• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Đạp Ca muốn tiễn Du Thuật đi, nhưng Du Thuật lại từ chối.

"Muốn gặp cha mẹ thì anh cứ đi đi." Du Thuật nói.

Mặc dù Giang Đạp Ca có kỹ năng giao tiếp rất tốt, nhưng vẫn có một chút sợ hãi đối với phụ huynh, đặc biệt nếu họ có thể sẽ đối mặt cha mẹ của người yêu mình.

Hắn muốn cùng Du Thuật làm tình trước khi cậu đi, Giang Đạp Ca cũng không quan tâm Tạ Húc và Lộ Nguyên ở trong ký túc xá, nhưng Du Thuật hiển nhiên muốn giữ gìn tôn nghiêm của mình.

Vào thứ bảy, Du Thuật lên đường.

Giang Đạp Ca kéo cậu lại như là đang giúp cậu chỉnh lại cổ áo, hắn bí mật hôn Du Thuật một cái.

Xung quanh còn có rất nhiều học sinh và giáo viên, Du Thuật bị sốc muốn đẩy hắn ra, Giang Đạp Ca mới nhẹ nhàng buông cậu ra: "Anh chờ em về."

"Du Thuật, nhanh lên." Thầy giáo thúc giục, Du Thuật siết chặt tay đối phương rồi mới luyến tiếc lên xe.

Trương Hướng huýt Giang Đạp Ca một cái: "Đừng nhìn nữa, chỉ đi có ba ngày thôi."

Giang Đạp Ca liếc qua: "Tôi cùng cậu có quen biết sao?"

Trương Hướng đi theo quấy rầy hắn: "Tôi là anh trai của Du Thuật, cậu nếu không vừa lòng tôi, có xảy ra xích mích cũng sẽ không tốt lắm."

Giang Đạp Ca nghĩ rằng thật không tốt khi ở quá gần tình địch của mình, vì vậy hắn giữ khoảng cách với Trương Hướng.

Trương Hướng vui vẻ nói: "Cậu nghĩ rằng Du Thuật và tôi có quan hệ gì mờ ám à. Tôi có người mình thích rồi, lớp trưởng đấy, tôi thậm chí còn hôn cậu ấy trước mặt cả lớp. Người anh em đừng suy bụng ta ra bụng người nha, như vậy là không tốt đâu."

Người anh em dừng lại, nhướng mày: "Đi quán net?"

Vì họ không phải là tình địch thì họ là anh em.

"Được, tôi đi gọi thêm vài người nữa đến chơi cùng nhau."

Du Thuật ngồi trong xe ngủ thiếp đi một lúc, nửa mở mắt lẩm bẩm: "Anh, em khát nước..." Nhưng hôm nay cậu lại không có cái cốc nào đưa lên miệng.

Du Thuật mở mắt ra thấy rằng mình đang ngồi trên xe buýt, Phó Thu cũng đang ngủ say.

Du Thuật đột nhiên có chút nhớ Giang Đạp Ca, lấy điện thoại di động ra, sau này đến phòng học sẽ bị tịch thu mất.

Du Thuật: Em gần đến rồi, anh đang làm gì dạ?

Giang Đạp Ca lúc này đang chiến đấu kịch liệt trên đỉnh hẻm núi trong game, còn điện thoại di động của hắn bị hắn bỏ lại trên ghế sô pha.

Du Thuật cau mày.

Du Thuật:??? Anh đang làm gì thế!

"Giang Đạp Ca, điện thoại của cậu đang đổ chuông kìa." Diêu Tẩm đi vào ghế lô còn mang theo ba ly nước, mặc dù cô ấy là con gái nhưng cô cũng có thể chơi trò chơi rất giỏi, Trương Hướng thường mời cô ấy và mấy đứa con trai khác của anh chơi cùng, lần này Giang Đạp Ca cũng đến mặc dù Diêu Cầm rất kinh ngạc, trong lòng thầm vui vẻ, vốn tưởng rằng Du Thuật cũng sẽ tới, nhưng hôm nay cp của nàng không đi cùng nhau.

Giang Đạp Ca đắm chìm trong trò chơi, tùy ý nói: "Cậu giúp tôi trả lời đi, mật khẩu là 0908." Diêu Tẩm mở điện thoại ra, thấy ghi số hiển thị là "Bé Thuật", vì vậy cô ấy hào hứng nhấp vào hộp thoại.

Giang Đạp Ca: Tôi đang chơi trò chơi, em cũng đến đi ~

Ngay khi điện thoại của Du Thuật vang lên thông báo, cậu cầm lên mở nó ra xem, còn rất sửng sốt.

Ý của hắn là gì? Giang Đạp Ca biết rõ ràng rằng cậu đang tham gia cuộc thi, trừ khi...

Du Thuật: Bạn là ai vậy? Giang Đạp Ca đâu?

Diêu Tẩm cũng không giấu giếm: Tôi là Diêu Tẩm đang cùng Giang Đạp Ca chơi game, cậu có muốn tôi gọi cho cậu ấy không?

Du Thuật vội vàng tắt điện thoại.

Con mẹ nó, cậu mới đi có một giờ, Giang Đạp Ca đã rủ Diêu Tẩm chơi game cùng nhau, còn đưa cho cô ấy điện thoại di động của hắn, từ trước đến giờ cậu còn chưa có dám cầm qua điện thoại của Giang Đạp Ca nữa á!

Giang Đạp Ca: Có chuyện gì vậy, Du Thuật? Em có việc gì gấp sao?

Du Thuật mất hứng nói chuyện, trực tiếp tắt điện thoại.

"Làm sao vậy?" Phó Thu dụi dụi mắt, thấy hốc mắt Du Thuật đỏ lên, yên lặng cầm điện thoại.

"Không sao, tôi mua nhầm trái chuối biết biến thẳng."

Phó Thu:???

Tuy rằng không hiểu, nhưng cậu ấy cảm thấy cũng không phải chuyện tốt, may mắn là đã sắp tới nơi, thầy giáo đứng ở cửa xe, từng cái một thu điện thoại di động.

"Mấy em có thể đến lấy nó vào ban đêm và gọi điện thoại cho người thân, nhưng nếu mấy em làm bài kiểm tra vào ban ngày sẽ bị tịch thu, chỉ cần ghi chú và viết tên của mấy em lên là được."

Du Thuật muốn mở điện thoại báo cáo một chút, nhưng cậu đã sớm tắt máy, vì vậy cậu đành phải nộp nó cho thầy.

Giang Đạp Ca vươn vai, đã lâu không chơi game, nhưng tại sao hắn luôn cảm thấy mình đã quên thứ gì đó?

Trương Hướng đưa qua một điếu thuốc, Giang Đạp Ca từ chối hút, Trương Hướng cười nửa miệng giữ nó, Thi Thi Nhiên nói: "Bây giờ Du Thuật đã đến điểm thi, tôi không biết liệu cậu ấy có chán chết ở trong xe không, sẽ có ai đi cùng cậu ấy trò chuyện không."

Giang Đạp Ca sững người: "Mẹ kiếp!"

Giang Đạp Ca vội vàng mở điện thoại ra xem, trong lịch sử trò chuyện chỉ có mấy chữ, nhưng hắn là người biết rõ Du Thuật, đã nhận ra tâm trạng không tốt của đối phương, Diêu Cầm cũng bối rối: "Lúc sau Du Thuật không trả lời mình, mình nói để mình đi gọi cậu, cậu ấy đã nói không cần liền tắt máy."

Giang Đạp Ca gọi mấy lần bên kia đều tắt máy.

Trương Hướng vỗ vỗ hắn: "Giữa việc chơi game và người yêu, cậu phải chọn một cái."

__

Lời tác giả:

Trailer: Video huấn luyện hoàng hậu Du Thuật, tại sao người đàn ông kiên cường Giang Đạp Ca lại khóc?

__

Diêu Tẩm: Bạn tốt hay xấu...

Trương Hướng: (hút một hơi thuốc) Đàn ông không xấu, nhưng Phó Thu không chịu yêu.

Giang Đạp Ca: (Quỳ trên bàn phím) Hừ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK