Là một nam nhân mới nếm thử hương vị phụ nữ, Mạnh Hoài An cho rằng đây là phản ứng tâm lý bình thường.
Nhưng Lâm Táo suốt 4 ngày cũng không liên lạc với hắn, Mạnh Hoài An cảm thấy việc này không quá bình thường.
Hắn lướt bảng tin của Lâm Táo, không có trạng thái mới.
Nhớ tới Lâm Táo còn có weibo, Mạnh Hoài An dựa vào giường, tải app, sau đó đăng kí.
Tên nick hắn cũng không điền, tìm kiếm ngay tên “Diễn viên Lâm Táo”
Giao diện chuyển hướng, phát hiện Lâm Táo chỉ có hơn 2 nghìn fan, nhìn nhìn nick của cô, Mạnh Hoài An châm chọc cười.
Đại khái chỉ có người mới ra đời như cô mới dám cuồng vọng như vậy.
Lại xem weibo của Lâm Táo, thế nhưng so với vòng bằng hữu trên wechat còn ít bài đăng hơn.
Mạnh Hoài An nhíu mày, nữ nhân này đang làm cái gì?
Mạnh Hoài An không thích cảm giác luôn nghĩ đến người khác.
Buông di động, Mạnh Hoài An xoa xoa cái trán.
Quan hệ yêu đương trong suy nghĩ của hắn, là cô gái nhỏ phải ngoan ngoãn chờ hắn, hắn muốn cô đến thì cô phải đến, mà không phải như bây giờ, lãng phí ở đây suy đoán tâm ý đối phương.
Hai người đã phát sinh quan hệ, Mạnh Hoài An tin tưởng, Lâm Táo nhất định sẽ là người trước tiên thiếu kiên nhẫn mà liên hệ với hắn.
Nhưng vào lúc này, Hàn Luật gửi một tin nhắn tới, nói đã tìm được thế thân cho Lâm Táo, còn gửi cho hắn 2 tấm ảnh chụp.
Ngũ quan của thế thân tổng thể rất giỗng Lâm Táo, nhưng nếu nhìn kĩ liền có thể thấy Lâm Táo tinh xảo hơn rất nhiều, mũi của thế thân hơi thấp, còn mũi của Lâm Táo lại cao hơn, đôi mắt thế thân to nhưng vô thần, đôi mắt Lâm Táo xinh đẹp tươi sáng, thế thân môi hơi dày, môi Lâm Táo lại hồng hồng mềm mại, hôn lên….
Ý thức được suy nghĩ lại lệch ra khỏi quỹ đạo, Mạnh Hoài An tắt ảnh chụp, xem bản giới thiệu.
Thế thân năm nay 27 tuổi, là diễn viên múa chuyên nghiệp, bởi vì từng gặp tai nạn nên không thể tiếp tục theo con đường múa, hiện tại làm huấn luyện viên vũ đạo cho một phòng làm việc của bạn bè, đồng thời nhận chụp ảnh quảng cáo.
Hàn Luật: Ông chủ, muốn phỏng vấn không?
Mạnh Hoài An cười lạnh, thế thâ của Lâm Táo, hắn lo lắng như vậy làm gì?
Hắn bảo Hàn Luật trực tiếp đi tìm Lâm Táo.
Lâm Táo kì thật không muốn tìm thế thân, cô kiếm tiền không dễ dàng, vì cái gì còn phải vì một ít chuyện không cần thiết mà thuê người khác?
Tần Lộ lý gải em họ đối với tiền rất coi trọng, cũng lý giải suy nghĩ của Mạnh Hoài An: “Với thân phận của hắn, như thế nào chịu được bạn gái của mình mỗi ngày cùng người khác ôm ôm ấp ấp, cho dù đó chỉ là quay phim, thậm chí còn quay nhiều cảnh lớn mật hơn.”
Lâm Táo có chút tò mò: “Càng lớn mật là trình độ gì?”
Tần Lộ cười cười cho em họ xem mấy cảnh phim "kinh điển".
Lâm Táo xem đến đỏ cả mặt.
Tần Lộ hỏi cô: “Cho em diễn cảnh này, em dám diễn sao? Ngoại trừ phải diễn cùng nam diễn viên, còn muốn cho cả đoàn làm phim vây xem?”
Lâm Táo cúi đầu, nhỏ giọng nói thầm: “Nhiều người có thể diễn, em cũng có thể.” Tuy rằng cô không phải xuất thân chuyên nghiệp, nhưng cô đối với diễn xuất có thái độ chuyên nghiệp.
Tần Lộ: “Nói nhỏ như vậy, em liền nói có nguyện ý diễn hay không, nguyện ý diễn cùng thuyết phục mình diễn không giống nhau.”
Lâm Táo không còn lời nào để nói.
Em họ chịu phục, Tần Lộ thái độ vừa chuyển, cười vỗ đầu Lâm Táo: “Yên tâm đi, hiện tại có rất ít loại phim như này, trừ phi là kịch bản lớn, còn lâu mới đến lượt em, thế thân cơ bản là giúp em quay cảnh hôn.
Diễn viên thế thân, tiền công không nhiều lắm, hiện tại em hoàn toàn có thể trả được.”
Lâm Táo ánh mắt sáng lên: “Đại khái khoảng bao nhiêu tiền?”
Tần Lộ phân tích: “Nếu em chỉ bảo cô ta diễn cảnh hôn hoặc những cảnh thân mật, dựa vào quy định bây giờ, một bộ phim phải trả mấy ngàn tệ, nhưng nếu em muốn thế thân diễn thêm nhiều cảnh, ví dụ như những cảnh nguy hiểm, tốt nhất là cố định tiền lương mỗi tháng, năm sáu ngàn tệ không sai biệt lắm.”
Lâm Táo không chút do dự chọn vế trước: “Thôi vẫn là diễn thay cảnh thân mật đi, những cái khác em sẽ tự mình quay.”
Không chỉ giúp tiết kiệm tiền, mà là Lâm Táo cảm thấy cô là diễn viên phải chuyên nghiệp, nếu cái gì cũng muốn thế thân làm, kia cô còn làm cái gì?
Tần Lộ cười mà không nói, em họ còn chưa ăn qua khổ đâu, chờ gặp phải cảnh diễn đặc biệt nguy hiểm hoặc tương lai không còn nhiệt tình nữa, khả năng lựa chọn của em họ liền thay đổi.
Trùng hợp chính là, thế thân của Lâm Táo – Ngô Quỳnh ở ngay thành phố S.
Lâm Táo, Tần Lộ liền hẹn cô ta gặp mặt.
Ngô Quỳnh tính cách rộng rãi, thoải mái, nhìn đến Lâm Táo, cô ta kích động đến nỗi dựng lên, không thể tin được có người giống mình như vậy.
“Bất quá, cô so với tôi thì xinh đẹp hơn nhiều, trách không được mới xuất đạo đã được làm nữ chính.” Ngô Quỳnh có chút hâm mộ nói.
Tần Lộ mỉm cười: “Hai người các em đều đẹp, lựa chọn nghề nghiệp không giống nhau mà thôi, không giống chị, dựa vào mặt mũi không được, kĩ thuật diễn cũng không xong, chỉ có thể làm trợ lý.”
Làm quen xong, Tần Lộ thảo luận hợp đồng với Ngô Quỳnh.
Ngô quỳnh tiếp nhận công việc đương nhiên là vì kiếm tiền, bất quá cô cũng biết Lâm Táo hiện tại không có danh khí, không có khả năng lập tức trả lương cao cho cô, hơn nữa Lâm Táo chỉ cho cô diễn một ít cảnh thân mật, cho nên cô vui vẻ đồng ý trả lương theo số cảnh diễn thế trong
Ngô Quỳnh có chút nghi hoặc, vì cái gì người mới như Lâm Táo lại phải tìm thế thân, nếu gia đình Lâm Táo giàu có thì không tính, nhưng Lâm Táo cũng không phải.
Bởi vì nhìn Lâm Táo cũng không giống tiểu thư hào môn, mà mềm mại như em gái nhà bên, Ngô Quỳnh thử thăm dò hỏi.
Lâm Táo ngoan ngoãn nhìn về phía chị họ, chị họ nói, về sau vô luận ai đưa ra vấn đề gì, nếu cô không muốn trả lời hoặc không muốn nói thật, thì để chị họ tới, bởi vì Lâm Táo không có thiên phú nói dối người khác.
Tần Lộ hào phóng giải thích: “Là chị an bài, Tiểu Táo là em họ của chị, mới tốt nghiệp cao trung một năm, hiện tại bắt con bé diễn cảnh thân mật, chị có chút không đành lòng.”
Ngô Quỳnh lập tức liền lý giải: “Đúng, đúng, Tiểu Táo mới tốt nghiệp cao trung đâu, thật hâm mộ a, chúng ta đều già rồi!”
Lâm Táo rốt cuộc cũng có thể nói chuyện: “Không già không già, chị so với em lớn hơn có 7 tuổi thôi.”
Ngô Quỳnh thở dài, nhìn về phía Tần Lộ.
Tần Lộ nhún vai, đồng dạng là hơn hai mươi tuổi, nhưng đầu 20 cùng 27-28 cảm giác hoàn toàn khác nhau, đặc biệt là ở giới giải trí này.
“Không nói cái này, chúng ta ăn nhanh đi!”
Bữa cơm này 3 người ăn đến vui sướng.
Trở lại chung cư, Tần Lộ nhắc nhở Lâm Táo: “Nhớ cùng Hàn Luật nói một tiếng, hợp đồng đã kí.”
Lâm Táo lập tức gọi điện thoại cho Hàn Luật.
Hàn Luật đang lái xe, mười phút trước
Mạnh Hoài An tan làm đang trên đường về biệt thự.
Trừ phi là cuộc gọi vô cùng quan trọng, Hàn Luật tuyệt đối sẽ không nghe điện thoại khi ông chủ ngồi ghế sau.
Màn hình di động sáng lên, Hàn Luật liếc mắt nhìn, do dự 3 giây, xin chỉ thị từ ông chủ: “Là Lâm tiểu thư gọi điện tới, hẳn là nói chuyện về thế thân.”
Nam nhân dựa vào ghế nghỉ ngơi liền mở mắt.
Lâm tiểu thư...khoảng cách từ ngày Hàn Luật gửi ảnh thế thân cho hắn, đã qua 3 ngày.
Nói cách khác, hai người lại có một tuần chưa liên hệ.
“Nhận đi.”
Hàn Luật minh bạch, mở loa ngoài mới nghe máy: “Buổi tối tốt lành, Lâm tiểu thư.”
Gặp nhau nhiều lần, Hàn Luật còn khách khí như vậy, Lâm Táo có chút biệt nữu: “Anh cùng người khác gọi điện thoại cũng khách khí như vậy sao?”
Cô người ngoan, thanh âm cũng rất nhẹ nhàng, vừa hỏi như vậy, cả 2 nam nhân đều cảm thấy như cô đang oán trách cái gì.
Trên lưng Hàn Luật nổi lên một tầng da gà, nữ nhân, làm ơn đừng đạp đi bát cơm của tôi!
“Vâng, Lâm tiểu thư có việc sao? Tôi đang lái xe.” Vì tránh cho ông chủ nghĩ nhiều, Hàn Luật thanh âm đạm bạc hỏi.
Lâm Táo a một tiếng, nhanh chóng nói chính sự: “Ngô Quỳnh khá tốt, chúng tôi đã kí hợp đồng, cảm ơn anh rất nhiều.”
Hàn Luật nghiêm túc sửa đúng: “Tôi chỉ làm việc theo phân phó của ông chủ, Lâm tiểu thư hẳn nên cảm tạ ông chủ.”
Lâm Táo:…..Thật là nam nhân lạnh như băng, vô pháp nói chuyện cùng.
“Vậy cứ cảm ơn anh trước, lái xe cẩn thận, tôi cúp máy trước.”
Đô đô đô ba tiếng, trò chuyện kết thúc.
Hàn Luật không có cách nào hình dung tâm tình của mình, cũng không dám nhìn ông chủ đằng sau đang có sắc mặt gì.
Hiển nhiên, sắc mặt Mạnh Hoài An rất xấu, qua cuộc đối thoại ngắn vừa nãy, hắn có thể nghe ra Lâm Táo tựa hồ cùng Hàn Luật rất quen thuộc,ngữ khí rất tự nhiên.
“Hai người ngày thường cũng có liên hệ?” Mạnh Hoài An nhìn ngoài cửa sổ hỏi.
Tinh thần Hàn Luật căng chặt, cũng may hắn phản ứng rất nhanh, trấn định mà trả lời: “Chỉ có những lúc đưa đón Lâm tiểu thư mới gặp, bất qua tôi từng đắc tội với Lâm tiểu thư một lần, cô ấy mới không sợ hãi như lần đầu tiên gặp.”
Mạnh Hoài An liếc ghế điều khiển một cái: “Đắc tội?”
Hàn Luật liền kể chuyện lúc Lâm Táo xuống cầu thang làm bẩn tay, hắn cầm khăn đến yêu cầu cô lau sạch tay.
Mạnh Hoài An trầm mặc.
Ai chọc cô sinh khí, cô sẽ không sợ người đó, đây là cái logic gì?
Mạnh Hoài An không hi vọng Lâm Táo trở nên không sợ hắn, nam nhân có uy nghiêm, nữ nhân mới có thể thuận theo.
Nhưng, Mạnh Hoài An cũng không hi vọng Lâm Táo vẫn luôn sợ hắn sợ đến không dám liên hệ, ngay cả nói chuyện trên wechat cũng không dám.
“Gọi lại, hỏi cô ấy đang ở đâu, tự tìm lý do.”
Hàn Luật: “Vâng.”
Suy tư vài giây, Hàn Luật bấm số điện thoại.
Đầu bên kia rất nhanh nghe máy,truyền đến thanh âm Lâm Táo đang ăn cái gì đó:
“Uy?”
Hàn Luật: “Lâm tiểu thư, xin hỏi cô đang ở chung cư sao?”
Hiện tại là 8 giờ tối, bình thường cô đều ở nhà.
Lâm Táo đang ăn dâu tây, một bên ấn điều khiển từ xa tìm một bộ phim trên TV: “Ừ, làm sao vậy?”
Hàn Luật: “Tôi có một gói đồ chuyển phát nhanh sắp tới, hàng tươi sống, nếu tôi không về chung cư, có thể phiền cô kí nhận hộ tôi được không?”
Lâm Táo là một người hàng xóm tốt bụng thích giúp đỡ mọi người: “Được a, khi nào tới thì gọi cho tôi.”
Hàn Luật: “Cảm ơn, tôi đây tiếp tục lái xe.”
Trò chuyện lần nữa kết thúc.
Lâm Táo nhìn nhìn di động, bỗng nhiên cảm thấy Hàn Luật hôm nay tựa hồ đặc biệt đặc biệt khách khí, nhưng cẩn thận ngẫm lại, giống như cũng không có gì bất đồng.
Bưng bát dâu tây, Lâm Táo chuẩn bị xem TV.
“Ăn ít một chút, cẩn thận béo.” Tần Lộ đi tới, một phen cướp đi cái bát, “Ai gọi điện thoại đấy?”
Lâm Táo đúng sự thật bẩm báo.
Tần Lộ không để trong lòng, chỉ nói: “Đợi chút chị đi lấy cho.” Em họ xinh đẹp lại tuổi nhỏ, buổi tối một mình ra cửa cô không yên tâm.
Lâm Táo hắc hắc cười: “Chị tốt nhất!”
Tần Lộ hừ hừ.
Trong xe ô tô, Mạnh Hoài An cầm lấy di động, vừa định gọi video cho Lâm Táo, nhất thời lại đổi thành gửi tin nhắn: Đang ở đâu?
Lâm Táo thu được tin, trong lòng chuông cảnh báo lại vang lên, bên ngoài trời đã tối rồi, Mạnh Hoài An hỏi cái này, là lại muốn tìm cô?
Lâm Táo nhớ tới đêm đó còn mệt hơn cả tập thể hình, cả người cô thiếu chút nữa đều phế đi.
Ngày mai vừa có khóa thể hình vừa có khóa vũ đạo, Lâm Táo không muốn gặp hắn.
Nuốt nước bọt, Lâm Táo ổn định hô hấp, gõ chữ: “Tôi ở phòng tập thể thao, làm sao vậy?”
Mạnh Hoài An cười, trong mắt một mảnh lạnh băng.
Táo nhỏ a táo nhỏ, cũng học hư rồi!
Hắn ngẩng đầu, phân phó Hàn Luật: “Đến chung cư của cậu.”
Hàn Luật:…..Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
Hắn đương nhiên không dám hỏi ra, tại giao lộ quay đầu xe, ô tô thẳng một đường đi đến tiểu khu.
Mười lăm phút sau, xe dừng lại.
Hàn Luật vừa muốn xuống xe thay ông chủ mở cửa, Mạnh Hoài An đã tự mình đẩy cửa xuống xe.
Nhìn bóng dáng ông chủ hướng thang máy đi đến, Hàn Luật không khỏi thay cô gái nhỏ trên tầng cầu nguyện.
Ba phút sau, cửa thang máy mở ra.
Không cần Mạnh Hoài An phân phó, Hàn Luật đã đứng trước cửa phòng Lâm Táo gõ cửa.
Trên sô pha, Lâm Táo đang say mê xem phim, nam chính phim này quá soái đi!
Tần Lộ tưởng chuyển phát nhanh của Hàn Luật đã tới, không nhanh không chậm ra mở cửa.
Cửa vừa mở, Tần Lộ thấy Hàn Luật một thân màu đen đứng bên ngoài, vừa muốn chào hỏi, tầm mắt liền rơi xuống Mạnh Hoài An đứng một bên.
Khuôn mặt hắn rõ ràng tuấn mĩ lại lạnh đến làm người ta sợ hãi.
Tần Lộ: ….
Đúng là một phần chuyển phát nhanh tươi sống, đóng băng đến đủ tàn nhẫn a!
- -------
Tác giả có lời muốn nói:
Trợ lý Hàn: Hàng tươi sống đã đến, thỉnh hưởng dụng chậm rãi.
Lâm Tiểu Táo: Ô ô ô, cái này không thể ăn!
- -------
Editor: Xin lỗi mọi người nhiều nhé!!! Mấy ngày qua mk bận ôn thi nên không đăng chương mới.
Bắt đầu từ hôm nay mình sẽ đăng bù và thừơng xuyên.
????????????.