Thượng Thanh Vân nhìn chằm chằm Trang Dịch ở giữa không trung, nghiến răng nghiến lợi, hắn nhìn về phía một hồn sư bên cạnh, nháy mắt ra hiệu cho đối phương.
Đối phương lập tức hiểu ý, đứng ở trong đám người nói: “Cho dù ngươi nói có thật nữa, ta cũng chỉ tin những gì ta tự mình trải qua.”
“Sự thật rốt cuộc là thế nào, chỉ cần bắt được ngươi, ta tin tưởng đến lúc đó, lời ngươi nói sẽ là thật.” Một hồn sư khác hừ lạnh nói.
“Tấn công!” Thượng Thanh Vân quát lớn, hắn nói xong, những hồn sư được hắn ra hiệu đã sớm sẵn sàng kia, tất cả đều đồng loại phát ra hồn lực, hợp tác với Thượng Thanh Vân, hồn lực của mấy chục người hội tụ, tấn công về phía Trang Dịch!
Trang Dịch nhìn chằm chằm công kích đang vọt tới kia, lòng bàn tay hướng lên, hình vẽ trận pháp lơ lửng trên không trung thu vào trong cơ thể, ngay sau đó, toàn thân Trang Dịch cùng trận pháp dung làm một thể, hồn lực màu tím nửa trong suốt giống như sa mỏng hiện lên trước mặt Trang Dịch, đỡ một kích Thượng Thanh Vân âm thầm chuẩn bị này.
Đáng chết, không dùng trận pháp thương tổn bất cứ người nào, lại giảo hoạt lợi dụng trận pháp tiến hành phòng ngự!
Trên mặt Thượng Thanh Vân hiện lên một tia dữ tợn, hắn không chút do dự lại phát động đợt tấn công thứ hai, mà người đi theo bên cạnh Thượng Thanh Vân, cũng theo sát nhịp chân của hắn, từng bước ép sát không ngừng bắn phá Trang Dịch.
Chiến đấu lại một lần nữa khai hỏa, những hồn sư không ra tay kia thấy hai bên cứ như vậy đánh thành một đoàn, bọn họ trù trừ vài giây, cuối cùng, đại đa số người đều lựa chọn đứng về phía Thượng Thanh Vân, trước bắt lấy Trang Dịch rồi nói.
Mấy nghìn người đồng loạt vây công một mình Trang Dịch, cho dù có trận pháp che chở, áp lực của Trang Dịch cũng tăng gấp đôi, đúng lúc này, một tiếng huýt gió từ bên cạnh truyền đến, giây tiếp theo, một đoàn ánh sáng màu vàng không ngừng phóng đại xuất hiện, hình thành một quả cầu tròn vàng kim, vài luồng hồn lực mạnh mẽ xuyên thấu qua ánh sáng vàng tiết lộ ra ngoài, dần dần mở quả cầu vàng ra, phô ra tầng tầng lớp lớp, cuối cùng hóa thành lãnh vực đặc biệt!
Thân thể Thiên Yêu Thần Ảnh Thử trong trung tâm lãnh vực, cũng hoàn toàn lộ ra đến. So sánh với trước khi thăng cấp, hình thể của nó nhỏ đi gần một nửa, bộ lông toàn thân biến thành trắng sữa nhàn nhạt, hạt thông vàng kim trên đầu chuyển động quay tròn, ánh sáng vàng cùng lãnh vực màu vàng chiếu rọi lẫn nhau.
Thiên Yêu Thần Ảnh Thử chậm rãi mở mắt, vẫn là đôi mắt mà lục như trước, so với lúc trước lại trong suốt không ít, giống như một đầm nước xanh biếc tràn đầy, chỉ là trong nháy mắt, tinh thần lực của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, liền tập trung trên người các vị hồn sư ở đây.
Lực lãnh vực đột nhiên không thấy, mà nơi Thiên Yêu Thần Ảnh Thử vừa rồi còn đứng, chỉ còn lại có tàn ảnh.
“Học sinh bên trái phòng ngự!” Thượng Thanh Vân hét lớn.
Hồn sư Bardon ở bên trái luống cuống tay chân dựng lồng phòng ngự lên, lồng phòng ngự vừa mới xuất hiện, ngay sau đó, một luồng sáng vàng liền đâm lại đây, lồng phòng ngự bị phá vỡ giống như thủy tinh, hồn sư bên trong bị hồn lực của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử quét ngã trái ngã phải, hồn sư phía sau thấy thế, lập tức bổ sung hồn lực, vội vàng miễn cưỡng lần nữa ngăn cản Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.
Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cũng tạm dừng động tác, tranh thủ quay đầu nhìn về phía Trang Dịch.
Trang Dịch vừa lúc đang nhìn nó, trong miệng Thiên Yêu Thần Ảnh Thử phát ra tiếng “chít chít” nhỏ, nghe giống như đang làm nũng.
Trang Dịch từ đáy lòng cảm thấy vui mừng cho nó, hắn cười với Thiên Yêu Thần Ảnh Thử một chút. Trong chiến đấu, không có rất nhiều thời gian cho hai bên giao tiếp, ngay sau đó, Trang Dịch lần nữa đặt lực chú ý về các hồn sư, đặc biệt chú ý Thượng Thanh Vân.
Thiên Yêu Thần Ảnh Thử nhớ tới đau khổ phải chịu khi ở trong tay Thượng Thanh Vân trong khoảng thời gian này, trong lòng tức giận lan tràn, đôi mắt màu lục trực tiếp tập trung hướng Thượng Thanh Vân, giống như ngay sau đó liền phải nhảy qua đám người xông lên vậy!
Thượng Thanh Vân cảm nhận được uy áp tinh thần mạnh mẽ của một người một thú bọn họ, là hồn sư cấp tám, sắc mặt Thượng Thanh Vân gần như trong nháy mắt này liền trắng đi, hơn nữa, không chỉ có như vậy, vừa rồi khi Trang Dịch cười với Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, trong nháy mắt đó Thượng Thanh Vân bắt được một luồng sức mạnh cực kỳ khủng bố, tuy rằng ngay giây tiếp theo đã biến mất không thấy, nhưng mà Thượng Thanh Vân xác định, quanh đây nhất định còn có cường giả đang mai phục!
Cũng đúng, lấy tính cách của Trang Dịch, tuyệt không đánh trận không nắm chắc, hắn tuyệt đối không thể nào một mình liều lĩnh trở lại Bardon, như vậy…
Thượng Thanh Vân đột nhiên dâng lên cảm giác nguy cơ, hắn cá tính dối trá, yêu thích hư vinh, đầu óc thông minh hơn rất nhiều người, đồng thời, hắn cũng là một kẻ ích kỷ cực kỳ tiếc mạng. Vài lần kinh ngạc trên tay Trang Dịch, Thượng Thanh Vân thà rằng làm đào binh một lần, cũng không muốn rơi vào trong tay Trang Dịch.
Nghĩ đến đây, Thượng Thanh Vân nhất thời không còn tâm tình đánh tiếp, nhìn thấy Trang Dịch Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cùng các hồn sư lại một lần nữa đánh thành một đoàn, Thượng Thanh Vân giao quyền chỉ huy cho vị học trưởng thực lực gần với hắn ở bên cạnh kia, sau đó ý đồ lặng lẽ không tiếng động rút lui đến nơi an toàn trước lại nói.
Trang Dịch nhìn chằm chằm Thượng Thanh Vân lập tức phát hiện hắn khác thường, vừa thấy Thượng Thanh Vân vừa đánh vừa lui, Trang Dịch liền biết Thượng Thanh Vân đang tính toán gì, hắn vội vàng phát ra toàn bộ hồn lực, phối hợp trận pháp tạm thời ngăn cản các hồn sư tấn công, sau đó chạy trong trận pháp, thân hình lóe lên, trực tiếp biến mất không thấy.
Hai giây sau, thân thể Trang Dịch vượt qua không gian, xuất hiện ở bên cạnh Thượng Thanh Vân!
Thượng Thanh Vân đang không ngừng lui về phía sau cảm ứng được nguy cơ đến gần, mới vừa quay đầu, liền nhìn thấy Trang Dịch vung tử đằng giống như roi dài, không chút lưu tình quất về vị trí trí mạng của hắn.
Trong mắt Thượng Thanh Vân chợt lóe hung ác cùng sắc bén, thấy không thể nào tránh khỏi tử đằng kia, Thượng Thanh Vân một phát túm lấy một hồn sư bên cạnh, thay hắn ngăn một kích lấy mạng này!
Tử đằng quật lên lưng hồn sư vô tội kia, máu đỏ bắn ra, hồn sư kêu thảm một tiếng, ngay tại chỗ hôn mê bất tỉnh.
Các hồn sư mất đi mục tiêu quay đầu thấy Trang Dịch lại đang trực tiếp đối đầu với Thượng Thanh Vân, đều là cả kinh, ngay sau đó, Thượng Thanh Vân hét lớn: “Mau ngăn cản hắn!”
Tận mắt nhìn thấy Trang Dịch thương tổn một hồn sư, tuy rằng đại đa số người đều không nhìn thấy quá trình, nhưng thời khắc như vậy, thấy được kết quả, đã đầy đủ làm rất nhiều người mắc mưu, một số hồn sư lúc trước còn đang niệm tình cũ mềm tay, lúc này không lại lưu tình, để tránh thương vong, nhất định phải bắt lấy Trang Dịch!
Mấy dòng hồn lực đột nhiên xông đến bên cạnh Trang Dịch, trong lúc nguy cấp, Trang Dịch không kịp thay đổi trận pháp, chỉ có thể sử dụng hồn thú bảo vệ bản thân, đáng tiếc trình độ của hắn hiện tại mặc dù là cấp tám đỉnh phong, trong các hồn thú, lại chỉ có phụ hồn thú là cấp tám, hai hồn thú còn lại đều là cấp bảy. Hồn thú không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh trong cơ thể ra, công kích của những hồn sư kia không ngừng tích lũy chồng chất, cuối cùng có vài luồng lực lượng tương đối mạnh phá tan phòng ngự của Trang Dịch, trực tiếp đục lỗ trên ba vị trí bả vai cùng cánh tay Trang Dịch.
Hồn lực xuyên ngang qua thân thể, nơi bị đánh trúng không chỉ máu thịt, thậm chí xương cốt đều biến thành bột phấn, năng lượng phá tan thân thể còn lưu lại ở miệng vết thương, không ngừng tằm ăn lên máu thịt bốn phía, tìm kiếm kinh mạch lưu động hồn lực trong cơ thể Trang Dịch! Không ngờ học viện Bardon lại dùng chiêu thức ngoan độc như vậy, toàn thân Trang Dịch bị chấn động rút lui hai bước, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nặng nề, hắn cắn chặt răng không có kêu ra, nhanh chóng thay đổi hồn lực, chống đỡ năng lượng ăn mòn trên vết thương.
Các hồn sư Bardon đang tấn công cũng là ngạc nhiên, hoàn toàn không nghĩ tới công kích của mình lại có kết quả như vậy. Chẳng qua, hiện tại tuyệt không phải lúc truy cứu ai động tay động chân, thấy miệng vết thương trên người Trang Dịch không thể khép lại trong thời gian ngắn, hành động bị hạn chế, các hồn sư lập tức bao vây Trang Dịch lại.
Thượng Thanh Vân nhìn thấy Trang Dịch bị thương, trong lòng sảng khoái, do dự vài giây giữa hai quyết định tự tay giết chết Trang Dịch hoặc rút lui ổn thỏa, cuối cùng Thượng Thanh Vân quyết định tiếp tục nghĩ cách rời đi.
Trang Dịch ngẩng đầu, nhìn thấy Thượng Thanh Vân trốn mất, không cam lòng nắm chặt nắm tay, cắn răng rút đi sức mạnh khôi phục vết thương, ngược lại hóa toàn bộ thành công kích, nhắm ngay một phương hướng, chỉ tập trung Thượng Thanh Vân!
Thượng Thanh Vân bị đòn tấn công xuyên thấu này đánh trúng, thân hình loạng choạng, trong cơ thể co giật đau đớn từng đợt, hồn lực đứt quãng cung ứng không đủ, Thượng Thanh Vân cúi đầu nhìn, vai phải của hắn bị hồn lực của Trang Dịch đánh trúng, miệng vết thương nhìn qua không nghiêm trọng lắm, thế nhưng vị trí luồng hồn lực kia tấn công quá mức chuẩn xác, trực tiếp cắt đứt một kinh mạch hồn lực của hắn!
Sắc mặt Thượng Thanh Vân lập tức trở nên dữ tợn lên, tình huống cùng cấp đả thương lẫn nhau vô cùng thông thường, thế nhưng chuyện như cắt đứt kinh mạch này, cơ bản chưa từng thấy hồn sư nào có thể làm được. Mà người bị cắt đứt kinh mạch, cũng sẽ có phiền phức vô cùng lớn.
Hồn lực trong cơ thể đứt quãng trong thời gian ngắn, có ảnh hưởng to lớn đến chiến đấu, càng làm người đau đầu là, hồn lực của đối phương chạy trong cơ thể mình, bởi vì cùng cấp, vô cùng khó ép ra khỏi cơ thể, trừ khi… đối phương chủ động thu hồn lực lại.
Mà Trang Dịch sẽ nguyện ý giúp Thượng Thanh Vân hấp thu hồn lực sao? Cho dù Trang Dịch đồng ý, Thượng Thanh Vân cũng sẽ không tín nhiệm hắn, như vậy biện pháp tốt nhất chính là… đánh tan hồn lực của đối phương, giải quyết vấn đề từ căn bản!
Thân thể bị thương đau đớn, lập tức kích thích Thượng Thanh Vân nhớ lại ký ức quá khứ, hắn lớn như vậy, từ trước tới nay đều là thiên chi kiêu tử người người kính ngưỡng, duy nhất vài lần bị đánh vào vũng bùn, đều là nhờ Trang Dịch ban tặng, hôm nay Trang Dịch tự đưa đến cửa, một khi đã như vậy, hắn sẽ thành toàn Trang Dịch!
Thượng Thanh Vân chậm rãi quay đầu, âm u tràn đầy sát ý nhìn về phía Trang Dịch, chậm rãi đi về phía hắn.
Đồng thời, tường người bốn phía hoàn toàn bao vây Trang Dịch, mấy nghìn hồn sư vây công, bóng dáng Trang Dịch cùng với bình thường quanh người, hầu như sắp bị ngập không còn.
La Đình Ân cùng Vệ Cẩn gần như không nhịn được muốn lao ra ngoài, một kích mang độc vừa rồi kia, bọn họ là người đứng ngoài, nhìn vô cùng rõ ràng, ba người không chút khách khí tập trung mấy người động tay động chân kia cùng với Thượng Thanh Vân, lúc này thấy Trang Dịch bị thương còn sắp bị vây chắn, lập tức lo lắng muốn nhanh chóng cứu Trang Dịch ra.
Bên cạnh có trợ thủ mạnh mẽ nhất, lại nhất định phải tự mình đón khó mà lên, bọn họ hiểu được tâm tình của Trang Dịch, thế nhưng thân là bằng hữu, lại nhịn không được không hy vọng Trang Dịch mạo hiểm.
Một luồng hồn lực chắn trước mặt bọn họ, lực lôi điện chợt lóe mà qua, mảnh như sợi tóc, chỉ có Vệ Cẩn cùng La Đình Ân cảm giác được, bọn họ quay đầu nhìn về phía Lôi Tu, Lôi Tu không chuyển mắt nhìn về phía Trang Dịch, thấp giọng nói: “Chờ một chút.”
La Đình Ân sốt ruột nói: “Chờ cái gì, Trang Dịch đều bị thương!”
Vệ Cẩn suy nghĩ một chút, nói: “Lôi Tu, ngươi cùng Trang Dịch có khế ước… Trang Dịch thẳng cho tới bây giờ vẫn không hy vọng chúng ta nhúng tay?”
“Hắn sẽ không làm chuyện không nắm chắc.” Lôi Tu nói.
Thượng Thanh Vân đi đến trước mặt Trang Dịch, nhìn Trang Dịch chật vật cắn răng kiên trì dùng hồn lực bị động phòng ngự, Thượng Thanh Vân trong lòng bất chấp, hồn lực trong cơ thể hắn đứt quãng, không thể thống khoái tấn công, dứt khoát liền đi đến trước mặt Trang Dịch, chờ đợi giây phút phòng ngự của Trang Dịch bị phá, Thượng Thanh Vân xông đến trước mặt Trang Dịch, túm cổ áo hắn lên, hung hăng ném Trang Dịch trên mặt đất.
Miệng vết thương bị đè ép, máu phun tung tóe ra ngoài, da đầu bị ăn mòn, thậm chí lộ ra một chút xương trắng rậm rạp, làm người nhìn liền thấy ghê người.
Thượng Thanh Vân giống như không thấy được vậy, cúi người tiếp tục túm lấy Trang Dịch, đúng lúc này, Trang Dịch giơ một tay lên, Lục Mang Thúy Phượng Điệp phụ trên ngón tay, đuôi cánh sắc bén như dao xẹt qua thân thể Thượng Thanh Vân, Thượng Thanh Vân chật vật tránh đi, cổ cùng bả vai đều xuất hiện vết cắt không sâu không nông.
Hồn sư bốn phía phát hiện không khí không đúng, Trang Dịch hiện tại giống như cá trên thớt, sống chết tùy ý bọn họ quyết định, có người muốn xông lên giúp đỡ Thượng Thanh Vân, Thượng Thanh Vân nhìn ánh mắt lạnh lùng của Trang Dịch, âm ngoan nói: “Không được đi lên, ta muốn đích thân phế hắn!”
Hai hồn sư cấp tám bị thương gần như nổ ra năng lượng tinh thuần nhất trong cơ thể tấn công lẫn nhau, từ bên ngoài nhìn vào, Trang Dịch cùng Thượng Thanh Vân cả người là máu, vừa chiến đấu vừa thở dốc, nhìn qua tùy tiện một hồn sư cấp ba là có thể đánh bại bọn họ, nhưng mà năng lượng phát ra từ trong cơ thể bọn họ, lại làm người ở bốn phía kinh hãi không thôi. Có mệnh lệnh của Thượng Thanh Vân, muốn đấu một đối một với Trang Dịch, mọi người đơn giản lui về phía sau vài bước, tránh đi.
Thấy sắc mặt Trang Dịch càng ngày càng trắng, khuôn mặt thanh đạm tái nhợt gần như trong suốt, hình thành đối lập rõ ràng, chính là toàn thân đầy máu đỏ tươi của Trang Dịch, trái ngược mãnh liệt như vậy, rõ ràng là người khí chất thanh lãnh, nhìn lại có vài phần yêu dị, Thượng Thanh Vân nhìn Trang Dịch, gần như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ sắp chết của hắn.
Trước khi Thượng Thanh Vân trẻ tuổi khí thịnh, lúc trước mời chào Trang Dịch không thành công, còn không nghĩ ra là nguyên nhân gì mà chạy đến chất vấn hắn, hiện tại nhìn lại, rất rõ ràng, đây là chán ghét rõ ràng, thù hận hận không thể băm hắn thành vạn mảnh.
Lại một lần nữa đánh ngã Trang Dịch, Thượng Thanh Vân trên cao nhìn xuống nhìn mặt Trang Dịch, sau đó chậm rãi cúi người, nhìn hắn thấp giọng cười lạnh nói: “Lúc trước vốn định mời chào ngươi vào dưới cờ, bồi dưỡng ngươi thật tốt, đáng tiếc ngươi không biết điều. Bất luận ngươi ta trước đây rốt cuộc có thù hận gì, đi đến hôm nay, chỉ có thể trách chính ngươi.”
Đôi mắt Trang Dịch nhìn chằm chằm vào Thượng Thanh Vân, nhìn nụ cười thắng lợi trên mặt Thượng Thanh Vân kia, tựa như châm biếm nói: “Coi như trở thành bằng hữu với ngươi, một khi xảy ra xung đột lợi ích, có thể bỏ qua bất cứ kẻ nào.”
“Ngươi chính là vì cái lý do chẳng giải thích được này, nhằm vào ta nhiều năm như vậy?” Thượng Thanh Vân giễu cợt nói, dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ nghe được nói, “Thì tính sao, người thắng là vua, người đi đến cuối cùng, mới là người thắng.”
“Đúng vậy.”
Bạn đang �
Thượng Thanh Vân gần như nghe được Trang Dịch thở dài.
Hắn sửng sốt, ngay sau đó, một dòng hồn lực mạnh mẽ phát ra từ trong cơ thể Trang Dịch, ba hệ hồn thú đồng loạt xuất hiện, lấy tử đằng làm chủ đạo, hình thành một lãnh vực đặc biệt khuếch tán ra, chớp mắt đã bao phủ phạm vi mười mét quanh Trang Dịch vào trong!
“Lãnh…” Toàn thân Thượng Thanh Vân chấn động, “Nửa lãnh vực!”
Không ngờ Trang Dịch vậy mà còn dư sức sử dụng sức mạnh lãnh vực, Thượng Thanh Vân đứng dậy muốn chạy khỏi phạm vi này, nhưng mà tử đằng không ngừng xuyên qua quấn quanh bốn phía, trong phạm vi lãnh vực của Trang Dịch, lệ thuộc vào năng lượng của Trang Dịch duy trì, Thượng Thanh Vân vốn thực lực chân thật đã yếu hơn Trang Dịch, lập tức hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Thượng Thanh Vân quay đầu nhìn Trang Dịch, nhìn thấy Trang Dịch vẻ mặt lãnh đạm nhìn mình, trong đôi mắt màu xám nhạt, ẩn chứa sát ý thấu xương.
Toàn thân Thượng Thanh Vân cứng đờ, sống chết trước mắt, bất chấp cái khác, hắn nhắm mắt lại, đào móc sức mạnh ẩn giấu sâu nhất trong cơ thể kia — hơi thở màu đen dần lộ ra dưới da Thượng Thanh Vân, hoa văn quỷ dị hiện lên, ma khí lượn lờ!
Trang Dịch bình tĩnh nhìn tất cả, tinh thần lực của hắn phóng ra ngoài, giao tiếp với linh lung hộp, thay đổi sức mạnh triệu hoán sư trong cơ thể, khi một vết nứt không gian màu đen xuất hiện bên cạnh, Trang Dịch mở mắt, tinh thần cùng ma thú bên trong không gian dựng nên — một tiếng kêu thê lương từ xa tới gần từ trong khe không gian truyền ra, một lát sau, một con ma thú chim tốc độ bay cực nhanh xuất hiện trước mặt Thượng Thanh Vân, ngay sau đó, trong khoảnh khắc vết nứt không gian sắp đóng lại kia, một con hồ điệp nửa trong suốt đôi cánh giập vỡ, cũng một cao má»t thấp, hÆ¡i hÆ¡i run run bay ra, dừng bên cạnh Trang Dá»ch.
Ngá»± há»n thú cấp tám cắt lá»n, chiến há»n thú cấp tám Thấu Sà Äiá»p!
Khi cảm ứng Äược hÆ¡i thá» của hai con ma thú nà y, trong lòng Thượng Thanh Vân hoảng sợ má»t chút, ba há» chiến ngá»± phụ tuy rằng Äược phân loại rõ rà ng, nhÆ°ng có má»t sá» ma thú, tháºt ra lại là ngoại tá»c trong Äó.
Cắt lá»n Äược xÆ°ng là ma thú tá»c Äá» nhanh nhất, lá»±c tấn công mạnh nhất trong ngá»± há»n thú, thá»±c tế chiến Äấu thì mức Äá» hung tà n còn mạnh hÆ¡n chiến há»n thú cùng cấp nhiá»u, mà sá» dÄ© nó bá» phân loại thà nh ngá»± há»n thú, bá»i vì phà m là cắt lá»n bÆ°á»c và o cao cấp, sau Äó Äá»u sẽ biến dá» ra tấm chắn phòng ngá»± Äặc biá»t, mà Thấu Sà Äiá»p, lại ngược lại vá»i cắt lá»n! Há» Äiá»p nhìn nhÆ° mảnh mai nà y, mặc dù là chiến há»n thú, nhÆ°ng nÄng lá»±c phụ trợ thá»±c sá»± là nghá»ch thiên, khủng bá» nhất á» chá», thuá»c tÃnh trong suá»t của nó, có thá» tạm thá»i che chắn tất cả nÄng lượng của bản thân, ká» cả Äiá»m mù thá» giác, là m cho Äá»i thủ hoà n toà n không tìm thấy há»n sÆ° có Äược Thấu Sà Äiá»p, mà há»n thú nhÆ° váºy, sá» dÄ© bá» phân loại và o chiến há»n thú, ÄÆ¡n giản chÃnh là Thấu Sà Äiá»p cÅ©ng có má»t thuá»c tÃnh Äặc biá»t, má»t khi phát hiá»n mạng sá»ng của mình bá» Äe dá»a, Thấu Sà Äiá»p sẽ tiến hà nh má»t loại phản xạ nÄng lượng, cá» gắng hết sức há»i tụ tất cả nÄng lượng á» bá»n phÃa, cuá»i cùng hoà n thà nh má»t tráºn tá»± bạo khủng bá» hoà n mỹ, lá»±c sát thÆ°Æ¡ng do tá»± bạo sinh ra, vượt qua tiêu chuẩn Äánh giá chiến há»n thú, cho nên má»i bá» phân loại nhÆ° váºy.
Hai ma thú nà y má»t khi bá» sung, tác dụng sinh ra tuyá»t Äá»i không phải chá» ÄÆ¡n giản là má»t thêm má»t bằng hai, huá»ng chi⦠tá» Äằng bản thân Trang Dá»ch có Äược, cÅ©ng là má»t quái thai, tá» má» nghÄ©, tá» Äằng phá»i hợp vá»i hai ma thú nà y, phá»i hợp cà ng thêm hợp lý hoà n mỹ, chá» nghÄ© Äến tác dụng sau khi kết hợp lại sinh ra, Äã là m ngÆ°á»i sợ hãi run rẩy!
Chẳng qua⦠tất cả tiá»n Äá», là dÆ°á»i tình huá»ng Trang Dá»ch có Äầy Äủ há»n lá»±c, cùng vá»i thá»±c lá»±c của hai ma thú nà y giữ Äược Äầy Äủ.
Thượng Thanh Vân nhìn cắt lá»n hấp há»i không ngừng kêu rên, cùng vá»i Thấu Sà Äiá»p cánh bá» xé rách, nhìn cÅ©ng không sá»ng Äược bao lâu kia, nghÄ© Äến vừa rá»i Trang Dá»ch là m ra tráºn Äá»a lá»n nhÆ° váºy, lại vá»t ra chút mặt hà ng nhÆ° váºy, trÆ°á»c sau Äá»i láºp rõ rà ng, là m cho Thượng Thanh Vân cÆ°á»i ha ha nói: âChá» bằng hai rác rÆ°á»i nà y, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muá»n giết ta?!â
Trang Dá»ch nhìn khuôn mặt biến thà nh mà u Äen của Thượng Thanh Vân, hắn không có lãng phà thá»i gian miá»ng lưỡi giải thÃch, mà là nhìn vá» phÃa hai ma thú kia.
Khi triá»u hoán chúng nó Äến, Trang Dá»ch Äã biá»u lá» tâm ý của mình, hai ma thú sắp chết nà y Äá»ng ý Äến nÆ¡i Äây, cÅ©ng nói rõ chúng nó nháºn thá»±c hiá»n của Trang Dá»ch.
Tinh thần lá»±c ná»i tiếp vá»i hai ma thú, ngay sau Äó, hai con ma thú cháºt váºt không chá»u ná»i, liá»n chuyá»n hoán thà nh há»n thú, Äi và o thế giá»i tinh thần của Trang Dá»ch.
Bá»i vì thá»±c lá»±c chân chÃnh của Trang Dá»ch Äã sá»m Äến cấp chÃn, chá» là chÆ°a thu phục ma thú, bá»i váºy cấp báºc vẫn mãi không thá» tÄng lên, lại thêm hai ma thú nà y tuyá»t Äá»i tá»± nguyá»n, cho nên lần thu phục há»n thú nà y, thá»i gian trÆ°á»c sau, lại không vượt quá nÄm giây!
Äợi khi Thượng Thanh Vân hiá»u Äược chuyá»n gì xảy ra, Trang Dá»ch Äược nÄng lượng của há»n thú bá» sung, hÆ¡i thá» toà n thân bắt Äầu giá»ng nhÆ° phát Äiên, không ngừng liên tục kéo lên!
Từ cấp tám Äá»nh phong Äến cấp chÃn, bao nhiêu há»n sÆ° tha thiết mÆ¡ Æ°á»c, lại dừng lại nhÆ° thế, nhÆ°ng mà giá» phút nà y, Trang Dá»ch lại thoải mái hoà n thà nh, ba há»n thú cấp tám dung hợp, mang theo Trang Dá»ch trá»±c tiếp lÆ°á»t qua cánh cá»a cấp chÃn. Khi lần nữa má» mắt ra, không chá» có tất cả há»n lá»±c lÆ°u lại trên miá»ng vết thÆ°Æ¡ng ngoà i cÆ¡ thá» Trang Dá»ch Äá»u biến mất không thấy, há»n lá»±c cạn khô trong cÆ¡ thá», cÅ©ng hoà n toà n trà n Äầy, Äạt tá»i Äá»nh cao nhất từ trÆ°á»c tá»i giá»!
Há»n sÆ° phong hà o cấp chÃn!
Trong khoảnh khắc Trang Dá»ch phá tan cấp chÃn kia, không chá» có Thượng Thanh Vân trÆ°á»c mắt kinh hoà ng toà n thân cứng ngắc, tất cả há»n sÆ° á» bá»n phÃa cÅ©ng Äá»u ngây dại. Rá»t cuá»c xảy ra chuyá»n gì, Trang Dá»ch lại á» dÆ°á»i mắt tất cả má»i ngÆ°á»i⦠thu phục há»n thú, thÄng cấp!
Äá»ng thá»i, La Äình Ãn cùng Vá» Cẩn á» ngoà i sân luôn luôn Äang chú ý chiến Äấu, cÅ©ng nhẹ nhà ng thá» ra má»t hÆ¡i, thần kinh cÄng thẳng hoà n toà n trầm tÄ©nh lại, hai ngÆ°á»i nhìn nhau má»t cái, Äá»u bất Äắc dÄ© lại vui mừng vì lần thÄng cấp lá»n máºt nà y của Trang Dá»ch.
âKhông nghÄ© tá»i tiá»u tá» Trang Dá»ch nà y tá»c Äá» nhanh nhÆ° váºy, ta vừa má»i Äến cấp tám không bao lâu, tháºt vất vả hai ngÆ°á»i chúng ta ngang hà ng hắn, lại cấp chÃn!â Vá» Cẩn hừ hừ nói.
âTrang Dá»ch còn trẻ nhÆ° váºy Äã là há»n sÆ° cấp chÃn, cho dù nhìn khắp Há»n Äiá»n, chá» sợ cÅ©ng không có mấy ngÆ°á»iâ¦â La Äình Ãn nói, âQuan trá»ng nhất là , tÄng cÆ°á»ng thá»±c lá»±c và o thá»i kỳ Äặc thù nà y, Trang Dá»ch quá tuyá»t vá»i.â
Lôi Tu sắc mặt không thay Äá»i, trấn Äá»nh bình tÄ©nh trÆ°á»c sau nhÆ° má»t: âHá»n sÆ° phong hà o hai mÆ°Æ¡i tuá»i, tuyá»t Äá»i là há»n sÆ° cấp chÃn trẻ tuá»i nhất từ trÆ°á»c tá»i nay.â
Không ngá» Lôi Tu sẽ tham dá»± và o trêu Äùa của mình, Vá» Cẩn cùng La Äình Ãn sá»ng sá»t, quay Äầu nhìn khuôn mặt uy nghiêm lạnh lùng của Lôi Tu, muá»n xác Äá»nh má»t chút xem có phải mình vui quá xuất hiá»n ảo giác hay không.
âCho dù Äặt và o gia tá»c triá»u hoán sÆ° thá»i kỳ thượng cá», Trang Dá»ch cÅ©ng là cÆ°á»ng giả tuyá»t Äá»nh, thiên tà i có khả nÄng vấn Äá»nh cao nhất.â Lôi Tu tiếp tục nói.
Vá» Cẩn cùng La Äình Ãn bắt Äược má»t tia tá»± hà o không thá» nghi ngá» từ trong mắt Lôi Tu, hiá»n nhiên Äang kiêu ngạo vì Trang Dá»ch Äá»t phá cấp chÃn.
Hai ngÆ°á»i là bạn thân của Trang Dá»ch, nghe Äược cÆ°á»ng giả Äá» nhất Äại lục khen ngợi Trang Dá»ch nhÆ° váºy, tá»± nhiên là vô cùng vui vẻ, chẳng qua⦠Lôi Tu Äại khái quên mất bản thân rá»i.
Lôi Tu Äã cấp mÆ°á»i, Äã thá»±c hiá»n mục tiêu Äá»t phá cao hÆ¡n, thế giá»i sau cấp mÆ°á»i, á» thá»i Äại Lôi Tu còn tại, cÆ¡ bản cÅ©ng Äá»u trông chá» hắn.
Chẳng qua⦠ngÆ°á»i ta vợ chá»ng son, thÃch là m sao thì là m Äi.
Trang Dá»ch sau khi thá»±c lá»±c tÄng vá»t, là m chuyá»n Äầu tiên chÃnh là bắt Thượng Thanh Vân. Vừa rá»i vì giết Trang Dá»ch, Thượng Thanh Vân cách gần nhÆ° váºy, rÆ¡i và o trong lãnh vá»±c của Trang Dá»ch, hoà n toà n không có khả nÄng chạy trá»n, dÆ°á»i thá»±c lá»±c tuyá»t Äá»i, không Äến hai phút, Thượng Thanh Vân liá»n rÆ¡i và o trong tay Trang Dá»ch.
Bá» lãnh vá»±c, Trang Dá»ch cùng Thượng Thanh Vân lại má»t lần nữa xuất hiá»n trong tầm mắt các vá» há»n sÆ° Bardon.
Toà n trÆ°á»ng rÆ¡i và o trong không khà im lặng Äến quá»· dá», Trang Dá»ch dùng sức má»t ngÆ°á»i, Äá»i Äầu vá»i mấy nghìn ngÆ°á»i á» Äây.
Äúng lúc nà y, Äá»t nhiên, tráºn pháp Bardon truyá»n Äến dá» Äá»ng.
Thân là ngÆ°á»i khá»ng chế tráºn pháp, Trang Dá»ch Äầu tiên phát hiá»n tráºn pháp bá» ngÆ°á»i phá giải, thá»±c lá»±c của ngÆ°á»i chÆ°a Äến Äây cÅ©ng là m Trang Dá»ch có và i phần kiêng ká».
Thủ pháp phá tráºn của bá»n há» nhanh mạnh, có thá» cảm nháºn Äược, không phải má»t ngÆ°á»i ra tay, có thá» thấy Äược là má»t Äá»i ngÅ© há»n sÆ°, cÄn cứ cảm ứng hÆ¡i thá», Äá»i phÆ°Æ¡ng nhân sá» Äông Äúc, nhÆ°ng bÆ°á»c Äi thá»ng nhất, tá»c Äá» nhanh chóng, là má»t Äá»i ngÅ© há»n sÆ° vô cùng tinh nhuá»!
Không Äến má»t lát, Äá»i ngÅ© há»n sÆ° do Chiến Há»n Äiá»n phát hiá»n Bardon khác thÆ°á»ng mà phái tá»i cứu viá»n nà y, cÅ©ng xuất hiá»n trÆ°á»c mặt má»i ngÆ°á»i ââ
Äá»i sÄn ma.