì a! Ta uống say !"



Ba mẹ con Thượng Quan thị đều quỳ trên mặt đất, Hạ Lịch nếu không nhả ra, sợ là sẽ bị lên án ông lãnh khốc vô tình. Hạ Liên Phòng ánh mắt lóe lóe, rời khỏi Hạ Lịch ôm ấp, không hiểu hỏi: "Thượng Quan công tử nếu đã say, cũng khó tránh khỏi sẽ kìm lòng không đậu, phụ thân, nếu đã như thế, cũng coi là việc có nguyên do..."



Nghe Hạ Liên Phòng ý tứ là muốn đem Lục Ý cùng Thượng Quan Ngộ đưa làm đống, sắc mặt Thượng Quan thị nhất thời đại biến! Hai nữ nhi này của bà ta, sinh được như hoa như ngọc, nàng đã sớm tính toán tốt, tương lai chờ nữ nhi cập kê, liền cầu lão gia tìm cho một nhà chồng tốt, nếu có thể gả vào hoàng thất, càng là dệt hoa trên gấm, nhưng ai ngờ hôm nay tính kế Hạ Liên Phòng không thành, ngược lại lại hại con gái của mình! Bà ta là cô cô của Thượng Quan Ngộ, hiểu rõ hơn bất cứ ai rằng đứa cháu này có bao nhiêu chơi bời lêu lổng chuyện gì làm cũng không thành, Lục Ý nếu gả cho hắn, đời này đều bị hai đích xuất đạp ở dưới chân !



Bản thân mình bị tiện nhân chết sớm kia áp một đầu, chẳng lẽ nữ nhi của mình cũng muốn thấp hơn nữ nhi tiện nhân kia một bậc hay sao? ! Không, bà ta không cam lòng!



"Lão gia! Ngộ nhi nếu đã uống say, có khi nhầm người rồi, cũng không phải không có khả năng, nếu không sao nó không đến chỗ Lục Ý, lại đến Hạm Đạm trúc chứ?" Bà ta đã nghĩ, quyết tâm vô luận thế nào cũng muốn lôi Hạ Liên Phòng vào, hôm nay danh tiết của Lục Ý xem như đã hủy , nhưng Hạ Liên Phòng cũng đừng mong được yên! "Chỉ là đáng thương Lục Ý, không lý do phải gánh tội thay người khác! Cầu mong lão gia nhìn rõ mọi việc, cho Lục Ý một cái công đạo!" Nói xong, nhìn về phía Thượng Quan Ngộ, lớn tiếng chất vấn: "Ngộ nhi! Cô cô đối đãi với ngươi tốt như vậy, ngươi giúp Tiềm Nhi giải độc, cô cô cũng nói, ngày sau lão gia sẽ làm hậu tạ, nhưng sao ngươi có thể nào làm việc như vậy? ! Nếu có thích cô nương nào, nói với cô cô là được, sao có thể mượn cớ say rượu tùy tiện đến sân viện người ta!"



Nói tới nói lui, dù chưa nói nữ tử chân chính có tư tình với Thượng Quan Ngộ là Hạ Liên Phòng, nhưng cũng còn kém chỉ mặt gọi tên. Nếu không phải Hạ Liên Phòng, tại sao Thượng Quan Ngộ không tới sân viện khác, cố tình đến Hạm Đạm trúc? !



Thượng Quan Ngộ đến cùng còn không tính ngu xuẩn, lập tức hiểu dụng ý cô cô, hắn lập tức đứng dậy quỳ đến trước mặt Hạ Lịch, bang bang bang ngẩng đầu lên: "Hạ đại nhân! Là tiểu nhân bị quỷ mê tâm hồn! Bằng không quyết sẽ không tự tiện xông vào Hạm Đạm trúc, gây ra phiền toái lớn như vậy cho đại tiểu thư! Chỉ mong Hạ đại nhân tha Lục Ý biểu muội, nàng, nàng là vô tội !"



"Ngộ nhi! Ngươi quả nhiên khiến cô cô quá thất vọng! Vì một cái nữ tử, ngươi lại nhẫn tâm khiến Lục Ý chịu chậu nước bẩn này!" Thượng Quan thị khóc hô một tiếng, "Còn không nói mau người nọ là ai! Chẳng lẽ ngươi thật muốn hại chết biểu muội ngươi không thành!"



Thượng Quan Ngộ lại cắn chặt hàm răng: "Không! Nàng là người thương của ta, ta quyết sẽ không để bất luận kẻ nào xúc phạm tới nàng !" Ngoài miệng nói như vậy, tầm mắt lại như có chút vô liếc qua Hạ Liên Phòng, rõ ràng để người khác vừa nhìn liền biết người tư thông với hắn là ai.



Liền có nhân bắt đầu bàn luận xôn xao, vừa nói Hạ đại tiểu thư không giống ngừoi vô sỉ như thế, vừa nói tri nhân tri diện bất tri tâm, lời sau người nói cũng không nhiều, chung quy bọn họ ai cũng không dám đi chọc Hạ Lịch. Người này tuy là quan văn, nhưng nếu tính tình cứng rắn lên, ngay cả đương kim Thánh Thượng cũng dám cãi, bọn họ không thể trêu vào. Tuy rằng Hạ Lịch ở trong quan trường công chính liêm minh, nhưng Hạ Liên Phòng là đích trưởng nữ của hắn, vạn nhất ngày sau hắn bởi vì ghi hận việc này mà gây khó dễ cho bọn họ, hoặc là tùy ý nói xấu mình trước mặt thánh thượng thì không ổn chút nào đâu .



Nghe cô cháu Thượng Quan thị kẻ xướng người hoạ, Hạ Liên Phòng không khỏi cảm thấy buồn cười, Hạ Lục Ý đều đã cái dạng này , Thượng Quan thị chẳng những không nghĩ nhân nhượng cho khỏi phiền, còn quyết tâm muốn đem mình kéo xuống nước, cắn chặt như thế, nhất định muốn hủy hoại nàng đến cùng. Nhưng, nàng là Hạ Liên Phòng từ bi kiếp trước sao? Ánh mắt mờ mịt, nhìn về phía Thượng Quan thị: "Nhị phu nhân nói đúng vậy, nếu Thượng Quan thiếu gia thật sự vì bảo hộ người nào đó mà để Lục Ý muội muội chịu tiếng xấu thay cho người khác, đó thật là quá nhẫn tâm, chung quy Lục Ý muội muội là vô tội, ngươi có thể nào vì che chở người nào đó, liền nhẫn tâm thương tổn nàng sao?"



Nghe vậy, Thượng Quan thị hung hăng liếc Thượng Quan Ngộ, "Còn không nói mau! Chẳng lẽ ngươi định ép chết biểu muội ngươi mới được!"



Thượng Quan Ngộ lộ vẻ mặt do dự, sau một lúc lâu, noi với Hạ Liên Phòng: "Liên nhi, là ta đối với nàngkhông đúng!"



Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK