Nơi giam giữ ma thú này của Âu gia, có lẽ đã có tuổi thọ tương đối, bên trong ngưng tụ không ít tâm huyết của trận pháp sư của Âu gia, không thể không nói, năm đó trận pháp sư của Âu gia có thể giúp Âu gia trở thành một thế gia trong Hồn điện, thấu hiểu trận pháp xác thực có chỗ độc đáo riêng.
Bọn họ không hiểu trận pháp bằng Trang Dịch, học tập trận pháp của triệu hoán sư, tự hiểu trận pháp của dị ma, còn được Lâu Huyền Uyên chỉ dẫn, nhưng người Âu gia rất thông minh, biết kết hợp trận pháp của bản thân với trận pháp trên người ma thú, cứ như vậy, Trang Dịch phá giải là trận pháp kết hợp giữa hồn sư cùng triệu hoán sư, mà không phải chỉ riêng Âu gia hoặc trận pháp của ma thú.
Theo cách ma thú càng ngày càng gần, trận pháp cũng trở nên càng thêm phức tạp, Trang Dịch như đang cởi móc liên hoàn, hủy đi một tầng lại một tầng, loại cảm giác thuận tay này, trôi chảy làm Trang Dịch có chút nghiện.
Ngay khi Trang Dịch lại mở ra một trận pháp nữa, đang định tấn công một trận pháp khác, đột nhiên, Lôi Tu vẫn luôn yên lặng không tiếng động nhảy lên trước mặt Trang Dịch, ngăn cản bước chân hắn.
Trang Dịch lập tức tỉnh táo lại, nghi hoặc nhìn Lôi Tu: “Làm sao vậy?”
Thân thể Lôi Tu xoay ngang trước mặt Trang Dịch, nó không trả lời Trang Dịch, mà là quay đầu nhìn chằm chằm trận pháp kế tiếp.
Một luồng lôi điện bắn ra khỏi cơ thể Lôi Tu, như tia chớp bay vào trong trận pháp tiếp theo, trận pháp giống như bị điện giật, lấp lánh ánh sáng màu tím, nhưng không đến vài giây đã biến mất, bị trận pháp hấp thu.
Tất cả bốn phía chợt bình tĩnh lại, hai giây sau, chợt nổ tung như nước sôi, hồn lực bay vụt ra như nước mưa, tập trung đánh về phía Lôi Tu.
Lôi Tu không lựa chọn phản công, mà là linh hoạt nhảy ra, trận pháp xác định vị trí của Lôi Tu mà tấn công, một đường đuổi theo Lôi Tu không buông, hơn nữa theo Lôi Tu càng trốn, công kích xuyên qua bốn phía càng hấp thu nhiều hồn lực, giống như quả cầu tuyết, càng lúc càng lớn.
Trang Dịch nhìn chằm chằm công kích kia, cả người lạnh run —— hồn lực này, rõ ràng là của hắn!
Tuy rằng trải qua trận pháp chuyển hoán, sử dụng vụng về, lực tấn công đã tổn thất lớn, nhưng một trận pháp mà thôi, lại có thể hấp thụ hồn lực của người phá giải, sau đó dùng nó để tấn công, đã đầy đủ làm người lạnh sống lưng!
Lôi Tu thấy Trang Dịch hiểu được, thân thể đang chạy như bay dừng lại, tàn ảnh nối tiếp sau lưng Lôi Tu, Lôi Tu quay đầu, há miệng, hội tụ một quả cầu sét ở trong miệng, sau khi chạm đến đòn tấn công kia, quả cầu sét cũng không cứng đối cứng với nó, mà là bao bọc lấy công kích, đồng hóa, cuối cùng dưới sự khống chế hồn lực cao siêu của Lôi Tu, hóa thành hồn lực ôn hòa, dần dần tiêu tán ra trong không trung.
Khi Lôi Tu xử lý xong chuyện này, Trang Dịch đã đi tới bốn phía, cẩn thận suy nghĩ chỗ độc đáo của trận pháp này.
Một khi bước vào trận pháp, năng lượng bên ngoài bị chặn, trừ khi phá giải, hồn sư không thể bổ sung hồn lực, đối với điểm này, rất nhiều trận pháp đều có thể làm được, Trang Dịch hiện tại đã là hồn sư cấp tám, biết sử dụng ít hồn lực nhất phát ra tấn công chuẩn xác nhất, cho nên cũng không để điều này trong lòng.
Nhưng lúc này biết trận pháp này có thể hấp thu hồn lực của hắn rồi tiến hành đánh trả hắn, Trang Dịch lại không thể không coi trọng.
Thẳng đến lúc này, Trang Dịch mới phát hiện bản thân coi thường người bày trận này, trừ kết cấu trận pháp tinh xảo ra, người bày trận này vô cùng khéo léo lợi dụng nhược điểm tâm lý của lòng người, một khi gặp phải trận pháp sư cao cường, làm cho người này giống như bị nghiện vậy, từng tầng từng tầng phá trận, từng bước từng bước đi vào trong bẫy rập.
Nếu như không phải vừa rồi Lôi Tu ngăn cản Trang Dịch, có thể đoán trước, theo trận pháp trung tâm càng ngày càng phức tạp, Trang Dịch cần đưa vào càng nhiều hồn lực, đợi đến lúc hắn đứng ở tầng trận pháp cuối cùng, chờ đợi Trang Dịch, sẽ là công kích cực mạnh hình thành từ chính hồn lực của hắn, làm cho hắn vĩnh viễn dừng lại.
Nhìn thấu điểm này, Trang Dịch rơi vào suy nghĩ.
Hắn hiện tại đã đi qua một nửa trận pháp, mục tiêu hôm nay là nhìn thấy bổn mạng thú, Trang Dịch tuyệt đối không thể buông tay, mà tiếp tục đi, Trang Dịch nhất định phải phát ra càng nhiều hồn lực, có nguy cơ thất bại.
Lôi Tu đứng bên cạnh Trang Dịch, nhìn mặt nghiêng tinh xảo của hắn, đôi mắt màu xám nhạt hơi rũ xuống, mũi thẳng thanh tú cùng chiếc cằm có độ cong nhu hòa, cuối cùng, tầm mắt Lôi Tu dừng lại trên đôi môi mềm mại của Trang Dịch.
Lúc này, khóe môi Trang Dịch hơi hơi cong lên, độ cong mềm mại, Lôi Tu nhìn đến chóp đuôi cũng nhịn không được hơi hơi cong lên.
“Thật là một trận pháp bẫy thú vị, bất luận ta thông qua hay là thất bại, trong quá trình phá trận, tuy rằng phá được trận pháp, lại đưa vào vô số hồn lực, củng cố trận pháp cho Âu gia.” Trang Dịch quay đầu nhìn Lôi Tu nói, “Bất luận như thế nào, Âu gia đều chiếm được chỗ tốt, cách nghĩ thiên tài —— Lôi Tu, ngươi làm sao vậy?”
Khi tầm mắt đối diện với Lôi Tu, lông trên người Lôi Tu đột nhiên xù lên, lập tức quay đầu đi, bất luận là động tác hay vẻ mặt, nhìn qua đều cực kỳ mất tự nhiên.
Xoang mũi Lôi Tu phát ra tiếng thở coi như đáp lại Trang Dịch, ánh mắt lại không chịu đối diện với Trang Dịch.
Trang Dịch có chút ù ù cạc cạc, chẳng qua tính cách của cường giả đệ nhất không quá giống Lôi Tu trước kia, nhìn ra được không xảy ra chuyện lớn gì, Trang Dịch cũng không nghĩ nhiều, nói: Ta nghĩ ra cách phá trận, nhưng cần sự giúp đỡ của ngươi.”
Lôi Tu nghe vậy, lúc này mới khẽ đảo mắt nhìn về phía Trang Dịch.
“Mỗi khi đứng trước mặt một trận pháp mới, ngươi liền kích thích trận pháp tấn công, dẫn hồn lực của ta ra, sau đó ta lập tức phá trận, làm cho những hồn lực đó không thể lại bị thu về.” Trang Dịch nói, “Cứ như vậy, chờ chúng ta đả thông toàn bộ những trận pháp này, những hồn lực tách rời này, tự nhiên cũng sẽ biến mất.”
Lôi Tu gật gật đầu, biểu hiện không có dị nghị.
Nửa giờ sau, khi một tầng trận pháp cuối cùng bị Trang Dịch mở ra, theo từng tầng trận pháp biến mất, bóng tối từ phía trước xâm nhập đến, giống như mực đen dội đen bốn phía, không đến một phút đồng hồ, cả thế giới đều rơi vào trong bóng tối.
Dao động hồn lực cực nhỏ đánh úp lại, Lôi Tu nhận thấy nó trước tiên, nó biến sắc, lông cả ngươi đều nổ tung, lập tức xông về phía Trang Dịch, nhưng lại chậm một bước, theo dòng hồn lực của triệu hoán sư kia đảo qua, Trang Dịch đã biến mất khỏi vị trí ban đầu!
Khi dòng hồn lực của triệu hoán sư kia quét qua thân thể Trang Dịch, gần như trong nháy mắt, ba cột sáng ba hệ trong không gian tinh thần của Trang Dịch liền nổi lên phản ứng.
Một lực hút khó có thể chống lại thổi quét về phía Trang Dịch, Trang Dịch chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, chờ khi hắn lấy lại tinh thần, Trang Dịch phát hiện thân thể của mình đã ở trong một trạng thái nhẹ bỗng vô cùng huyền diệu.
Hắn lập tức mở mắt, hình ảnh chiếu vào mi mắt làm Trang Dịch cả kinh, một nam nhân lớn hơn người thường gấp hai lần, đang nằm bên cạnh hắn, lúc này đang lỏa thể, khi Trang Dịch nhìn hắn, nam nhân cũng mở mắt, con ngươi xám trắng trong sáng, giống như bảo thạch tốt nhất, tuy rằng nhìn qua thanh lãnh, nhưng ánh mắt nhìn hắn lúc này, lại cực kỳ dịu dàng.
Bởi vì mặt nhìn qua lớn gấp đôi người bình thường, Trang Dịch sững sờ hai giây, mới nhận ra nam nhân trước mắt này —— triệu hoán sư lúc trước Trang Dịch gặp được ở vực sâu Liệt cốc kia, Trang Tử Lưu!
Trang Tử Lưu đã chết rất nhiều năm, căn cứ theo lời hắn nói, hắn chỉ để lại đoạn hình ảnh trước khi chết ở vực sâu Liệt cốc kia… Như vậy, người Trang Dịch nhìn thấy lúc này, lại là thế nào?
Chẳng lẽ là ảo trận? Dù sao Trang Tử Lưu nhìn qua là rất thật, nhưng thân thể lại lớn gấp đôi người bình thường.
Không đợi Trang Dịch kinh ngạc xong, hắn phát hiện hắn đang đến gần Trang Tử Lưu. Rõ ràng thân thể không hề động, nhưng hình ảnh trước mắt lại chân thật hiện ra hắn đang cọ lên cổ Trang Tử Lưu.
Trang Tử Lưu lập tức phát ra tiếng cười trầm thấp, thanh âm rung động thông qua thân thể Trang Tử Lưu, truyền lại đến bên tai Trang Dịch, giống như nghe được thanh âm trong lòng Trang Tử Lưu.
Sắc mặt Trang Dịch hơi thay đổi, hắn coi Trang Tử Lưu là tiền bối của mình, chưa từng nghĩ đến phải mạo phạm như vậy… Huống chi, trừ Lôi Tu ra, Trang Dịch cũng không quen thân thiết với người khác như vậy.
Lúc này, Trang Tử Lưu giơ tay lên, sừ sờ thân thể Trang Dịch, Trang Dịch không cảm nhận được lực độ vuốt ve của Trang Tử Lưu, nhưng lại có một loại cảm xúc cực kỳ vui sướng đang lan tràn.
Loại trạng thái quỷ dị này làm Trang Dịch nhíu chặt mày, cố tình ngay sau đó, Trang Dịch chú ý tới Trang Tử Lưu cúi đầu, muốn hôn môi hắn.
Trang Dịch hoảng sợ: “Tiền bối, không thể!”
Trang Tử Lưu trước mặt giống như căn bản không nghe thấy lời Trang Dịch nói vậy, tiếp tục cúi đầu, mà Trang Dịch cũng phát hiện, bất luận hắn có giãy giụa thế nào, cảnh tượng trước mắt cũng không có một chút thay đổi, giống như linh hồn của hắn ở trong cơ thể người khác, trơ mắt nhìn từng hành động nhỏ của người khác, mà hắn cũng bị động phải nhận…
Đột nhiên, đôi mắt Trang Dịch sáng lên, hiểu được đang xảy ra chuyện gì.
Đây là cộng hưởng tinh thần lực!
Tình huống của Trang Dịch lúc này, giống như hồn thú trong không gian tinh thần của hắn vậy, gửi ở trong cơ thể hồn sư, có thể thông qua hồn sư cảm ứng được tất cả ở bên ngoài, nhưng bản thân lại không thể chỉ huy hồn sư.
Bình thường hồn sư có thể lựa chọn có chia sẻ cảm giác thân thể cùng cảm xúc nội tâm với các hồn thú hay không, rất hiển nhiên, kí chủ Trang Dịch đang gửi thân lúc này, chia sẻ cho hắn tất cả.
Những hình ảnh trước mắt này, có lẽ chính là ký ức linh hồn được triệu hoán thú để lại trong không gian độc lập mà Thượng Quan gia chủ đã nói đến… Như vậy thân phận của triệu hoán thú này không cần nói cũng biết, chính là triệu hoán thú Cửu Vĩ Hồ Trang Tử Lưu yêu sâu sắc mà lúc trước hắn nói đến kia, Bạch Ly.
Trang Tử Lưu từ từ cúi đầu, cách Bạch Ly càng ngày càng gần, lúc sắp hôn lên nó, Trang Tử Lưu lại thay đổi một động tác, dùng trán đỡ trán Bạch Ly.
Khoảng cách gần như vậy, đầy đủ Trang Dịch nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trong mắt Trang Tử Lưu, một con Cửu Vĩ Hồ toàn thân trắng như tuyết, lông xù nằm úp sấp ở trên giường, chín cái đuôi có buông ở bên người, có giơ lên cao cao, xõa tung, bộ lông đón gió rung rung, nhìn qua vừa đáng yêu lại muốn trêu chọc, lúc này nó được Trang Tử Lưu ôm, giống như một con búp bê vải béo múp, trên dưới toàn thân nó, trừ chín cái đuôi xinh đẹp kia ra, chính là cặp mắt tròn tròn đen bóng kia, hấp dẫn tầm mắt người nhất, trắng hoặc đen tinh khiết, hình thành đối lập rõ ràng.
Trang Tử Lưu chăm chú nhìn Bạch Ly, Trang Dịch là nhân loại, có thể rõ ràng nhìn ra được cảm xúc của Trang Tử Lưu, nhiều lần hắn muốn hôn xuống, nhưng đều giãy giụa, cuối cùng, Trang Tử Lưu một tay ôm Bạch Ly vào ngực, học như Bạch Ly, cọ lên bộ lông dày trên cổ nó, một lần nữa phát ra tiếng cười nhẹ nhàng.
Trang Dịch bị vây trong gian độc lập, cảm nhận được cảm xúc sung sướng hạnh phúc kia của Bạch Ly, nghĩ đến cảnh tượng khi gặp được Trang Tử Lưu trước đây, trong lòng có chút chua xót.
Sau bao nhiêu lâu lại gặp lại nv này, trước có b hỏi Lyl sau này còn có truyện về TTL nữa ko, lúc đấy Lyl nói ko, giờ bị đánh mặt bốp một cái, đau quá đi~ Lại nói, cặp này cũng tương tự Tu Dịch ấy, nhưng vị trí ngược lại, vs lại cặp Tu Dịch cũng may mắn hơn nhiều