Bữa tiệc của ông cháu An Hạ cũng vì thế mà kết thúc trong không khí căng thẳng và ngột ngạt. Ông cụ Bùi vì bị sốc nặng mà tăng huyết áp phải nhập viện, An Hạ ngày đêm túc trực cạnh ông. Cô gầy rộc hẳn đi, vì chuyện của mẹ mà lúc nào cũng thẫn thờ, không thiết ăn uống. Nhưng trước mặt ông ngoại, cô vẫn luôn tươi cười để ông không phải lo lắng.
“Hạ Hạ, cháu làm đổ hết cháo rồi kìa.”
“…”
“Hạ Hạ…”
“Hơ…cháu…cháu xin lỗi…để cháu dọn dẹp rồi đi lấy cho ông tô khác…” – Cô giật mình, luống ca luống cuống.
“Để đó cho y tá làm đi. Haizz, cháu cứ thế này, bảo ông xuống suối vàng làm sao ăn nói với mẹ cháu đây…”
“Ông à, ông nói gì vậy chứ! Ông nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi!”
“Con bé này, sức khỏe ông như thế nào ông còn không biết sao! Cả cuộc đời ông vất vả gây dựng lên tập đoàn Bùi thị, những tưởng sẽ giao cho mẹ cháu, nhưng thật không ngờ…”
“…”
“Cũng tại ông có mắt như mù mà để cho đồ súc sinh kia làm loạn, đến em gái mình cũng không tha…Bây giờ thì Bùi thị không còn ai tiếp quản, cháu nhẫn tâm để tâm huyết cả đời của ông cứ thế đổ sông đổ biển sao?”
“…”
“Cháu gái ông rất thông minh, rất quyết đoán. Bùi thị không thể thiếu cháu.”
An Hạ muốn nói lời phản bác, nhưng thấy ông ngoại ho khù khụ, đành nuốt lời muốn nói vào bụng, tiến lên vỗ lưng thuận khí cho ông.
Hai ngày sau.
“Chủ tịch tiền nhiệm không đủ tư cách quản lí Bùi thị, trong số các cổ đông ở đây, tôi muốn tiến cử cháu gái An Hạ của mình lên làm tân chủ tịch. Các vị có ai phản đối không?”
Ông cụ Bùi đích thân tiến cử, ai dám phản đối chứ? Hơn nữa, tại buổi tiệc hôm trước biểu hiện của An Hạ rất tốt, rất được lòng đa số các cổ đông.
…
Hôm sau nữa.
“Chủ tịch, cô đã đọc tin tức chưa?”
“Tin tức gì? Sẽ không phải là tôi trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm đi? Hahaa…”
“Chủ tịch đừng cười, còn hơn thế nữa cơ ạ…”
Há? Cô dùng tốc độ ánh sáng chộp lấy laptop, mở lên xem tin tức.
“Tân chủ tịch Bùi thị An Hạ đang hẹn hò cùng chủ tịch Hà thị Hà Cẩm Dương”
“Hà thiếu của Hà thị tình tứ với tiểu thư Bùi gia”
“Choáng với hành động thân mật của đôi nam thần nữ thần”
“Soái ca Hà Cẩm Dương đã có người trong mộng”
….
Mẹ nó, toàn trang nhất chứ! Tin tức của cô đứng đầu danh sách tìm kiếm rồi!
Cô vừa tức vừa ngượng, trầm giọng ra lệnh:
“Thư kí, liên lạc với phóng viên xóa hết ba cái tin gà vịt đồng nát này cho tôi!”
Thư kí vâng dạ, nhưng vừa bước ra đến cửa thì sợ hãi quay vào.
“Giỏi nhỉ! Dám lạm dụng chức quyền mua chuộc phóng viên cơ đấy! Cháu đáng đánh đòn mà!”
Ông cụ Bùi thản nhiên bước vào, nụ cười từ khóe miệng lan đến tận mang tai.