• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Phịch phịch." Cánh cửa chiếc Lamborghini vừa khép lại, không khí bên trong cách biệt hoàn toàn với sự nóng nực bên ngoài, khiến cho người vừa bước vào thoải mái thở ra một hơi, bỏ cặp sách sang bên cạnh, nới rộng cổ áo.

Lâu rồi mới có cảm giác có chút thú vị thế này, Thượng Quan Dương ngồi vào phía sau xe, tâm trạng có chút khác lạ, ánh mắt trong suốt hiện lên một chút vui vẻ, lại cơ chút hào hứng. Những biểu hiện này tuy rất khó phát hiện, một người đã quen sống trong giới thượngq lưu ít nhiều cũng học được cách che giấu suy nghĩ, nhưng một chút khác thường đều dễ dàng rơi vào mắt người đàn ông phía trên. Anh nhướng mày, bạc môi anh tuấn hơi nâng lên, nhiều thêm một phần dễ dãi khác hẳn sự nghiêm túc, thường ngày, đã bao lâu rồi thằng nhóc này mới biểu lộ thần sắc như vậy. A, hình như cái lần anh nói với cậu rằng anh đang để ý đến một cô bé con, cũng đã khá lâu rồi. (Tác giả: Nam phụ chính xuất hiện. Đố mọi người anh gặp nữ chính ở chương nào??? )

" Tiểu Dương, hôm nay đến trường thế nào?" Chịu không nổi bộ dáng của cậu, chần chừ nhìn anh, như rất muốn nói mà không biết nên mở lời như thế nào.

Mặc dù tính cách hai anh em khác biệt, một người lãnh ngạo, một người thanh mạt, nhưng mối quan hệ giữa Thượng Quan Lâm và Thượng Quan Dương lại vô cùng thân thiết, chuyện gì cũng nói qua với nhau. Thấy anh đã mở lời, cậu cười hì hì nói. " Hôm nay đến trường gặp được một cô gái rất thú vị."

Cô gái? Một người nghiêm túc như anh cũng mặc nhiên có không ít kinh ngạc. So với bất kì ai, bất kể với ba mẹ, anh luôn là người hiểu đứa em trai của mình nhất. Từ nhỏ cậu đã theo đuổi mấy thứ kì kì quái quái, nào là thuật thôi miên, mấy loại ảo ảnh, mấy chuyện kì bí, nếu không phải đối với tam giác quỷ, machu pichu, kim tự tháp, Atlantic,... chính bản thân anh cũng nửa tin nửa ngờ, sợ chuyện không may xảy ra, thì cậu cũng đã sớm đến những nơi đó rồi. Dù vậy, anh không cảm thấy những chuyện đó phi lí, cho nên mặc cậu theo sở thích của mình, tùy ý thích làm gì thì làm, chỉ cần không nguy hiểm là được, dù sao thì chính mình đã nối nghiệp gia đình còn cậu không nhất thiết phải vậy. Bây giờ, đột nhiên xuất hiện một thực thể, ờm, ở đây là một cô gái, lại khiến em trai anh cảm thấy thú vị? " Không tin được."

" Anh hai cô gái đó có thể dùng quảng âm đại chúng trực tiếp đó." Chủ đề cuối cùng cũng về đúng quỹ đạo của nó.

Biết ngay. Đối với mấy chuyện mà người ngoài cảm thấy phi lí này của em trai, coi như Thượng Quan Lâm cũng có chút quan tâm, nghe đến vài cụm từ đặc biệt, liền nhớ đến ngay, không cảm thấy ngạc nhiên nữa, chuyện thằng nhóc này quan tâm cũng chỉ có vậy, không biết nên nói sao nữa, đang phì cười, anh lại nghe cậu nói tiếp.

" Mà điều làm em kinh ngạc nhất là cô gái đó hình như không biết Tô Khải Phong, những người còn lại trong nhóm là ai, không, đúng hơn là cô ấy không nhận mặt ai, mặc dù cô học cùng lớp Z với em. Còn dám ngang nhiên chống đối với cậu ta." Nhớ đến cô gái đó, diện mạo đơn giản, hành động đơn giản, biểu tình đơn giản, suy nghĩ đơn giản, trong lòng ra sao đều biểu lộ cả trên mặt. Nhưng đó là cô gái dễ dàng khiến Tô Khải Phong mất mặt mà không thể phản bác được gì? Là quá ngốc nghếch hay quá tâm cơ???

Vừa nghe cậu nói, mày rậm của Thượng Quan Lâm nhíu lại, đầu óc xoay chuyển, nhiều nhân vật xuất hiện trong đầu. Mạng lưới quan hệ của anh rất rộng, những người có thể ngang nhiên chống đối với Tô thị không có quá mấy người, số người trong những gia tộc này ít nhiều sẽ biết đến cậu ta, nhưng đó còn có ai??? Trong đầu anh lóe lên một người, nhưng người này thân phận quá thần bí, đến quân đội dùng bộ máy do thám điều tra, đều không thu lại được gì. Nếu thực sự cô gái này là của người đó thì cho là có mười Tô Khải Phong cũng không dám đắc tội cô gái này. " Không ai biết gì về cô gái đó sao?"

Nhớ đến điểm này, Thượng Quan Dương lại không nắm chắc lắm. " Em không rõ, nhưng hành động của Tô Khải Phong là đi xin lỗi cô ấy khiến mọi người chịu kinh ngạc không nhỏ." Nhưng cậu rõ ràng cái loại xin lỗi của cậu ta không phải là vì e ngại thân phận của cô, mà giống như càng không biết gì về cô thì cậu ta càng cảm thấy thú vị, muốn gây dựng mối quan hệ tốt đẹp để có thể tìm hiểu nhiều hơn.

" Nga. Được rồi, trưa nay ăn gì? Có một nhà hàng Pháp gần đây nấu ăn không tệ." Mặc dù nhà có đầu bếp riêng, thức ăn mỗi ngày mỗi ngon nhưng ăn mãi cũng chán, huống hồ trong mấy năm gần đây xuất hiện " Cái lưỡi vàng". Người này vừa nấu ăn ngon vô đối mà lại có khả năng vô cùng đặc biệt là có thể nếm ra tất cả mùi vị lẫn cách chế biến thức ăn, khiến cho những đầu bếp tài năng trong lẫn ngoài nước đều đâm đầu muốn so tài với người đó, nào có quan tâm đến việc đầu quân vào các nhà hàng khách sạn nên từ đấy chất lượng bữa ăn kém xuống hẳn.

Thượng Quan Dương cũng không suy nghĩ đồng ý ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK