Vừa bước lên nền gạch, William đã bất ngờ hô lên, nhóm Yuki chưa kịp tiếp thu câu nói vừa rồi đã bị cậu kéo ngoặt sang một hướng khác nhưng nhanh chóng bị những người mặc áo choàng đen chặn lại. May mắn là Yuki có thể cảm nhận được sự xuất hiện của Vampire cấp cao, nghĩa là nhóm Kiba cũng đã đặt chân vào đây rồi nhưng trước hết, cô vẫn ý thức được mình đang bị sát thủ của Giáo hội bao vây, những sát thủ này mạnh mẽ và ra tay tàn nhẫn hơn bình thường rất nhiều.
- Sát thủ ở đây mạnh đột biến à?
- Chẳng phải Ian Hades có một đội cận vệ riêng sao? Đây chính là cận vệ của người đứng đầu Giáo hội.
Vậy có nghĩa là khả năng thắng rất thấp nếu không muốn nói là bằng không, Yuki âm thầm nghĩ cách, cô phải trụ vững đến khi Kiba tới đây, hoặc ít nhất là cầm chân Giáo hội để nhóm của Kiba thuận lợi cứu Kirito ra ngoài. Nhưng Yuki nhanh chóng nhận ra, nhóm của cô hoàn toàn bị áp đảo, cả về số lượng và năng lực chiến đấu, cô nhanh chóng bị dồn vào chân tường. Một âm thanh xé gió vụt qua đầu, Yuki theo phản xạ ngồi thụp xuống, bức tường phía sau cô bị chém bay một mảng lớn, ngay lập tức nắm bắt sơ hở của đối thủ, Yuki lấy hết sức đạp hắn bật ra rồi quay sang vung xích lưỡi hái nhắm vào kẻ định tấn công Miko. Mặc dù ngoan cố chiến đấu nhưng ai cũng tự biết trận chiến này không thể kéo dài quá vài phút nữa.
"Keng!" Âm thanh chói tai vang lên ngay sau Yuki khiến cô giật nắn mình, một chiếc roi sắt quấn chặt lấy xích lưỡi hái đang bổ về phía cô. Người đầu dây bên kia không ai khác ngoài kẻ luôn đội chiếc mũ chóp cao của các nhà ảo thuật - Gill - Kẻ Phán Xét. Gill cúi người xuống, một thân hình nhỏ bé nhảy ra từ phía sau anh - Kana. Yuki gần như không nhận ra, chỉ mới hai tháng ngắn ngủi, cô bé thay đổi quá nhiều, từ biểu cảm gương mặt đến chiêu thức, nhanh, chuẩn xác và mạnh mẽ. Kana nhảy vào cạnh Yuki, khéo léo tránh một đòn trí mạng ngang cổ rồi phản lại bằng một kích ngay tử huyệt của đối phương.
- Chị đi cứu Kirito đi, ở đây giao cho em!
Yuki hiểu cô bé đang giải vây, giúp mình thoát khỏi thế gọng kìm liền nhanh chân chạy đến cạnh William, lúc đó cô mới nhìn thấy Kiba, Kito và Hall đang đấu với Giáo hội ở giữa sảnh lớn nhưng họ không thê thảm như cô, họ hoàn toàn áp đảo đối thủ.
Để Kito ở lại, William nhanh chóng dẫn đường cho 3 người Kiba, Hall và Yuki đến nơi giam giữ Kirito nhưng trong lòng cậu chỉ dám chắc năm mươi phần trăm. Người đứng đầu, thâu tóm tất cả quyền lực trong Giáo hội đã trở lại, có thể Kirito không còn bị giam ở chỗ cũ nữa, mà vị trùm cuối này cậu cũng chưa thấy mặt bao giờ.
Xuyên qua một hành lang tối và lạnh lẽo, cánh cửa sắt có khảm hình cây thánh giá bằng bạc thật lớn đột ngột hiện ra ngay trước mặt, Yuki nắm chắc vũ khí, lần trước cô nhìn thấy Kirito tái nhợt như sứ cũng là ở trong căn phòng này. William tiến về phía trước một bước, đạt một tay lên cánh cửa sắt, hát một câu thánh ca, cánh cửa nặng nề mở ra. Ngay lập tứ, Yuki hít một hơi thật sâu, định bước vào trong nhưng bị Kiba đẩy ra, tự mình đi vào trước.
Cảnh tượng đập vào mắt bọn họ là một căn phòng rộng lớn với năm, sáu cánh cửa ở mọi phía và trống trải đến đáng sợ, trên một bức tường, Kirito bị treo lên bằng những dây xích sắt, trông cậu thảm hơn nhiều so với tưởng tượng của Yuki, thậm chí cô còn không dám chắc cậu còn sống. Giữa phòng là một hình vẽ trận thuật đỏ như máu. Fire Hall bay vụt từ dưới đất lên trong hình dạng của một con đại bàng to lớn, đến gần Kirito, năng lực của anh dư sức phá tan sợi dây xích to bằng cổ tay kia, nhưng với điều kiện nó là dây xích bình thường.
Fire Hall vừa chạm vào Kirito, một tiếng nổ lớn rung chuyển cả mặt đất dướt chân, và trong khoảng khắc rất ngắn đó, Hall bị đẩy bật ra, bắn về góc phòng bên kia. Yuki chạy lại đỡ anh, còn Kiba cảnh giác nhìn về phía một cánh cửa khác trong căn phòng. Một người phụ nữ quý phái mặc đồng phục của Giáo hội bước ra, William lập tức giật sững người:
- Mẹ Mina! Sao mẹ lại ở đây?
- Lại đây, con trai của ta!
William vẫn đứng như trời trồng, cậu cảm giác đây không phải người mẹ hiền lành nhân hậu mọi khi nhưng vẫn từ từ bước đến. Chợt chú ý đến chiếc nhẫn ngự trị trên ngón tay cái của bà, biểu tượng được toàn bộ Giáo hội kính nể và thuần phục, không thể quen thuộc hơn, William đứng khựng lại như bị giật điện.
- Hiểu ra rồi chứ?
Kiba trầm trầm cất tiếng, William đờ đẫn lắc đầu rồi bất giác lùi lại, riêng Yuki vẫn không hiểu gì. Cô quay sang nhìn Kiba đang thủ thế như sẵn sàng chiến đấu, nếu không thật sự bị uy hiếp, cô luôn nghĩ anh sẽ không bao giờ bày ra bộ dạng này.
- Hung thủ thật sự giết ba mẹ cô đang đứng trước mặt cô đấy.
Yuki ngẩn người, chưa kịp tiếp thu lời Fire Hall vừa nói thì người phụ nữ quý tộc trên bục lại hướng về phía William cất giọng hiền từ:
- Nào, Jack, lại đây, ta sẽ cho con cơ hội quay đầu, con vẫn là con trai ta.
- Không..
- Ba mẹ con đã lầm đường một lần, không lẽ con cứ phải cố chấp theo họ.
Yuki nghiến chặt răng nhìn em trai mình mang vẻ mặt hoang mang. Đúng, Lancer không thể giết được cấp cao tinh nhuệ như ba mẹ cô, William luôn biết điều này nhưng cậu vẫn không dám đối mặt. Ngay lúc cô sắp bùng phát thì có một bàn tay nắm lấy vai cô giữ lại, ngoảnh sang, Kiba đã đến bên cạnh cô từ lúc nào, thì thầm:
- Đừng chọc giận bà ta, lát nữa cô đưa Kirito đi trước, còn lại giao cho tôi.
Mina Autorm đang đặt gần như toàn bộ lực chú ý vào Jack William, Kirito lại ở ngay phía sau bà ta, cách duy nhất để cứu cậu là phải dụ bà ta đi chỗ khác nhưng bà ta vốn không phải kẻ dễ bị lừa. Yuki chưa kịp suy nghĩ xong thì đã thấy Kiba lao lên như một mũi tên màu đen, nhằm vào Mina Autorm, một bóng người nhanh như chớp xuất hiện ở cánh cửa phía sau Mina Autorm.
- Cẩn thận!
Người vừa lao ra là bá tước Grant, Kiba né người vô cùng đẹp mắt, tránh một kích từ ông ta, cùng lúc đó, Hall biến thành một con sói xám từ bên cạnh Yuki cũng hướng Grant vồ tới, anh vốn là người của bộ tộc hóa thú chứ không phải nguyên đại bàng. Trong khoảnh khắc đó, Yuki nhận ra phía Kirito đã không còn ai canh giữ, cô chạy đến ngay dưới chân Kirito. Cô nghe thấy giọng Hall vừa tức giận vừa mỉa mai:
- Vampire cấp cao mà đi theo Giáo hội, ngươi là nỗi nhục nhã lớn nhất của Vampire!
- Ha.. Ha.. Chỉ là một phần của kế hoạch để ta ngồi lên vị trí chủ tịch thôi!
- Ngươi chỉ là một tên ngu ngốc không hơn không kém, Vampire loại bỏ ngươi coi như không tổn thất.
Mina Autorm vốn đang chiến đấu với Kiba Brown bỗng quay người lại, giờ một tay đọc chú, một vòng tròn trận đỏ rực hiện ra ngay chỗ Yuki, bà ta đã đặc biệt chuẩn bị nó để đối phó với một cấp cao cỡ Kiba. Yuki ngay lập tực quỳ phịch xuống như bị hút mất linh hồn. Vừa nhìn qua, Kiba đã đoán được sơ sơ, anh chật vật lấy một con dao nhỏ nhưng vô cùng sắc bén hướng cổ tay Mina Autorm phi tới, bà ta ngay lập tức đảo cổ tay để tránh, trận biến mất, đồng thời tay kia bà ta tạo một chú lực, nhanh như chớp bắn về phía Kiba khiến anh bị đẩy bật ra tận góc phòng.
- Kiba!
Yuki hét lên thất thanh, đôi mắt căm hận trừng lớn nhìn Mina Brown. Bà ta cười:
- Ánh mắt khá lắm, nhưng cô cũng ngu ngốc y như ba mẹ cô vậy!
- Bà không có tư cách phán xét về họ! Kẻ không có trái tim như bà không bao giờ hiểu được!
Mina Autorm không đáp mà vẫn nhếch môi mang nụ cười mỉa mai tiến đến, trông vừa lạnh lùng vừa cao ngạo. Giơ một tay lên, bỗng trước mắt bà ta nhoáng lên một cái bóng đen che chắn cho Yuki. Cô kinh ngạc nhìn bóng lưng vững chãi trước mặt mình:
- William?
- Jack, tránh ra ngay, đừng tưởng ta sẽ không làm gì con.
- Mẹ, dừng lại đi!
- Con ngây thơ quá rồi! Giáo hội và Vampire sẽ không bao giờ tồn tại song song. Tất cả kẻ phản bội đều phải chết!
Mina Autorm vừa dứt lời, bên kia bỗng vang lên một tiếng động lớn, Grant bị văng vào một bức tường khiến nó vỡ vụn rồi gục xuống, không còn phản ứng. Kiba và Hall đều chuyển mục tiêu về phía Autorm:
- Giờ đến lượt bà! Ngoan ngoãn chịu trói đi.
Chưa nói dứt lới, cả hai người đã rời khỏi chỗ như hai tia chớp đen, Yuki được Jack William che chắn, nhân cơ hội chạy về phía Kirito. Cô vung xích lưỡi hái chặt đứt tung dây xích, có lẽ kết giới do Mina Autorm tạo ra chị có tác dụng với Vampire. Yuki vội đỡ lấy Kirito, tuy cả người cậu lạnh giá và vẫn trắng bệch như sứ nhưng hơi thở yếu ớt kia chứng minh cậu vẫn còn sống.
- Đưa cậu ta đi trước rồi tính!
William vẽ một trận đồ dịch chuyển dưới đất trong lúc Kiba và Hall cầm chân Autorm.
- Tôi không biết nó dẫn đến đâu nhưng hãy chạy càng xa càng tốt!
- Còn em?
- Đi đi, làm những gì chị cho là đúng, cuộc sống này không thể quay lại lần hai đâu. Xin lỗi!
Trận vừa vẽ xong, William đẩy Yuki vào giữa vòng tròn, không kịp để cô phản ứng, cảnh vật xung quanh đã mờ dần như bị che bằng một bức màn ánh sáng trắng. Vừa kịp hét lên tiếng "Jack!", cô đã bị một luồng ánh sáng mạnh cuốn đi, đến khi mở mắt đã là khung cảnh quen thuộc của cầu Gió Xoáy.
- Kirito! Kirito!
Lay mạnh Kirito, hai bàn tay cô đều đỏ thẫm máu của cậu, nhưng nơi này chắc chắn không an toàn, cô phải nhanh chóng rời khỏi đây. Vừa dựng cậu dậy, cô đã nghe thấy tiếng giày nện đều đều trên mặt băng tuyết, vội ôm lấy Kirito như lấy cả người mình che chắn cho cậu. Lúc nãy có lẽ do quá hoảng loạn nên cô không phát hiện ra ở đây còn có kẻ khác.
Vừa nhìn thấy người vừa bước đến, Yuki liền thả lỏng toàn thân:
- Ngài Evans!
- Để tôi đưa hai người về.
Yuki vội gật đầu, định nhờ ông đưa đến chỗ Ian nhưng Jacob Evans vừa nhấc chân, một tiếng nổ mạnh vang lên ngay dưới chân ông ta, từ đó vươn lên mấy dây leo quấn chặt ông ta lại. Yuki kinh ngạc cúi xuống, Kirito đã tỉnh từ bao giờ, một tay run rẩy đưa lên điều khiển mấy dây leo. Cậu nghiến chặt răng, tuy rằng hơi thở yếu ớt nhưng trong giọng nói là sự phẫn nộ đến tột cùng:
- Phản bội!
- Ha.. ha.. Cậu biết cũng không ít nhỉ?
Dứt lời, Evans giật mạnh tay, những dây leo lậy tức đứt tung, Kirito ngã lại vào người Yuki, sức cậu bây giờ còn không bằng một đứa trẻ. Yuki lập tức chặn trước người cậu, hai tay nắm chặt khẩu súng của Neil, không cần giải thích cô cũng đủ hiểu người trước mặt đã phản bội Ian. Lúc này không có thì giờ mà ngạc nhiên, cô phải nghĩ cách thoát khỏi đây trước.
Nhìn thấy khẩu súng, ông ta hơi khựng lại nhưng Yuki không nghĩ ông ta tuân theo mệnh lệnh từ khẩu súng, căn bản vì ông ta đã phản bội Ian thì không lẽ nào lại quan tâm đến khẩu súng của Neil.
- Cô có khẩu súng đó cơ à? Neil Freesemen tuổi trẻ tài cao nhưng lại bị chính em trai mình giết để đoạt ngôi, cuối cùng cũng chỉ là một tên nhu nhược ngu ngốc!
Nói rồi Jacob Evans vẫn bước đến, Yuki biết dù mình có cầm theo cái gì thì cũng không phải đối thủ của ông ta nhưng cô không thể chết ở đây. Nhằm cổ họng người đàn ông trước mặt, nã liền ba phát súng, chỉ chớp mắt sau, cô cảm nhận được ông ta đã áp sát mình.
- Cô gái, thứ đó không phải đồ chơi đâu.
Yuki bất ngờ thấy một bóng đêm đen kịt vô tận bao trùm lên đầu mình, tiếng ông ta nhỏ dần rồi mất hút trong bóng tối đó. Trong giấc ngủ dài, những cơn ác mộng lần lượt lướt qua rồi đột ngột bủa vây lấy tâm trí cô như một thước phim quay chậm. Vùng vẫy một cách điên cuồng để thoát khỏi giấc mơ, Yuki thét lên một tiếng rồi mới dần lấy lại được chút tỉnh táo để nhận ra đây chính là phòng khách của biệt thự trong khu rừng Evans. Hai tay và hai chân đều bị chế trụ đến nỗi bật máu, tình thế bị đảo ngược, người bị trói trên cao là cô, người ngồi đàng hoàng ở sofa là Kirito, vừa nhìn qua đã biết thằng bé hoàn toàn mất đi ý thức, cô thậm chí còn không cảm nhận được sự sống ở cậu.
- Kirito! Kirito!
- Cô tỉnh lại nhanh hơn tôi tưởng đấy.
Yuki quay lại, Jacob Evans đứng cách đó không xa, ông ta không nhìn cô mà hướng ra ngoài. Yuki ngạc nhiên khi thấy Ian đứng giữa sân, trước mặt anh là một Giáo hội, trên tay ông ta là chiếc nhẫn y hệt của Mina Autorm. Xung quanh họ, vô số người đã nằm la liệt, Vampire cũng có nhưng nhiều hơn cả là Giáo hội, toàn bộ là cấp cao, cô không dám lên tiếng, sợ mình sẽ làm anh phân tâm.
- Nếu chủ tịch nhìn thấy người con gái mình yêu và cả em trai ở đây, không biết sẽ vui mừng tới mức nào nhỉ?
Jacob Evans nhìn cô, nở một nụ cười độc ác. Yuki nghe chính giọng nói của mình gằn lên từng chữ:
- Ông làm thử xem!