Nhớ đến điểm này, Hoa Mỹ Kiều ngồi phía trên liền lộ ra nụ cười, sở dĩ những ngày vừa qua sóng yên biển lặng là vì cô ta đang chờ đợi những điểm số này. Mặc dù người của các gia tộc không tra ra được thân phận thực sự của Tiểu Thiên thì sao, không còn là vấn đề quan trọng nữa, chỉ cần biết được thực lực sức học của nhóc con như thế nào, nếu kết quả xấu thì cô ta hoàn toàn có thể gây áp lực xuống khiến Tiểu Thiên không chịu nổi mà rút ra khỏi lớp này, trước đây không phải trước đây đã có vài người như vậy rồi sao. Còn nếu tốt, chuyện này tất nhiên rất khó xảy ra, trừ phi trước mắt là tiểu thiên tài, nếu thực sự như vậy làm sao mà họ lại không biết đến được. Cho nên mặc kệ trước đó có xích mích hay gì không thì mấy ngày qua mọi chuyện vẫn yên ả lắm.
Đúng lúc này, cô giáo Thải từ bên ngoài bước vào, trên tay mang theo ba mươi mấy phong bì hồ sơ chứa các bài làm kiểm tra của học sinh lớp Z tiến vào. Đám học sinh liền nhất tề đứng lên chào, sau khi cô cho ngồi xuống thì đều im lặng giữ trật tự.
" Các em đều biết lớp ta là một lớp nổi trội của học viện, các thành viên trong lớp đều là anh tài của các gia tộc. Theo quy định mà gia đình và các thầy cô đều đã thông qua từ trước về việc sẽ cho các em kiểm tra đầu năm thì đã diễn ra những năm vừa qua. Hiện giờ kiểm tra thầy cô đều đã chắm xong, tất cả các môn đều được để trong các phong bì này. Đại diện lớp phó và lớp trưởng lên nhận và đưa đến cho các bạn. Các em có thể xem xét qua và trao đổi với nhau có vấn đề gì có thể trao đổi trực tiếp với cô và các bạn còn lại." Đây là đoạn văn quen thuộc mà những năm qua vào ngày này cô giáo Thải đều nói y như vậy, lâu dần thành thủ tục.
Đợi cô nói xong, Cao Thái Hân và Nhạc Thương liền tiến lên nhận lấy phong bì hồ sơ, dựa vào tên đã ghi sẳn trên đó mà chúng được phân đến từng học sinh một. Nhận phong bì từ tay Nhạc Thương, Tiểu Thiên đồng thời nhận được một lời an ủi từ cậu ta. " Đồng học Thuần, nếu điếm số không tốt thì cũng đừng buồn." Vì đó mới là mở đầu cho những chuyện đáng phải buồn hơn trong lớp này, nói xong cậu ta nở một nụ cười không biết là đang lo lắng hay là đang chăm chọc nhóc con nữa.
" Cậu ấy sẽ đạt điểm cao thôi." Doãn Thanh Thanh thay mặt Tiểu Thiên đáp lại, đừng tưởng cô không biết nam đồng học này là đang mỉa mai bạn cô nha. Tên này không phải thích con khổng tước sao, người ta còn chẳng thèm để ý đến nữa kìa.
Tiểu Thiên nhìn cậu ta sau đó lại nhìn bạn học nhỏ, cười đáp. " Đúng vậy."
Liếc mắt, cậu ta trực tiếp bỏ qua, lại bắt đầu đưa những phong bì còn lại đến tay những học sinh khác.
Phía trên, bên hướng Tô Khải Phong, cậu ta cũng vừa nhận lấy phong bì, cũng không đợi ai mà mở ra ngay, Diệp Luân bên cạnh nghía nghía điểm mình toàn trên 80, môn Toán được 70 coi như có chút tiến bộ, lại ngó sang nhìn điểm của Tô Khải Phong, trong đám bốn người bọn họ, Tô Thiếu là có thành tích học tập tốt nhất, cậu ta là có sức học ngang với Hoa Mỹ Kiều, còn An Mục Khê vì có chút rụt rè nên dường như chịu thua bọn họ một chút. " Chặc chặc đều trên 90, môn Toán cũng được 85 điểm. Tô gia có thể vui vẻ rồi."
Một chút động tĩnh bên phía bên đó cũng đánh động tới Hoa Mỹ Kiều bên này, cô ta kéo xắp bài kiểm tra của mình ra xem, nhìn điểm số phía trên, tất cả các môn đều tên 80 điểm, còn môn Toán lại được...
" Oa, Hoa Mỹ Kiều bạn được 80 điểm Toán sao? Thật giỏi a." Lời này là Quách Mộng nhìn đến không nhịn được reo lên, vốn trước giờ Hoa Mỹ Kiều đều cố gắng nhiều lắm mới có thể có thể ngang bằng với Diệp thiếu bên kia, mà cậu ta giờ chỉ có 76 điểm trong khi cô ta có đến 80, môn này hơn được một hai điểm đâu phải là dễ, huống hồ bọn họ còn cạnh tranh nhau nhiều lắm.
Thấy được Quách Mộng tán dương, cô ta cũng tỏ ra rất hào phóng và rộng lượng cười cười nói. " Chỉ có chút cố gắng thôi." Lại nhìn về phía Tô Khải Phong hỏi. " Không biết Dật Phong như thế nào?" Đây là rõ ràng biết rồi mà vẫn cố hỏi, để lấy lòng thuận tiện khen ngợi lẫn nhau vài câu vậy mà.
" 85." Mà bên kia cậu ta nghe đến hai chữ ''Dật Phong' liền sinh ra cảm giác bài xích, mặc dù quan hệ của các gia tộc bọn họ rất thân cận nhưng cậu ta không muốn tùy tiện xưng hô với bạn học khác phái như vậy, rất dễ gây ra hiểu lầm, huống hồ làm sao cậu ta lại không hiểu dụng ý của cô ta được.
Nghe được trong câu trả lời của Tô Khải Phong lộ ra chút không vui, Hoa Mỹ Kiều cũng không tiện nói thêm liền dời chủ đích sang một người khác. " Còn bạn học mới của chúng ta, Đồng học Thuần không biết kết quả như thế nào? Dù gì thì cũng là người mới sợ là không quen với điều này phải không?"