Còn bát quái cái gì nữa, còn không phải chỉ là ngủ một giấc thôi sao, nhiều lắm so với lần trước mệt mỏi hơn một chút, nhiều lúc xấu hổ hơn thôi sao.
Mạnh Hoài An xuất hiện, Lâm Táo khẩn trương, Mạnh Hoài An vừa đi, sinh hoạt của cô lại khôi phục bình thường.
Mạnh Hoài An rời đi tuần thứ nhất, Tần Lộ thường xuyên hỏi một chút Lâm Táo cùng hắn có thường xuyên liên hệ hay không.
Mạnh Hoài An rời đi tuần thứ hai, Tần Lộ hỏi thăm dần dần ít đi.
Mạnh Hoài An rời khỏi một tháng, Tần Lộ liền không hỏi nữa.
Nhưng thật ra Lâm Táo có một lần bỗng nhiên nghĩ tới Mạnh Hoài An, tính tính ngày, cô kinh hỉ hỏi Tần Lô: “Chị họ, Mạnh Hoài An đã một tháng không đến tìm em, có phải đã mất đi hứng thú đối với em hay không?”
Tần Lộ thực sự không biết, cô đã xem qua nhiều tiểu thuyết cũng như phim truyền hình như vậy, thật chưa thấy qua loại kịch bản này.
Nếu một hai phải giải thích, Tần Lộ duy nhất có thể nghĩ đến đó là Mạnh Hoài An thật sự có mới nới cũ, nhưng em họ cô tuổi trẻ xinh đẹp lại đáng yêu như vậy, Mạnh Hoài An chỉ giày vò hai lần liền đủ rồi? này TM quả thực chính là vũ nhục đối với em họ! Cho nên Tần Lộ cự tuyệt khả năng này!
Nếu không phải gần nhất cũng không có ti tức Mạnh Hoài An xảy ra tai nạn xe cộ hoặc mắc bệnh nghiêm trọng, Tần Lộ càng muốn cho rằng Mạnh Hoài An có chuyện ngoài ý muốn làm hắn không rảnh đến tìm em họ….
Chiều hôm nay Lâm Táo không có việc gì, giữa trưa đã từ công ty trở về, chị em 2 người tính đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị làm vài món ngon.
Hai người đứng trong đại sảnh chờ thang máy, cửa thang máy mở ra, bên trong một người mặc một thân tây trang đen đang đứng – Hàn Luật.
Cả Tần Lộ cùng Lâm Táo đều giật mình.
Tuy răng là hàng xóm, nhưng chị em 2 người sinh hoạt đều có quy luật, buổi sáng cơ bản là 8 giờ ra cửa, chạng vạng sáu bảy giờ trở về, có đôi khi buổi tối lại ra ngoài tập thể thao.
Công việc của Hàn Luật lại tương đối đặc thù, hoàn toàn phụ thuộc vào Mạnh Hoài An, khả năng buổi sáng 5 giờ hơn phải đi đón hắn, buổi tối 10 giờ lại đưa Mạnh Hoài An trở về.
Lâm Táo hướng hắn cười cười: “Đã lâu không gặp.”
Hàn Luật đánh giá Lâm Táo một phen, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “xem ra Lâm tiểu thư gần đây thật sự không tồi.”
Kết hợp với biểu tình của hắn, Lâm Táo nghe ra được một chút thâm ý.
Sắc mặt khẽ biến, Lâm Táo gian nan hỏi: “anh là nói tôi béo?”
Cô ăn uống rất khắc chế, mỗi cuối tuần mới dám phóng túng một chút, chẳng lẽ như vậy cũng có thể mập lên?
Hàn Luật:….
Hắn là xem cô khí sắc thật tốt, không hề vì bị ông chủ vắng vẻ mà trở nên đáng thương, Lâm Táo nghĩ đi đâu vậy?
Trách không được làm ông chủ mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt này cả người đều tỏa ra sát khí, người vô tâm vô phế như vậy nếu đổi lại là hắn thì hắn cũng sẽ tức giận.
Hàn luật không nghĩ cùng Lâm Táo nói chuyện nữa.
Ánh mắt hắn dừng trên người Tần Lộ bên cạnh.
Người chị họ này cũng rất có ý tứ, lần trước nằm ngủ trên sô pha nhà hắn, sau khi bị hắn đánh thức liền chạy tới quan tâm em họ của mình, lúc ấy Hàn Luật vội đi theo ông chủ, thời gian cấp bách nên không chú ý nhiều, đến lúc trở về, hắn mới phát hiện trên sô pha nhà mình có mấy vệt nước miếng.
Tần Lộ chẳng lẽ không phát hiện cô ngủ có tật xấu chảy nước miếng sao?
Tần Lộ cảm nhận được sát ý từ Hàn Luật.
Cô không thể hiểu được: “Tôi đắc tội anh?”
Hàn Luật lấy ra di động, đem ảnh chụp sô pha nhà hắn hôm đó đưa cho Tần Lộ xem.
Tần Lộ: …
Lâm Táo thấy mặt chị họ mình lúc đỏ lúc trắng, tò mò thăm dò qua.
Tần Lộ một phen đẩy em họ sang một bên, sau đó trừng mắt hướng Hàn Luật xin lỗi: “Tôi thực sự xin lỗi anh, tôi đền anh một cái sô pha khác được rồi đi?”
Hàn Luật không cần, liếc mắt nìn túi đồ ăn trong tay hai người: “buổi trưa hai người tự mình nấu cơm sao?”
Tần Lộ đã hiểu: “Đúng vậy, anh muốn ăn cùng không?”
Hàn Luật lúc này mới lộ ra mỉm cười: “Cảm ơn Tần tiểu thư.”
Lâm Táo vẻ mặt lộ ra chút do dự.
Không phải cô không chào đón Hàn Luật, chỉ là lần trước các cô mời hắn ăn cơm, kết quả người 3 tháng không xuất hiện Mạnh Hoài An đột nhiên lại đến, lần này có thể dẫm lên vết xe đổ hay không.
Nhưng, chị họ nấu cơm, cô ấy nói mời ai liền mời đi.
Vài phút sau, Tần Lộ bảo Lâm Táo ngồi tiếp Hàn Luật, cô bận việc trong bếp.
Lâm Táo rót một cốc nước cho Hàn Luật, sau đó tự mình mở TV.
Hàn luật nhìn cô vài lần, không nhịn được hỏi: “Một tháng qua cô không liên lạc với ông chủ sao?”
Dựa theo Hàn Luật phỏng đoán, ông chủ vừa mới khai trai, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là thường xuyên sẽ hẹn hò với Lâm Táo đi.
Vì cái gì qua một lần đến chung cư lại không có động tĩnh? Nếu không phải đêm đó ông chủ ở đây hơn 4 giờ, Hàn Luật đều hoài nghi có phải Lâm Táo vệ sinh cá nhân có vấn đề hay không, đã kích thích nghiêm trọng thói quen sạch sẽ của ông chủ.
Lâm Táo lắc đầu, đi theo cảnh giác lên: “Làm sao vậy?”
Hàn Luật cũng không biết làm sao, chính là cảm thấy ông chủ gần đây rất không thích hợp.
Từ lúc hắn gặp ông chủ, Hàn Luật liền biết ông chủ là người rất lạnh lùng uy nghiêm, nhưng cũng không phải lúc nào cũng trong trạng thái tức giận như bây giờ, ở chung lâu như vậy, hắn đã có thể xuyên thấu qua lớp băng sơn bên ngoài để phán đoán ra một phần tâm tình của ông chủ.
Tháng trước ông chủ không có khó khăn gì về công việc, duy nhất khác thường chính là quan hệ của hắn cùng Lâm Táo.
Xuất phát từ nhiệm vụ nghề nghiệp, Hàn Luật đơn giản hỏi Lâm Táo: “Ông chủ một tháng không liên lạc với cô, cô cũng không hiếu kì ông chủ đang làm gì?”
Lâm Táo không hiếu kì, có thể làm cái gì, khẳng định lại là công việc.
Nhìn bộ dáng không có quan hệ với ông chủ của cô gái nhỏ, Hàn Luật bỗng nhiên toát lên một suy đoán.
“Một tháng này, cô không chủ động liên hệ với ông chủ sao?”
Lâm Táo vẫn là lắc đầu, cô trốn Mạnh Hoài An còn không kịp đâu, chủ động liên hệ với cái người bận rộn đó để sau lại bị mắng à? Lâm Táo không phải người thích chịu ngược, hơn nữa, cô cũng không có việc gì phải liên hệ với Mạnh Hoài An.
Phim truyền hình không hay, Lâm Táo đổi sang một cái gameshow, Lâm Táo không chớp mắt xem người ta chơi đoán chữ.
Hàn Luật bội phục!
Đồ ăn làm xong, Tần Lộ kêu 2 người bên ngoài vào ăn cơm.
Tần Lộ đem một chén cơm đưa cho Hàn Luật, có chút tò mò hỏi: “Ông chủ anh hôm nay không làm việc sao, như thế nào thả anh về nhà ăn cơm?”
Hàn Luật nhàn nhạt nói: “Ông chủ về thành phố B.”
Ba người chỉ có Lâm Táo là cần phải duy trì dáng người, cô chỉ ăn một chút rồi quay lại xem TV.
Quét mắt nhìn em họ vô tâm của mình, Tần Lộ lặng lẽ hỏi Hàn Luật: “Bà con xa không bằng láng giềng gần, anh liền cho tôi biết một chút, ông chủ của anh đối với Lâm Táo rốt cuộc có ý tứ gì?”
Hàn Luật nghĩ đến lần này mình có 3 ngày nghỉ, cơm hộp ăn chán rồi, vừa vặn có thể tới nhà hàng xóm cọ cơm,
Vì thế, hắn thần thần bí bí mở miệng: “Cái này phải xem ý tứ của Lâm tiểu thư.”
Tần Lộ nháy nháy mắt….Không hiểu lắm!
Hàn luật cũng không nhiều lời, chuyên tâm ăn cơm, ăn xong liền rời đi.
Tần Lộ nhìn em họ đang xem gameshow cười ngây ngô, quyết định chuyện này liền để em họ xử lý đi, em họ không muốn nhìn thấy Mạnh Hoài An, vậy thì duy trì trạng thái này là được rồi.
Thành phố B...!
Ngày hôm sau khi Mạnh Hoài An trở về, Hạ Cẩm Niên hẹn hắn đi leo núi.
Hạ Cẩm Niên cũng là người thừa kế của gia tộc hào môn ở thành phố B, phong lưu phòng khoáng, nếu nói Mạnh Hoài An cao lãnh như một tòa băng sơn, Hạ Cẩm Niên lại vô cùng phong lưu, đi đến đâu ánh mắt đều phải phóng điện.
toàn bộ bạn gái cũ của hắn ai cũng phải từ cup c+ trở lên.
Thời gian học đại học ở nước ngoài, Mạnh Hoài An từng cười nhạo hắn không nên tìm bạn gái, hẳn là trực tiếp đi tìm bò sữa thì hơn.
Hạ Cẩm Niên ngược lại cười nhạo hắn vạn năm vẫn cô đơn.
Đều là bạn tốt, nên vừa mới gặp mặt, Hạ Cẩm Niên nhạy bén phát hiện ra trên người Mạnh Hoài An có chút biến hóa.
“Ai lợi hại như vậy, chọc tới Mạnh nhị gia của chúng ta.” Ngồi trên siêu xe của Mạnh Hoài An, Hạ Cẩm Niên ngạc nhiên mà vỗ vỗ bả vai hắn.
Mạnh Hoài An môi mỏng mím chặt, yên lặng khởi động xe.
Siêu xe nhanh chóng xông ra ngoài.
Hạ Cẩm Niên huýt sáo một tiếng, thích ý dựa vào lưng ghế.
Trên đường Hạ Cẩm Niên nhận một cuộc điện thoại.
Mạnh Hoài An đứt quãng nghe thấy vài câu.
Hạ Cẩm Niên đầu tiên là cười nói: “Anh cùng bằng hữu đi leo núi….Nam, anh em thân thiết, nói em cũng không biết…”
Hạ Cẩm Niên chậm rãi ngừng cười: “Hắn lại không phải tài xế của anh, anh bảo hắn nói chuyện hắn liền nói.”
Cuối cùng Hạn Cẩm Niên không kiên nhẫn mà cúp điện thoại: “Tin hay không tùy cô, chia tay đi!”
Mạnh Hoài An cười lạnh, điện thoại kiểu này hắn đã nghe rất nhiều lần.
Hạ Cẩm Niên bực bội oán giận với hắn: “Cậu nói xem nữ nhân này, biết tôi là hoa hoa thiếu gia còn hướng tôi tìm cảm giác an toàn, nói thật cô ta còn không tin, thật là, không có bạn gái thì thấy thiếu, tìm một cái, nhiều năm như vậy cũng không gặp được người vừa ý, thôi thì tôi xuất gia làm hòa thượng cho xong!”
Mạnh Hoài An làm như không nghe thấy,
Di động Hạ Cẩm Niên lại vang lên.
Tiếng chuông vang lên 3 lần, hắn mới lười nhác mà tiếp nghe: “….Thật sự tin?......Vậy tốt, ngoan ngoãn ở nhà chờ, tối mai anh đến chỗ em…Không ăn, làm vài việc khác tốt hơn.”
Lại lần nữa cúp điện thoại, Hạ Cẩm Niên bất đắc dĩ thở dài: “Nữ nhân ngốc, biết tôi thích ăn cá, mỗi ngày làm cá cho tôi ăn.”
Mạnh Hoài An mím môi.
Trước kia hắn sẽ tin tưởng Hạ Cẩm Niên là thật sự ghét bỏ nữ nhân ngu ngốc, hôm nay như nào lại cảm thấy là Hạ Cẩm Niên đang khoe khoang với hắn.
Liên tục gọi điện thoại, lại làm những món nam nhân mình thích ăn…
Nghĩ đến người ngủ với mình đã 2 tối xong lại suốt một tháng không liên lạc với hắn – Lâm Táo, Mạnh Hoài An đột nhiên tăng tốc.
Hai giờ sau, Mạnh Hoài An dẫn đầu leo đến đỉnh núi.
Bầu trời xanh như ẩn như hiện, hắn nằm dài trên đất, thân thể đau nhức, sự buồn bực trong ngực vẫn không biến mất.
“được đấy, mỗi ngày bận như thế mà thể lực vẫn còn tốt như vậy.”
Nằm liệt trên mặt đất, nhìn cánh tay lộ ra bên ngoài của Mạnh Hoài An, bắp chân cùng cơ bụng như ẩn như hiện.
Hạ Cẩm Niên hâm mộ vô cùng: “Tôi phải học hỏi cậu, không thể tùy ý giống như trước đây, 4 năm nữa đã 30 tuổi, nên bắt đầu chú ý bảo dưỡng.”
Nói tới đây, Hạ Cẩm Niên đột nhiên cười hắc hắc, nhìn bóng dáng thon dài của Mạnh Hoài An nói: “Tôi nói này, đừng trách anh em không nhắc nhở cậu, hơn hai mươi tuổi là thời kì hoàng kim của nam nhân, bảo đao mà không mài liền bị rỉ sắt đấy, đến lúc đó lại làm nữ nhân ngàn chọn vạn tuyển của cậu thất vọng."
Mạnh Hoài An trong mắt xẹt qua một tia châm chọc?
Thất vọng?
Hắn không thấy được Lâm Táo thất vọng, chỉ nghe cô lo lắng eo đau chậm trễ việc học vũ đạo thôi.
….Lại muốn mắng người, chẳng lẽ học vũ đạo so với ở bên hắn còn quan trọng hơn?
Mạnh Hoài An cố nén mới không ném cục đá bên cạnh ra ngoài.
Không thể ném, quá ngây thơ.
Nghỉ ngơi một lúc, hai người về khách sạn dưới chân núi.
Buổi tối Hạ Cẩm Niên liền kêu Mạnh Hoài An đến quán bar.
Không nghĩ tói nam nhân trước nay đều khinh thường cùng hắn đi quán bar thế nhưng hôm nay lại nhận lời.
“Cậu không sao chứ?”
Nhìn sườn mặt âm trầm lạnh lùng của bạn tốt, Hạ Cẩm Niên thu hồi vui đùa, nghiêm túc hỏi.
Mạnh Hoài An không để ý đến hắn.
Hạ Cẩm Niên minh bạch, bạn thốt thật sự gặp phiền toái.
Hắn kiên nhẫn mà chờ, có mỹ nữ ưỡn ẹo đến bên cạnh, Hạ Cẩm Niên trực tiếp phất tay đuổi đi.
Cùng huynh đệ so sánh, nữ nhân tính là gì.
Mạnh Hoài An liên tục uống hết 3 ly rượu, mặt không biểu tình nói: “Cậu ngủ qua nhiều nữ nhân như vậy, có hay không có người ngủ xong một tuần thậm chí một tháng đều không chủ động liên hệ với cậu?”
Hạ Cẩm Niên:…..
Tuy rằng biểu tình bạn tốt rất nghiêm túc, nhưng hắn thật sự không khống chế được a!
Ôm bụng, Hạ Cẩm Niên không coi ai ra gì mà cười ra tiếng, cười đến nước mắt cũng chảy ra!.