Trang Dịch nhìn cặp mắt căng tròn đỏ sậm của Lôi Tu, chậm rãi đem hồ nghi vừa toát ra đè xuống.
Năm đó hồn thú của Lôi Tu mặc dù vẫn luôn biến dị, nhưng là mãi đến sau cấp năm, Lôi Tu mới cho nó dùng danh nghĩa chủng loại mới đặt tên hoàn toàn mới, trước cấp năm, chủng loại hồn thú tất cả đều là phỏng theo ma thú cùng loại.
Hỏa Lôi Hổ là một loại ma thú cấp hai rất thông thường, Lôi Tu là ma thú hổ, mặc dù ma thú có thể thôn phệ rất hiếm thấy, nhưng mà tiến hóa thành Hỏa Lôi Hổ cũng không tính kỳ lạ quý hiếm.
Nghĩ thông suốt điểm này, Trang Dịch không lại suy nghĩ nhiều, sau khi một người một thú rửa sạch sẽ, Trang Dịch để Lôi Tu nằm trong ổ nhỏ của nó, chính hắn bò lên giường, rất nhanh liền ngủ.
Ngày hôm sau, Trang Dịch là bị nóng tỉnh, cổ nóng hầm hập, có cái gì đó ấm áp đè nặng bên trái hắn, từ trên bả vai trái bắt đầu, kéo dài qua cổ, ngay cả tai cũng nóng lên.
Bởi vì kiếp trước rèn luyện trên chiến trường, vô tình khiến cho Trang Dịch đối với hoàn cảnh chung quanh đều dùng cảnh giác rất cao, nhưng kỳ quái là, cái đám lông xù gì đó này lại không khiến Trang Dịch cảnh giác dù chỉ một chút, mãi cho đến khi hắn không chịu được nóng mở to mắt, khi thấy bên cạnh là một đoàn đen sì gì đó, Trang Dịch lập tức nhíu mày, xách Lôi Tu còn đang mơ màng ngủ lên.
Nói là xách, bởi vì Lôi Tu gầy trơ xương, Trang Dịch cũng không nỡ níu lấy một chút da lông trên cổ nó kia, bởi vậy kỳ thực là hai tay nâng nó đứng lên.
Lôi Tu mơ mơ màng màng mở mắt ra một đường nhỏ, sau khi thấy là Trang Dịch, cũng không biết nghĩ như thế nào, liền rướn cổ lên cọ hướng Trang Dịch.
Trang Dịch nằm ở trên giường không đứng dậy, Lôi Tu duỗi đầu ra, tay Trang Dịch không đỡ ổn, thân thể của nó trực tiếp rơi xuống, nửa người nện ở trên mặt Trang Dịch, Trang Dịch còn chưa kịp tức giận, Lôi Tu liền đem trán chống lên trán Trang Dịch.
Trang Dịch sững sờ, phản xạ có điều kiện phóng xuất ra hồn thú, Tam Sinh Điệp xoay quanh đầu Trang Dịch cùng Lôi Tu, hồn lực Trang Dịch chậm rãi thẩm thấu tiến vào thân thể Lôi Tu, cũng không phát hiện trong cơ thể Lôi Tu có bất cứ dị thường nào.
Lực lượng đáng sợ này vẫn ẩn núp như trước, tinh thần không gian của Lôi Tu cũng êm đẹp, nhưng mà nếu như đã đem hồn lực bỏ vào, Trang Dịch dứt khoát liền giúp Lôi Tu dời đi một chút lực lượng, dù sao chân muỗi có ít hơn nữa cũng là thịt, mỗi ngày làm nhiều một chút, Lôi Tu tiến bộ có thể càng lớn hơn.
Sáng sớm còn có lớp, Trang Dịch cũng không thể giống buổi tối trực tiếp dùng hết hồn lực, bởi vậy chỉ làm đại khái hơn 10 phút liền lui ra ngoài, thấy Lôi Tu hưởng thụ híp mắt, ỷ lại trên gối đầu vẫn không nhúc nhích, Trang Dịch đẩy nó một cái, Lôi Tu lười biếng híp mắt nhìn hắn, sau đó tiếp tục ngủ.
Trang Dịch xem như hiểu rõ hắn vì cái gì đối Lôi Tu không cách nào sinh lòng cảnh giác, tên này ỷ vào bổn mạng khế ước giữa bọn họ tới gần, buổi tối Trang Dịch ngủ, thân thể tự động đem Lôi Tu phán định thành sinh mệnh có thể thân cận, bởi vậy mới khiến cho Lôi Tu bò lên giường.
Nhìn Lôi Tu bộ dạng lười nhác, Trang Dịch đột nhiên ý thức được mình lúc trước đối Lôi Tu dung túng chỉ sợ làm tên này trưởng điểm tính tình, ít nhất trước ngày hôm qua, sau khi bị Trang Dịch phát hiện nằm trên giường, Lôi Tu sẽ phản xạ có điều kiện mà nhìn về ổ nhỏ của mình, Trang Dịch thừa nhận hắn nhìn Lôi Tu bộ dạng sợ hãi tâm tình còn rất vui sướng, nhưng mà thấy nó sáng sớm hôm nay cư nhiên lá gan mập, đổ thừa trên giường vẫn không nhúc nhích, Trang Dịch có chút bất mãn, lại đẩy nó.
Cuối cùng Lôi Tu bị Trang Dịch quấy rối chịu không được, lúc này mới chạy về ổ của mình.
Thấy thời gian đi học nhanh đến, Trang Dịch trước đứng dậy thay quần áo, sau khi rửa mặt xong đi xuống lầu mua bữa sáng.
Mở cửa, một đợt cảm giác lạnh lẽo đánh úp lại, bất tri bất giác, trời thu đến rồi.
Cùng Lôi Tu cùng nhau ăn xong bữa sáng, Trang Dịch đúng giờ đi tới lớp học, sáng sớm hôm nay là lớp của Triệu Khánh Phàm lão sư, hắn từ trước đến nay đến sớm, thấy Trang Dịch vào phòng học, Triệu Khánh Phàm ngẩng đầu nhìn hắn một cái: “Trang Dịch, tới đây một chút.”
Trang Dịch đi lên trước, Triệu Khánh Phàm lão sư cười híp mắt nhìn về phía hắn: “Ma thú của ngươi đã tỉnh?”
Trang Dịch khẽ giật mình, đầu tiên liền nghĩ đến Trung tâm Kiểm trắc ma thú tối hôm qua, quả nhiên giống như hắn sở liệu, những việc phát sinh ở đó học viện tất nhiên có thể biết được trước tiên, khá tốt hắn tối hôm qua không có thử ở bên trong dùng kỹ năng chiến hồn sư hoặc là ngự hồn sư cùng Lôi Tu luận bàn.
“Từng ma thú lần đầu tiên tiến vào Trung tâm Kiểm trắc ma thú, tư liệu đều trước tiên truyền lại trường học, tối hôm qua đúng lúc ta đang xem tư liệu về ma thú của học viện, bởi vậy trùng hợp thấy được, cho nên mới có thể biết rõ nhanh như vậy.” Triệu Khánh Phàm cười nói, “Ma thú của ngươi ngủ say nhiều ngày như vậy, hiện tại thân thể nhất định rất suy yếu, trường học có nơi chuyên môn cung cấp thức ăn cho ma thú, ngươi có thể đến đó nhìn xem, cho đầu tiểu lão hổ kia của ngươi sớm kịp bổ sung thể lực.”
Trang Dịch giờ mới hiểu được mục đích Triệu Khánh Phàm gọi lại hắn, lập tức nói: “Ta biết rõ, cảm ơn lão sư.”
“Ma thú có thể tiến hóa, dù cho ngay từ đầu nhỏ yếu, tương lai cũng sẽ có vô hạn khả năng, chỉ có điều quá trình tiến hóa vô cùng nguy hiểm, lúc bình thường, ngươi nhất định phải chiếu cố nó thật tốt.” Triệu Khánh Phàm cười nói, “Có cái gì không hiểu, có thể đến thỉnh giáo các lão sư nhiều một chút, Hạ lão sư được công nhận là bác học, ngươi cũng có thể hỏi hắn.”
Trang Dịch nhẹ gật đầu, sau đó mới trở lại chỗ ngồi của mình. Lôi Tu đã được lão sư trong trường thừa nhận, mặc dù quá trình khó khăn trắc trở một ít, nhưng kết quả tóm lại là tốt.
Nhưng mà đáng tiếc, sau khi tan học Trang Dịch mang theo Lôi Tu đến nhà ăn ma thú, kết quả Lôi Tu vừa nhìn thấy thịt tươi ở bên trong máu chảy đầm đìa, ăn vào không chỉ có thể bổ sung lực lượng cho nó, còn có thể khiến nó lớn lên nhanh hơn, móng vuốt bám trên quần áo Trang Dịch, chết sống không chịu buông.
Trang Dịch thấy Lôi Tu kháng cự như thế, bất đắc dĩ ôm nó trở về phòng ngủ, sau đó nhận mệnh đi mua cơm trưa cho nó.
“Đừng nhìn ma thú của ngươi này cấp bậc thấp, gầy trơ xương thoạt nhìn dễ bắt nạt, trên thực tế sớm đã bị ngươi nuôi dưỡng đến xảo quyệt, nó là đang ghét bỏ mấy cái thịt ma thú tươi kia không thể ăn a?” Vệ Cẩn cơm nước xong xuôi vừa hay nhìn thấy Trang Dịch đang mua cơm cho hai người, gom góp tới đây nói nhỏ, “Nhìn ngươi yêu thương nó như vậy, ta cũng muốn nuôi dưỡng một con ma thú nho nhỏ chơi một chút.”
Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn mặt búp bê, biết rõ hắn tính tình trẻ con, nói: “Lão sư đã cảnh cáo chúng ta, phải tìm được ma thú xác định cực kỳ phù hợp mình mới có thể ký kết khế ước với nó, bằng không… Còn nhớ rõ ngày đó Thượng Quan lão sư khuyên ta như thế nào sao?”
“Muốn ngươi đem tiểu lão hổ gầy yếu nhà ngươi làm thịt.” Vệ Cẩn lập tức nói.
Trang Dịch liếc hắn một cái, thấy hắn cười hì hì nhìn mình, mặc kệ hắn.
Đảo mắt thời gian hai tuần trôi qua, cuộc thi cũng tùy theo mà đến.
Học viện Bardon hàng năm đều an bài cho đệ tử một chút nhiệm vụ trọng yếu, có lúc là một cuộc thi, có lúc là một lần rèn luyện, bình quân một năm nhiệm vụ trọng yếu như vậy đại khái sẽ có hai đến ba lượt, mà mỗi một lần nếu xuất sắc hoàn thành, tức thì sẽ có tương ứng hồn thú ban thưởng.
Mọi người đều biết, học viện Bardon miễn phí cung cấp cho đệ tử hồn thú cấp ba trở xuống, nhưng cấp ba trở lên theo quy tắc là cần học sinh tự mình nghĩ biện pháp, mà nhiệm vụ cùng loại với cuộc thi như vậy, giải thưởng thường thường chính là hồn thú cấp ba trở lên.
Đệ tử năm nhất có lẽ bây giờ còn không dùng được, nhưng có thể tặng cho người cấp cao làm thuận nước giong thuyền, hoặc là trước gửi lại ở trường học, giữ lại về sau dùng.
Tóm lại, cuộc thi là khảo nghiệm kết quả tháng đầu tiên đệ tử đến trường học, cũng là lần đầu tiên bọn họ đem thực lực của mình chính diện hiện ra trước mặt học viện.
Hôm nay Trang Dịch đến phòng học sớm hơn bình thường một chút, nhưng mà sau khi vào cửa, phát hiện có không ít người đến so với hắn còn sớm, châu đầu kề tai, thảo luận tất cả đều là chuyện có liên quan tới cuộc thi.
Trang Dịch ngồi vào bàn, Lâm Duệ lập tức bu lại: “Trang Dịch, ngươi có nắm chắc hay không?”
“Cái gì nắm chắc?” Trang Dịch nghi ngờ hỏi.
“Cầm đệ nhất a.” Lâm Duệ đương nhiên mà nói.
Trang Dịch bật cười, hắn mặc dù thiên phú xuất chúng so với người thường, hồn thú thứ nhất cũng so với người bình thường cường hãn một chút, nhưng là Trang Dịch lại có một thiếu sót trí mạng, dẫn đến tiến bộ của hắn – ít nhất từ biểu hiện ra đến xem, tuyệt đối sẽ không nhanh hơn so với người khác.
Trang Dịch là triệu hoán sư, cũng được gọi là tam hệ hồn sư, thiên phú của hắn sở dĩ cao, là vì ngay từ đầu con đường hắn tu luyện đã không giống hồn sư bình thường, hắn bây giờ nhìn giống như một phụ hồn sư, kì thực Tam Sinh Điệp đã trở thành hồn thú đầu tiên trong ba hệ của hắn, bởi vậy hồn lực của Trang Dịch bình quân phải gánh vác ba hệ, nói cách khác, bình thường hồn lực của hắn phải tăng trưởng ba phần, mới có thể bằng một phần của người khác.
Nếu không phải tiềm giá trị tinh thần lực của Trang Dịch cực cao, hơn nữa một tháng này vì trợ giúp Lôi Tu chuyển dời năng lượng, không ngừng tiêu hao cùng khôi phục hồn lực như điên, xúc tiến hồn lực tăng trưởng, chỉ sợ sớm đã rớt lại phía sau.
Lâm Duệ nhìn Trang Dịch bật cười, còn tưởng rằng Trang Dịch thừa nước đục thả câu, đúng lúc này, đoàn người Tưởng Tuyên đi đến.
Từ sau lần đầu tiên Thượng Thanh Vân yêu cầu Tưởng Tuyên không tìm Trang Dịch phiền toái, trong một tháng này, hắn mặc dù như trước đường hoàng, nhưng ít ra không chủ động tìm Trang Dịch phiền toái, đại khái vì mắt không thấy tâm không phiền, bình thường có thể không gặp liền không gặp.
Nhưng mà hôm nay Tưởng Tuyên hiển nhiên cùng bình thường có chút bất đồng, vừa vào cửa ánh mắt liền tập trung trên người Trang Dịch, mãi cho đến khi Thượng Quan Tịnh mang theo vài lão sư đi tới, Tưởng Tuyên mới thu hồi ánh mắt.
“Hắn không phải là đem ngươi trở thành đối thủ đi.” Lâm Duệ gom góp tới đây nhỏ giọng nói với Trang Dịch.
Bạn đang �
Trang Dịch nghĩ nghĩ, lập tức đã rõ ràng tại sao Tưởng Tuyên lại có hành động như vậy.
Các hệ hồn sư căn cứ thứ tự trong cuộc thi cùng nhau tạo thành đội ngũ, dùng thực lực của Thượng Thanh Vân, bên chiến hồn sư tuyệt đối sẽ không có người là đối thủ của hắn, dùng sự mê luyến của Tưởng Tuyên đối với Thượng Thanh Vân, đối cuộc thi đầu tiên của phụ hồn sư, tự nhiên tình thế bắt buộc.
“Tốt rồi, nếu như các học sinh đều đến đông đủ, như vậy liền bắt đầu đi.” Thượng Quan Tịnh cũng không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “Nửa tháng trước đã thông tri mọi người hôm nay sẽ có một cuộc thi trọng yếu phi thường, phàm là đệ tử năm nhất vào học viện Bardon đều phải trải qua cuộc thi này, đây cũng là truyền thống của học viện Bardon từ khi xây dựng đến nay, hy vọng mọi người có thể tôn trọng cuộc thi này, phát huy thực lực lớn nhất của các ngươi, nó không chỉ chứng nhận thực lực của các ngươi, càng quyết định – đồng bọn của các ngươi trong một năm kế tiếp.”
“Cuộc thi mô phỏng ra đủ loại tình huống đột phát, mục đích là muốn nhìn thành quả học tập một tháng này của các ngươi, kể cả cấp bậc hồn lực, năng lực phản ứng, độ thuần thục kỹ năng, độ nắm giữ học thức, cùng với tâm tính cá nhân, sức phán đoán, lòng cảnh giác, tính quyết đoán. Mặt khác biểu hiện trong lớp học ngày thường cũng sẽ cộng điểm, quyền thêm điểm nằm trong tay lão sư chủ nhiệm khoa, điểm tối đa của cuộc thi là chín mươi, lão sư chủ nhiệm khoa thêm tối đa không hơn mười điểm.” Thượng Quan Tịnh nói, “Toàn thể đứng dậy, cùng ta tới trung tâm khảo nghiệm phụ hồn sư.”
Trung tâm khảo nghiệm phụ hồn sư cùng trung tâm khảo nghiệm ma thú có hiệu quả ảo diệu như nhau, nhưng mà chỉnh thể so ma thú càng thêm tinh tế một ít, dưới sự dẫn dắt của Thượng Quan Tịnh, 28 học sinh tiến vào đại sảnh, sau khi thấy bố trí bên trong, Trang Dịch lại một lần nữa cảm thán học viện Bardon tài đại khí thô, không hổ là học viện nổi tiếng đại lục, quả thực làm hắn mở rộng tầm mắt.
Toàn bộ lầu một những thứ chặn tầm nhìn bị đả thông hết, trừ mặt tường bên ngoài, không có bất kỳ vách tường ngăn cách, nhưng nơi đây lại giao thoa bố trí vô số ảo trận, vì không để người ngộ nhập, sàn nhà từng khu vực ảo trận chủ yếu dùng màu sắc khác nhau đánh dấu, đồng dạng, màu sắc khác nhau này cũng đại khái phân loại ra phụ hồn sư thuộc loại nào.
“Phụ hồn sư hệ chiến đấu tiến vào khu vực màu đen, phụ hồn sư hệ phòng ngự tiến vào khu vực màu vàng, phụ hồn sư hệ trị liệu tiến vào khu vực màu trắng, hồn sư loại đặc thù đứng ở đằng sau ta.” Thượng Quan Tịnh đợi mọi người đứng lại, lập tức ra lệnh nói.
Trang Dịch thuộc về hồn sư loại đặc thù, bởi vậy lập tức đứng ở sau lưng Thượng Quan Tịnh, đứng cùng Trang Dịch còn có một vị nữ phụ hồn sư khác, tên là Lý Lan, chỗ đặc biệt của nàng là cảm ứng đặc thù với thực vật, hiện tại cấp bậc còn rất thấp nên đại khái chỉ phân biệt ra được nguy hiểm hay không nguy hiểm, nhưng theo thực lực của nàng tăng lên, năng lực đặc thù này, khi tiến vào những nơi như Rừng rậm Ma thú, sẽ khiến nàng trở thành một thành viên quan trọng nhất.
Tương đối đáng tiếc chính là tiên thiên tinh thần lực của nàng là 45, thuộc về loại bình thường, bằng không sẽ càng có tiền đồ.
Trừ Trang Dịch cùng Lý Lan, hơn hai mươi đồng học khác đều tiến nhập huyễn trận, giống như hôm qua Trang Dịch đứng ở một bên có thể nhìn thấy Lôi Tu cùng con sói xám kia chiến đấu, sau khi những này đồng học tiến vào khu vực kia, lồng năng lượng sẽ cách ly bọn họ với ngoại giới, ảo trận mở ra, bên trong mô phỏng nhiều loại tình cảnh.
Đám Trang Dịch đứng bên ngoài có thể rõ ràng nhìn đến tình hình bên trong, nhưng mà người hãm sâu trong ảo cảnh, lại giống như tự mình trải qua, ảo trận này hiển nhiên không phải loại ảo trận giản dị ở Trung tâm Kiểm trắc ma thú hôm qua có thể so sánh, trừ mô phỏng tình cảnh, thậm chí còn mô phỏng ra nhân vật giả thuyết, Trang Dịch nhìn “các đội hữu” kia, hoặc là đang chiến đấu, hoặc tao ngộ công kích, hoặc bị thương, quả thực hoài nghi những người này đều là tư liệu của hơn mấy đời học sinh lưu lại được mô phỏng ra.
Trang Dịch cùng Lý Lan còn đang xem mùi ngon, Ngụy Đồng lão sư đã đi tới: “Hai người các ngươi đi theo ta.”
Ngụy Đồng mang theo bọn họ đi đến một bên tương đối xó xỉnh, chỉ vào một nơi trong đó bảo Lý Lan vào trước, Lý Lan hiển nhiên quá khẩn trương, Ngụy Đồng phải nói nhiều lần nàng mới phản ứng tới. Về sau Ngụy Đồng lại dẫn Trang Dịch đi ra vài bước, bảo Trang Dịch đi vào lồng năng lượng khác.
Trang Dịch đối với loại khảo nghiệm mới lạ này đã sớm nổi lên lòng hiếu kỳ, dù sao hắn toàn lực ứng phó là được, đối với người đã sớm trải qua sinh tử mà nói, điểm ấy kiểm tra đo lường nhỏ không cách nào tạo cho Trang Dịch một chút áp lực, hắn âm thầm điều động hồn lực trong cơ thể, đi vào trong lồng năng lượng.
Theo lồng năng lượng đóng, tình cảnh bốn phía chậm rãi cũng xảy ra cải biến.
Vừa mới còn có thể nhìn được tình hình trong đại sảnh, từ từ, tình cảnh bốn phía trở nên mơ hồ, một đạo lục ý lan tràn, không đến vài phút, Trang Dịch phát hiện hắn đã đặt mình trong một mảnh rừng rậm tịch mịch, lúc này hắn đang đứng trên một con đường nhỏ trong rừng, trước sau đều là cây cối.
Trang Dịch biết rõ hắn như trước vẫn ở Trung tâm Kiểm trắc hồn sư, chẳng qua là lâm vào ảo cảnh, ảo cảnh này mặc dù làm rất thật, nhưng mà kiếp trước Trang Dịch từng dã ngoại chiến đấu, bởi vậy chỉ liếc một cái đã nhìn ra sơ hở.
Hắn đứng nguyên tại chỗ thêm vài phút đồng hồ, thấy bốn phía không có bất kỳ phản ứng, sau đó phóng ra vài bước, cảnh giác nhìn bốn phía.
Không giống đồng học khác xuất hiện đồng đội cần phải trợ giúp, cũng không có bất kỳ tình huống đột phát, mặc dù bốn phía một mảnh bình tĩnh, nhưng ngược lại càng lộ ra quỷ dị hơn.
Trang Dịch là phụ hồn sư loại đặc thù, bởi vậy hắn cũng không xác định trường học đến tột cùng muốn trắc nghiệm hắn cái gì, nhưng mà căn cứ tình huống của những đồng học khác, Trang Dịch tin tưởng vững chắc trắc nghiệm này sẽ không kéo dài quá lâu, bởi vậy, hắn nghĩ nghĩ, cuối cùng đứng thẳng tại chỗ, lực chú ý độ cao tập trung, dùng bất biến ứng vạn biến.
Đảo mắt hơn mười phút đồng hồ trôi qua, Trang Dịch nhớ lại ngày thường khi đi học, đồng học sử dụng hồn lực trị liệu hoặc phụ trợ chiến đấu cần thời gian bao lâu, sau đó căn cứ hắn vừa rồi đứng sau lưng Thượng Quan Tịnh lão sư thấy tình hình những đồng học khác trắc ngiệm, đem những này toàn bộ xem một lần, tính toán thời gian, thấy 20 phút đảo mắt đi qua, Trang Dịch không chỉ không thư giãn, ngược lại càng cảnh giác hơn.
C�n cứ suy Äoán của hắn, Äợt trắc nghiá»m nà y vì phá»i hợp thá»±c lá»±c nÄm nhất, thá»i gian chá» sợ sẽ không vượt qua má»t giá», theo thá»i gian từng Äiá»m từng Äiá»m Äi qua, rừng cây nhìn nhÆ° bình thản nà y, tùy thá»i sẽ có tình huá»ng Äá»t phát phát sinh ââ
Äá»t nhiên, xa xa truyá»n Äến má»t Ãt Äá»ng tÄ©nh kỳ quái, Trang Dá»ch minh bạch khảo hạch rá»t cuá»c Äã tá»i, trong ngÆ°á»i Tam Sinh Äiá»p tụ lá»±c Äã lâu bay ra, quanh thân bá»c má»t luá»ng ánh sáng mà u tÃm, xoay quanh trên không chá» Trang Dá»ch Äứng, Trang Dá»ch nhìn vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng thanh âm truyá»n tá»i, nghe Äá»ng tÄ©nh cà ng ngà y cà ng gần, Trang Dá»ch Äoán Äược Äó là tiếng bÆ°á»c chân thuá»c vá» nhân loại, hắn láºp tức lóe lên thân, giấu thân ảnh của mình sau Äại thụ, nhìn chằm chằm hÆ°á»ng kia.
Không tá»i má»t lát, má»t thân ảnh vá»i và ng xuất hiá»n trÆ°á»c mặt Trang Dá»ch, Trang Dá»ch táºp trung nhìn và o, thì ra là má»t ngá»± há»n sÆ° toà n thân hiá»n ra ánh sáng trắng, hắn loạng choạng chạy vá» phÃa trÆ°á»c, còn thá»nh thoảng nhìn vá» phÃa sau lÆ°ng.
Trang Dá»ch theo tầm mắt của hắn nhìn lại, phát hiá»n sau lÆ°ng ngá»± há»n sÆ° nà y, theo sát má»t chiến há»n sÆ°!
Äây là tình huá»ng gì?
Äúng lúc nà y, ngá»± há»n sÆ° mãnh liá»t té nhà o trên Äất, mà há»n lá»±c quanh ngÆ°á»i hắn cÅ©ng theo Äó tiêu hao sạch, lúc nà y ngá»± há»n sÆ° láºp tức ngẩng Äầu, trông lại chá» Trang Dá»ch: âCứu taâ¦â
Trang Dá»ch xác Äá»nh mình trá»n rất cẩn tháºn, theo lý ngá»± há»n sÆ° nà y tuyá»t Äá»i không thấy Äược hắn, nhÆ°ng mà Äây là khảo hạch của hắn, trong ảo cảnh nà y, cho dù hắn trá»n tránh cÅ©ng vô dụng, vì váºy Trang Dá»ch do dá»± má»t lát, từ sau Äại thụ Äứng dáºy, bảo lÆ°u khoảng cách nhất Äá»nh vá»i ngá»± há»n sÆ° nà y, theo dõi hắn nói: âNgÆ°Æ¡i là ai, Äã phát sinh chuyá»n gì?â
âTa là Äá» tá» nÄm thứ hai của há»c viá»n Bardon, chúng ta tá»ng cá»ng có ba ngÆ°á»i tạo thà nh má»t tiá»u Äá»i rèn luyá»n á» chá» nà y, bá»i vì Äá»t nhiên tao ngá» má»t loà i ma thú thá»±c váºt công kÃch, dẫn Äến phụ há»n sÆ° của tiá»u Äá»i tách ra, mà Äá»ng bạn chiến há»n sÆ° còn lại, tức thì bá» trúng mê huyá» n thuáºt của ma thú thá»±c váºt, coi ta trá» thà nh ma thú Äuá»i giếtâ¦â
Ngá»± há»n sÆ° vừa dứt lá»i, chiến há»n sÆ° Äuá»i theo sau lÆ°ng hắn Äã chạy tá»i, hắn vá»n là vẻ mặt sát khà nhìn ngá»± há»n sÆ°, nhÆ°ng sau khi thấy Trang Dá»ch, chiến há»n sÆ° nà y láºp tức kinh hãi: âMau ngÄn hắn lại! Hắn trúng mê huyá» n thuáºt của ma thú thá»±c váºt, Äã không còn là há»n sÆ° bình thÆ°á»ng rá»i! Ta là Äá»ng bạn của hắn, chúng ta là Äá» tá» nÄm thứ hai của há»c viá»n Bardon, ta muá»n dẫn hắn trá» vá» cho lão sÆ° trá» liá»u, có lẽ còn có thá» cứu Äược, xin ngÆ°Æ¡i giúp Äỡ chút a!â
Trang Dá»ch nghe váºy sững sá», nhìn ngá»± há»n sÆ° sắc mặt tái nhợt, laÌ£i nhìn chiến há»n sÆ° sắc mặt hung ác nham hiá»m, Äá»i mặt vấn Äá» khó giải quyết nhÆ° váºy, Trang Dá»ch trên mặt không có má»t chút bá»i rá»i, hắn tá» má» Äem ngá»± há»n sÆ° cùng chiến há»n sÆ° hai ngÆ°á»i Äá»u dò xét má»t phen, lại nhìn chiến há»n sÆ° kia há»i: âCác ngÆ°Æ¡i là ỠnÆ¡i nà o gặp Äược táºp kÃch, ma thú thá»±c váºt kia là chủng loại gì, hoặc là lá»n lên cái dạng gì? Có thủ Äoạn công kÃch gì, còn có, há»n thú của ngÆ°Æ¡i là cái gì?â
âÄến lúc nà o rá»i ngÆ°Æ¡i còn há»i những vấn Äá» nà y, ngÆ°Æ¡i là phụ há»n sÆ°, lại là há» trá» liá»u, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i hoà i nghi ta, váºy ta sẽ không nhúng tay, xin ngÆ°Æ¡i trÆ°á»c giúp Äá»ng bạn của ta trá» liá»u a.â Chiến há»n sÆ° vẻ mặt lo lắng nói.
Trang Dá»ch thấy thế, quay Äầu nhìn ngá»± há»n sÆ° kia sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt kinh hoảng mà nhìn chiến há»n sÆ°: âNgÆ°Æ¡i chá» tin hắn, ngÆ°Æ¡i giuÌp ta trá» liá»u, hắn lại thừa dá»p ngÆ°Æ¡i không chú ý công kÃch ngÆ°Æ¡i, nếu ngÆ°Æ¡i không tin lá»i của ta, ngÆ°Æ¡i có thá» kiá»m tra thân thá» hắn má»t chút, liêÌn sẽ phát hiá»n ââ â
Phụ há»n sÆ° lá»i còn chÆ°a nói hết, chiến há»n sÆ° Äá»i diá»n láºp tức thẹn quá thà nh giáºn, hét lá»n: âNếu nhÆ° hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i không chá»u hợp tác, váºy ta Äà nh tá»± mình Äá»ng thủ!â
Nói xong, chiến há»n sÆ° tiên phong vá»t tá»i Trang Dá»ch, quanh thân hắn hiá»n ra hà o quang mà u Äen, lại không phóng xuất há»n thú ra.
Nếu nhÆ° Äá»i phÆ°Æ¡ng phóng xuất ra chiến há»n thú chiến Äấu cùng Trang Dá»ch, Trang Dá»ch bất ká» nhÆ° thế nà o cÅ©ng không phải Äá»i thủ của hắn, nhÆ°ng nếu nhÆ° tÃnh công kÃch mạnh nhất của Äá»i phÆ°Æ¡ng â há»n thú không xuất hiá»n, chá» dá»±a và o má»t chút há»n lá»±c phóng thÃch bên ngoà i cÆ¡ thá» kia, Trang Dá»ch vẫn có nắm chắc ứng Äá»i.
Tam Sinh Äiá»p lá»n cỡ bà n tay, khéo léo Äẹp Äẽ, dÆ°á»i sá»± Äiá»u khiá»n của Trang Dá»ch mãnh liá»t biến lá»n, thân bÆ°Æ¡m bÆ°á»m hÆ¡i má» ngÄn trÆ°á»c mặt Trang Dá»ch, bạch sắc há»n lá»±c lÆ°u chuyá»n, hứng chá»u công kÃch Äầu tiên của Äá»i phÆ°Æ¡ng.
Trang Dá»ch mặc dù là phụ há»n sÆ°, nhÆ°ng mà hắn am hiá»u lại là chuyá»n dá»i, phân tán lá»±c công kÃch của Äá»i phÆ°Æ¡ng lên Tam Sinh Äiá»p, Tam Sinh Äiá»p mặc dù bá» thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng so vá»i trong tÆ°á»ng tượng nhẹ hÆ¡n rất nhiá»u.
Thấy Äá»i phÆ°Æ¡ng lại má»t lần nữa phóng thÃch há»n lá»±c tiếp tục công kÃch Tam Sinh Äiá»p, Trang Dá»ch xác nháºn chiến há»n sÆ° nà y Äã bá» ma thú thá»±c váºt khá»ng chế, bằng không tuyá»t Äá»i không Äến ná»i ngay cả há»n thú của mình cÅ©ng không phóng thÃch Äược.
Äáng tiếc từ khai giảng Äến hiá»n tại má»t tháng thá»i gian dù sao vẫn là quá ngắn, Trang Dá»ch toà n lá»±c nghiên cứu kỹ nÄng duy nhất của hắn hiá»n tại, bá»i váºy chá» có thá» bá» Äá»ng thừa nháºn công kÃch. Toà n lá»±c khá»ng chế Tam Sinh Äiá»p ngÄn cản công kÃch của Äá»i phÆ°Æ¡ng, Trang Dá»ch trên mặt không có chút bá»i rá»i, hắn bây giá» là Äang tiến hà nh khảo hạch phụ há»n sÆ°, há»c viá»n không có khả nÄng Äá» má»t phụ há»n sÆ° nhÆ° hắn má»t má»±c phòng ngá»± giá»ng ngá»± há»n sÆ°.
Quả nhiên, má»t giây sau, ngá»± há»n sÆ° ngã dÆ°á»i Äất thá» gấp mấy hÆ¡i Äứng lên, tá»±a há» khôi phục má»t chút há»n lá»±c, toà n thân ná»i lên bạch sắc quang mang, thừa dá»p chiến há»n sÆ° Äang chuyên tâm Äá»i phó Trang Dá»ch, hắn mãnh liá»t vá»t tá»i sau lÆ°ng chiến há»n sÆ°, bạch sắc há»n lá»±c táºp trung trên tay, hung hÄng Äánh má»t kÃch và o gáy chiến há»n sÆ°.
Chiến há»n sÆ° vá»i và ng không ká»p chuẩn bá» bá» công kÃch, ngã xuá»ng Äất hôn mê, ngá»± há»n sÆ° thấy má»t kÃch thà nh công, nhÆ° trút Äược gánh nặng thá» má»t ra hÆ¡i: âCảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i, Äã cứu mạng ta, cÅ©ng cứu Äược mạng của hắn!â
Trang Dá»ch tá»ng cá»ng Äã nháºn không dÆ°á»i ba lượt công kÃch của chiến há»n sÆ° kia, vì phòng ngá»±, há»n lá»±c của Trang Dá»ch Äã tiêu hao hÆ¡n phân ná»a, thấy chiến há»n sÆ° ngá»i xuá»ng, Trang Dá»ch thá» gấp nói: âLà ngÆ°Æ¡i Äánh xá»u hắn, không cần cám Æ¡n ta.â
âNếu không có ngÆ°Æ¡i, ta sá»m Äã bá» hắn bắt Äem cho ma thú thá»±c váºt kia là m chất dinh dưỡng rá»i.â Ngá»± há»n sÆ° nói xong, thấy Trang Dá»ch thu Tam Sinh Äiá»p và o, hắn Äi Äến bên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, vÆ°Æ¡n tay muá»n khoác lên vai Trang Dá»ch trên.
Trang Dá»ch láºp tức nghiêng ngÆ°á»i tránh ra: âTháºt có lá»i, ta không thói quen cùng ngÆ°á»i khác Äụng chạm.â
âÃch, là ta quá mạo muá»i rá»i.â Ngá»± há»n sÆ° nói xong, chá» và o chiến há»n sÆ° ngã xuá»ng Äất bất tá»nh nói: âCó thá» giúp ta kéo hắn qua má»t bên không, ta muá»n nghá» ngÆ¡i má»t chút, sau Äó mang theo hắn trá» vá» trÆ°á»ng há»c.â
Trang Dá»ch nhìn hắn má»t cái, nhẹ gáºt Äầu, Äi Äến trÆ°á»c chiến há»n sÆ°, Äang Äá»nh kéo vai hắn, Äá»t nhiên, má»t Äôi tay bá»c bạch quang không má»t tiếng Äá»ng hÆ°á»ng gáy Trang Dá»ch Äánh úp lại!